Công cuộc tán gái chưa bao giờ là chuyện dễ dàng đối với các chàng trai. Nếu như đã quá chán với những tin nhắn tán gái nhạt nhẽo, hãy thử những bài thơ hài hước biết đâu lại gây được ấn tượng mạnh trong lòng các cô nàng.
Cùng INVERT tham khảo những bài thơ tán gái hay, lãng mạn, hài hước nhất mọi thời đại, góp phần mang đến nhiều niềm vui, sự thú vị khiến nàng đổ gục trong tích tắc.
Mục lục bài viết [Ẩn]
Thơ tán gái hay ngắn gọn khiến nàng đổ gục ngay lập tức
Là con gái, ai cũng thích nhận được những lời yêu thương ngọt ngào, lãng mạn. Tuy nhiên, không phải chàng trai nào cũng có đủ ngôn từ và khả năng để làm thơ tán gái. Chính vì thế, thay vì tiếp tục sử dụng những lời nói khô khan, cứng nhắc thì bạn có thể nhanh tay lưu ngay về máy những chùm thơ tán gái hay ngắn gọn dưới đây để bày tỏ với một nửa của mình.
Anh ngồi nhìn đời trôi
Thu qua mấy mùa rồi
Người có tốt hoặc tồi
Cũng chỉ cần có em.
Vào một ngày nắng hạ
Trong tim anh có em
Đôi lúc lại bâng khuâng
“Sao yêu em đến thế”.
Xắn tay đặt bút xin thề
3 năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
Có yêu cũng chẳng yêu ai
Yêu ba yêu má là oai lắm rồi
Bò không ăn cỏ bò ngu
Cậu không yêu tớ cậu ngu hơn bò.
Ngồi buồn không biết viết chi
Viết lên mấy chữ li ti đỡ buồn
Chữ “Y” rồi đến chữ “U”
Chữ “Ê” ở giữa là thành chữ “YÊU”.
Yêu một người không khó
Vì chẳng cần lý do
Chút tình cảm nho nhỏ
Chỉ dành cho em đó.
Anh gặp em cảm ứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thao và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tim quang hình chinh phục trái tim em.
Vũ trụ của người ta
Là màu đen huyền bí
Vũ trụ anh bé tí
Thu nhỏ lại là em.
Gặp em ban sáng
Anh liền thầm thương
Tối đến nhắn tin:
“Yêu anh em nhé?”
Em xinh như hoa
Nụ cười tỏa nắng
Làm anh phát ngất
Yêu em mất rồi.
Một sáng đẹp trời
Lòng người hoan ca
Em mà yêu anh
Đời vui hơn thế.
Nụ cười ươm đầy nắng
Ánh mắt dư ngọt ngào
Tim em mà có vắng
Cho anh vô với nào.
Hẹn hò đi em
Ngày xanh chẳng mấy
Hẹn hò để thấy
Cuộc đời thật vui.
Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên toà xét xử
Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
Chỉ muốn một lần đứng trước mặt em
Mà nói rằng: Anh yêu em nhiều lắm
Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề…
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai.
Chúng mình còn thiếu thốn
Chúng mình chẳng phải giàu
Nhưng mà có sao đâu
Em vẫn là tất cả.
Nếu thấy đời vô vị
Lại đến tìm anh đây
Rồi chúng mình yêu nhau
Để đời thêm thi vị.
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ.
Mây xanh không biết mỏi
Cứ rong ruổi chẳng dừng
Như anh thương em vậy
Chẳng biết làm sao ngưng.
Em không là nắng ấm
Em không là mây xanh
Nhưng em vẫn lấp lánh
Vì em còn có anh.
Bên ngoài trời đã tối
Mưa lại bắt đầu rơi
Ánh đèn cũng đã tắt
Lòng anh lại nhớ em.
Chỉ riêng điều được sống cùng em
Niềm hạnh phúc với anh chỉ thế
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào chẳng đập vì em.
Nắng hoàng hôn ai tô mà đỏ
Yêu em rồi không bỏ được đâu
Yêu em anh chẳng phải sầu
Ước đôi ta sống bạc đầu răng long.
Chiều mưa ngâu qua ô cửa nhỏ
Anh lặng mình ngồi nghĩ đến em
Chạm mặt nhau trên con phố nhỏ
Tim anh đập một hồi không phanh.
Yêu em anh viết vần thơ
Tỏ lòng nhung nhớ ngày giờ khôn vơi
Thương em thương trọn một đời
Ngày đêm trân trọng trao lời yêu thương.
