1. Bài văn tả quả ổi đào:
Có rất nhiều loại ổi khác nhau. Có loại ổi cơm quả nhỏ và ruột bên trong màu trắng ngà. Ổi đào có kích thước bằng quả trứng gà, màu vàng tươi hoặc hồng nhạt và rất thơm, trong khi ổi bo to, ít hạt, ăn rất ngon và rất thơm.
Mùa thu là mùa ổi. Cây ổi có thân gỗ và lá ổi to, rậm rạp. Mùi ổi chín thoang thoảng khắp vùng quê. Khi ổi chín, bầy chim chào mào sẽ đến ăn những quả ổi chín mọng. Thật thú vị khi thấy chúng mổ trái chín và hót líu lo vang dội.
Vườn nhà tôi có hai cây ổi đào nhưng vườn nhà thằng Tí có năm cây ổi bo. Khi nhìn bề ngoài, không có sự khác biệt giữa cây ổi đào và cây ổi bo. Chúng đều là những cây thân gỗ và có lá dày, rậm rạp. Ổi đào của tôi có kích thước bằng nắm tay và có vỏ màu vàng tươi. Khi bổ ra, ruột ổi có màu hồng nhạt và rất ngon. Tôi và thằng Tí thường hái ổi mang về cho nhau ăn. Trông quả ổi nào cũng thấy hấp dẫn, có thể ăn rất nhiều mà không thấy ngán.
Quả ổi lúc còn nhỏ có kích thước bằng nút áo, sau đó to như quả cà tím, sau đó giống quả chanh, rồi khi chín thì kích thước của quả ổi bằng một bát cơm. Quả non có màu xanh đậm. Khi chín, ổi chuyển sang màu xanh nhạt hoặc vàng nhạt. Khi ăn, ổi giòn và có vị crất ngọt.
Đối với tôi, cây ổi trong vườn rất gần gũi, thân thương và gợi cho tôi biết bao kỷ niệm đẹp về tình bạn. Tôi rất thích ăn ổi, nên hằng ngày tôi đều chăm sóc cây ổi thật cẩn thận để cây mãi khỏe mạnh và cho ra nhiều trái ngọt.
2. Bài văn tả quả mận:
Trong vườn nhà tôi có rất nhiều cây ăn quả nhưng tôi thích nhất là cây mận. Cây mận này được bà ngoại tôi trồng khi tôi còn học lớp một tiểu học. Cây cao khoảng 6-7 mét và cả một khoảng đất chung quanh cây được bao phủ bởi tán lá tươi tốt. Rễ cây đâm sâu vào đất và hấp thụ chất dinh dưỡng để vận chuyển lên nuôi cây. Gốc cây có màu nâu sẫm, to và tròn với kích thước như bắp đùi của một người trưởng thành. Khi sờ vào vỏ cây tôi thấy có những chỗ sần sùi và nứt nẻ. Từ thân cây mận mọc ra và tách thành hai nhánh lớn. Từ hai cành lớn ấy lại mọc ra nhiều cành nhỏ phủ đầy lá xanh. Hình dáng lá mận giống hình bầu dục. Những chiếc lá non có màu nâu, mượt và óng ánh, điểm xuyết những chiếc lá màu xanh đậm, tạo cho tán cây vẻ ngoài tươi tốt.
Hoa mận mọc thành từng chùm dưới vòm lá, có màu trắng, lấm tấm những nhụy hoa dài trông rất đẹp. Thật vui khi được ngắm những chùm mận lớn gấp đôi, gấp ba, gấp bốn,… Quả mận có hình dạng như một chiếc chuông. Khi còn non có màu xanh nhưng khi chín lại chuyển sang màu đỏ hồng, rất hấp dẫn! Có lẽ vì thế mà mận còn được gọi là hồng đào. Mận của nhà tôi có hạt nhỏ, dày, ngọt và giòn.
Cả nhà tôi đều yêu thích cây mận vì cây không chỉ cho trái ngon mà còn mang lại bóng mát cho khu vườn. Thỉnh thoảng tôi đến gốc mận hái những chiếc lá vàng và tận hưởng vị ngọt ngào khó quên của quả mận chín mọng.
3. Bài văn tả quả nho tím:
Mẫu 1:
Vườn nhà chú Châu ở quê tôi rộng hơn 1 ha. Các giàn nho cách đều nhau và chứa hàng ngàn quả nho mọng nước treo lủng lẳng.
Cây nho có thể lớn bằng ngón chân cái hoặc cổ tay của người lớn và có màu nâu sẫm và có thể dài tới 30-40 mét. Lá nho to hơn bàn tay và có từ 30 đến 50 răng nhọn, giống như một chiếc quạt lụa màu xanh. Quả nho nhỏ, hình bầu dục, tròn và chứa nhiều nước bên trong. Nho chín có màu đỏ, tím hoặc trắng sữa và được phủ một lớp bột sáp. Nho tươi, nhiều nước, hạt nhỏ, mùi thơm sảng khoái, vị ngọt. Có những quả nho to thậm chí bằng quả cà. Nho thường được sử dụng để ăn sống và làm rượu vang. Rất nhiều loại nho được trồng ở quê tôi, là đất Ninh Thuận. Chú Châu cho biết nho Mỹ cho quả to, còn nho Tân Cương và nho Trung Quốc là ngon nhất và có giá trị kinh tế cao nhất.