Thơ tán gái 2 câu hay, ấn tượng
Bạn đang thầm thương trộm nhớ một cô nàng nhưng chưa dám thổ lộ. Bạn đang muốn thổ lộ nhưng biết cách thể hiện tình cảm của mình như thế nào? Vậy thì còn chần chờ gì mà không tham khảo ngay những câu thơ tán gái 2 câu hay, ấn tượng được INVERT tổng hợp ngay dưới đây.
Nụ cười em bao la vũ trụ
Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.
Tìm em tìm hết cuộc đời
Mà sao em cứ để tôi mãi tìm.
Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương
Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo
Ăn quả phải tự trèo cây
Em ăn em bắt anh đây hái dùm
Lồng thì anh để nhốt chim
Còn em để nhốt trong tim anh nè.
Trái tim hát lại câu thề
Bài thơ tôi lại nhớ về người dưng.
Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.
Anh đây rất thích đồng hồ
Những vẫn thích nhất làm bồ của em.
Bao nhiêu cân thính cho vừa
Bao nhiêu cân bả mới lừa được em?
Thiếu 500 nhìn là anh tròn một củ
Có thêm em nữa là anh đủ một đôi.
Ở đâu Trăng có nhớ người
Ở đây đang có một người nhớ Trăng.
Nắng mưa là chuyện của trời
Tương tư là chuyện của tôi yêu nàng.
Người ơi gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không.
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non, con nước, còn lời thề xưa.
Trăng kia ai vẽ mà tròn
Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.
Tình không đẹp như trong tranh
Nên em không cần phải xinh như trong ảnh
Họ đồn em rất hư
Mà đến nắm tay em còn chưa thử
Lối không mưa, lối tạnh
Tối không em, tối lạnh
Bên sông một đóa hoa cười
Bèo trôi lãng đãng tình người an nhiên.
Trăm hoa nào dám cười trong tuyết
Duy chỉ hoa đào đón gió xuân.
Ôi! Hạnh phúc anh thấy mình thật nhỏ bé
Chép tình yêu trong trang giấy thơ ngây.
Với em dù lắm chua cay
Tình yêu trước gió càng lay càng bền.
Suốt bao năm, lòng anh luôn yên tĩnh
Gặp em rồi, tĩnh lặng hóa phong ba.
Chú cuội ngồi gốc cây đa
Còn anh ngồi trước cửa nhà đợi em
Thích em thì phải nói
Giống như đói là phải ăn
Cây đa, giếng nước sân đình.
Khi nào anh hết một mình đây em?
Thức khuya quá thì hay dễ đói….
Thay vì chọn mỳ gói, chi bằng hãy ăn anh
Bước vào tiệm giày rồi bước ra
Vì không đôi nào đẹp bằng đôi ta
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Sao tìm mãi đến giờ không thấy?
Anh vụng về nên làm gì cũng đổ
Tấm thân này cũng lỡ đổ vào em
Say rượu say bia say lại tỉnh
Chỉ sợ say tình tỉnh lại say
Nếu em đứng bên trái
Thì phải là của anh
Tình yêu như mắt với tai
Nếu thiếu một đứa tương lai còn gì.
Rượu đắng, rượu cay, rượu vẫn hết
Người hứa, người thề, người vẫn quên.
Quyết nhịn tiêu từ giờ đến Tết
Để dành tiền mua hết trái tim anh.
Người ta dính phốt ngoại tình
Tôi đây dính phốt một mình bao năm.
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình vồ vập lấy nhau.
Anh thích màu xanh lá
Không thích bị xa lánh
Tình yêu như một đống rơm
Gặp mồi lửa cháy hương thơm ngọt ngào.
Tình yêu như một que tăm
Khi xong yến tiệc xỉa răng một hồi.
Nghiện ngập còn có thể cai
Mê em thì có đầu thai mới hết
Tình yêu như món thịt gà
Người trẻ háo hức, người già chê dai.
Anh sẽ không bao giờ thấy trời tối
Bởi vì yêu em là sáng suốt
Khen em đẹp chắc là thừa mất
Đặt em vào tim, có lẽ là vừa nhất
Tình yêu như một bông hoa
Ai ai cũng muốn hít hà khen thơm.
Tình yêu như chiếc bút chì
Lâu lâu không vót tức thì vứt toi.
Dung nhin em lau
Coi chung d.a.m s.a.u
Nhìn Đông nhìn Tây
Chi bằng nhìn em vài giây
Ngày bồi hồi, trưa hấp hối
Chiều ngược lối, tối yêu em
Anh không thích số lẻ
Đặc biệt là lẻ loi
Tình yêu cũng giống như con đề
Đánh con hạnh phúc nó về cô đơn
Anh không biết em thích gì
Nên thôi đoán mò là thích anh
Trong tất cả các loại không gian
Anh thích là không gian dối
Phụ nữ như con đường
Đường càng cong càng nguy hiểm.
Hôm nay em muốn ăn gì
Thực đơn hết món chỉ còn mỗi anh.
Thơ tán gái hài hước, tán là đổ
Bên cạnh sự lãng mạn, ngọt ngào thì cũng rất nhiều bạn gái cũng yêu thích sự hài hước pha lẫn chút duyên dáng, thú vị. Đây cũng là cách tán gái thông minh dành cho những chàng trai hay ngại ngùng và chưa biết cách để thổ lộ. Cùng INVERT “lấy lòng” crush của mình bằng những chùm thơ tán gái hài hước, tán là đổ ngay dưới đây.
Anh bảo anh chỉ có chanh
Yêu anh đi đã thấy chanh ngọt liền.
Trời không xanh, mây cũng không trắng
Anh không say nắng nhưng lại say em.
Em về nói với mẹ cha
Có cho đi lấy chồng xa anh chờ.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình vẫn xinh.
Anh tuy giàu nhưng tiền đồ không sáng
Bao giờ nghèo, em có chán anh không.
Nhìn trời, nhìn đất, nhìn mây
Nhìn em anh tưởng con trâu đang cười.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em có cởi truồng vẫn xinh.
Sáng nay bước ra khỏi nhà
Vấp vào viên đá, ngã vào tim em.
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Cho anh góp chút chữ tình cho em.
Cơm ăn ba chén lưng lưng
Uống nước cầm chừng để dạ thương em.
Nghiện ngập thì có thể cai
Yêu anh thì đầu thai mới hết.
Cam sành lột vỏ còn chua
Thấy em còn nhỏ anh cua để dành
Coi chừng anh đã bị nhầm
Bồ em đứng kế đang cầm dao phay
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Có những lúc giật mình trong giấc ngủ
Anh vô tình bị kiến đốt vào mông
Chợt mơ về một buổi chiều hồng
Anh cùng em cùng lên đồi thông hóng gió
Và ở đó giữa muôn trùng ngọn cỏ
Anh lại vô tình bị kiến đốt vào mông
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện đá vỡ mồm
Anh yêu em không hề gian dối
Tình chúng mình vô đối phải không em
Yêu em thì nói láo
Ghét em thì nói xạo
Thương em thì nói dóc
Nhớ em thì nói móc
Giận em thì muốn khóc
Sao mà anh thấy “sóc”
Giơ chân anh đá anh dần
Cho em chết quách khỏi gần bên anh
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới em.
Anh ngồi nhìn đời trôi
Thu qua mấy mùa rồi
Người có tốt hoặc tồi
Cũng chỉ cần có em.
Chiều mưa ngâu qua ô cửa nhỏ
Anh lặng mình ngồi nghĩ đến em
Chạm mặt nhau trên con phố nhỏ
Tim anh đập một hồi không phanh.
Hôm qua, anh đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thật anh ơi
Trúng cờ bạc triệu em trả anh năm ngàn.
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Thích ai nói đại một lời
Còn hơn khép kín cả đời đau thương
Tầm này còn yêu với đương
Nhà còn bao việc sương sương ấy mà
Tính anh thì cũng thật thà
Có sao nói vậy chứ mà không yêu
Nói thật cái này anh điêu
Tầm này vã quá phiêu thơ ý mà
Ý à không phải ý tà
Ý là ai ế cứ phà vô anh.
Tối qua đi dạo lang thang
Dòm qua cửa sổ, thấy nàng ôn thi
Tớ liền lên tiếng hắt xì
Để nàng ngước mặt, dung nhan thế nào?
Không ngờ nàng vẫn làm cao
Thản nhiên ngồi học, chẳng xao xuyến lòng
Bực mình tới bến chơi luôn
Ho gà vận hết nội công một tràng
Chợt nàng ngước mặt lên rằng:
“Tội ghê cho cái anh chàng ho lao!
Đêm hôm khuya khoắt thế sao..
Anh đi mô rứa? Không vào nhà thương?”
Thơ tán gái bựa ngắn gọn, thả là dính
Những bài thờ tán gái bá đạo tuy có phần hơi mạnh bạo nhưng vẫn có độ hài hước mang tính sát thương cao. Cùng INVERT chinh phục cô gái mình yêu bằng những bài thơ tán gái bựa ngắn gọn, thả là dính ngay dưới đây.