Tôi đi ngang qua vườn nho của chú Châu mỗi ngày trên đường đến trường. Khi nho chín, chim đổ về vườn nho để ca hát rộn ràng cả một khoảng không gian. Đàn chim sâu ấy chính là những người lính canh gác vườn nho của chú Châu.
Mẫu 2:
Vườn của chú Hải rất rộng nhưng chú chỉ trồng một loại cây duy nhất, là cây nho.
Giàn nho phát triển rất mạnh khỏe, với hàng nghìn trái nho mọng nước rủ xuống.Thân cây nho có kích thước bằng một chiếc cốc nhỏ và có màu nâu sẫm. Những dây leo có thể dài tới 30 đến 40 mét và chúng đan chéo vào nhau như một đại gia đình đoàn kết. Lá nho to hơn bàn tay dang rộng và có màu xanh tươi.
Nho mọc thành chùm dài, mỗi quả đều tròn và mọng nước. Khi nho chín, vỏ của chúng dần chuyển sang màu đỏ và phủ một lớp bụi sáp ở bên ngoài. Hương vị của nho thật tuyệt vời. Nó ngọt sắc, giòn và rất ngon. Chú nói với tôi rằng: “Nho quê chúng ta, Ninh Thuận, nổi tiếng nhất cả nước”. Bởi vì, chỉ ở đây mới có thể sản xuất được những giống nho có giá trị kinh tế cao. Nhờ chú mà tôi biết được có rất nhiều loại nho, bao gồm nho xanh, nho đỏ, nho đen và nho móng tay. Tất cả loại nho này đều được mọi người ưa chuộng, đặc biệt là làm nguyên liệu làm rượu nức tiếng.
Tôi yêu những chùm nho chín mọng. Vì nó không chỉ trông đẹp mắt mà còn có hương vị thơm ngon và rất sảng khoái.
Mẫu 3:
Hãy đến thăm quê hương tôi, Phan Rang. Nơi đây có những tháp Chăm cổ kính tráng lệ và những vườn nho dọc Quốc lộ 1, lủng lẳng những chùm nho chín mọng trông rất ngon mắt.
Nho là loại cây thuộc họ cây leo. Cây nho có thân màu nâu mềm với những nhánh đan xen vào nhau trên dàn tre chắc chắn. Lá nho có kích thước bằng lòng bàn tay, mỏng và chia thành nhiều thùy. Mỗi chùm nho dài hơn lòng bàn tay, quả có hình tròn, màu xanh nhạt hoặc tím đậm, bên ngoài phủ một lớp bột trắng mịn. Khi nho chín, người làm vườn dùng kéo cẩn thận cắt từng cuống nho rồi bọc cẩn thận để nho không bị nát hoặc rụng. Nho được vận chuyển đến nhiều địa điểm khác nhau bằng xe tải hoặc tàu hỏa. Vị ngọt và hương thơm độc đáo của nho làm giảm mệt mỏi, mang lại cho chúng ta sức khỏe và niềm vui trong cuộc sống.
Khi ăn nho, cảm nhận được vị ngọt ngào tinh túy của đất trời trong đó, tôi cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc.
4. Bài văn tả quả măng cụt:
Mùa hè là mùa của những loại trái cây thơm ngon, ngọt ngào. Trong số các loại trái cây mẹ tôi thường mua cho cả nhà tráng miệng sau bữa tối, tôi thích nhất là măng cụt, một đặc sản nổi tiếng của miền Nam.
Măng cụt có hình cầu và tròn, giống như những quả bóng tennis bằng nỉ mà bố tôi hay làm. Trên cùng là cuống màu xanh lục với bốn tai tròn trịa dày, màu xanh đậm bao bọc lấy vỏ, như để tạo sự cân đối cho cuống. Vỏ măng cụt có màu tím đậm và sáng bóng. Đây đó có vài giọt như sơn vàng nhưng thực chất là nhựa măng cụt.
Mẹ tôi thường dùng dao cắt một vòng tròn quanh eo rồi tách ra nhưng cũng có thể tách bằng tay. Mặt trong của vỏ có màu tím nhạt làm nổi bật phần trắng của quả măng cụt. Các múi không đồng nhất nhưng vị ngọt mát đều giống nhau. Số lượng múi trên mỗi quả tương ứng với số lượng hình thang trong hình hoa thị dưới vỏ. Mẹ tôi nói măng cụt là một loại trái cây ngon nên thường khá đắt. Tuy nhiên măng cụt chỉ có vào một mùa, vì các thành viên trong gia đình tôi đều thích ăn nên mẹ thường xuyên mua về cho cả nhà.