Chỉ muốn
Chỉ muốn một lần đứng trước mặt em
Mà nói rằng: Anh yêu em nhiều lắm!
Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề
Chỉ muốn làm chiếc lá của mùa thu
Để được em, ép lên từng trang vở
Chỉ muốn làm một vì sao bé nhỏ
Dõi theo em, suốt những chặng đường dài
Chỉ muốn làm sợi tóc ở trên vai
Để lúc em đau, anh nhận về mình tất cả
Chỉ thế thôi, bao điều anh ấp ủ
Chỉ muốn nói rằng: Anh rất yêu em!
Ngỡ
Cứ ngỡ là băng
Trôi đi lặng lẽ
Một mình đơn lẻ
Tới khi nào đây
Cứ ngỡ là mây
Bồng bềnh phiêu lãng
Muôn hình muôn dạng
Khi nào đứng im
Cứ ngỡ là chim
Dang đôi cánh lượn
Hót vang sung sướng
Thả hồn mộng mơ
Và rồi cứ ngỡ
Thấy nửa trái tim
Mà bấy lâu nay
Tôi vẫn đi tìm.
Tỏ tình người ấy
Yêu em, anh chẳng ngại gì!
Rừng đao, biển lửa có khi cũng liều
Hay là em nhận lời yêu
Đăng lên Facebook xem nhiều like không!
Mỗi năm có một mùa đông
Ai mà ôm suốt gấu bông cả đời
Hay thôi, em cứ nhận lời
Mùa đông sắp tới có người cầm tay
Mình quen nhau bấy lâu nay
Tính ra ngót nghét chục ngày có dư
Cớ sao em vẫn chửa: Ừ?!
Để yêu nhau thật, giống như phim Tàu
Thôi nào, em quyết định mau
Kẻo tình yêu sẽ nhuốm màu phôi phai
Giá như em hóa thài lài
Anh thành “phân” chó ta gài vào nhau.
Tan
Trái tim tôi bấy lâu băng giá
Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra
Tại em đó em thật kiêu sa
Lửa tim em rực hồng thắm đượm
Hỏi như thế băng tôi sao chịu được
Biết làm chi đành bỗng vội tan
Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang
Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu.
Hãy yêu anh nhé người ơi
Nỗi lòng của kẻ xin thơ
Người ơi có thấu tim khờ muốn trao
Tình anh như sóng dạt dào
Đùa theo cơn gió xôn xao bên người
Muốn nhưng lại sợ em cười
Mượn vần thơ phú ghẹo chơi chữ tình
Gửi em cô gái mộng tinh
Ui nhầm cô gái đẹp xinh đôi lời
Hãy yêu anh nhé người ơi
Anh thề sẽ sống trọn đời bên em!
Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.
Yêu sao phụ bỏ người tình
Yêu sao phụ bỏ tấm lòng mình yêu.
Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay
Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.
Em là chiếc lá nhỏ
Anh là bầu trời xanh
Cái gì anh cũng có
Chỉ thiếu mỗi mình em.
Yêu em, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên nợ.
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới em
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cuộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn
Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chi em phụ nữ nghênh ra vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Hôm qua uống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Để anh phải chạy đi tìm bở hơi.
Trách ông tơ sao quá vô tình
Trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng
Anh yêu em không hề gian dối
Tình chúng mình vô đối phải không em.
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Có một con mèo béo
Cuộn một cuộn tròn xoe
Này cô gái cute
Làm người yêu anh nhé.
Xắn tay đặt bút xin thề
Ba năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
Có yêu cũng chẳng yêu ai
Yêu ba yêu má là oai lắm rồi.
Trái tim đỏ nằm trong ngực anh đó
Nó phập phồng cứ đập mãi không thôi
Khi giờ đây, không thuộc về anh rồi
Em đã lấy, từ khi nào không biết…
Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên toà xét xử
Xét vì tội: em cướp trái tim anh.
Em là con chim chích
Anh sẽ là chim ri
Dù chẳng hót được gì
Cũng bên nhau sớm tối.
Anh là con thuyền khát vọng
Lênh đênh trên sóng biển khôn cùng
Em – bến cảng bình yên ngày biển động
Đón anh về cho khát vọng bình yên!
Khi mà em hết đẹp
Thì anh cũng đã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy.
Nếu một mai anh làm cảnh sát
Người đầu tiên anh bắt là em
Em không tội anh bắt em có tội
Tội vô tình cướp mất trái tim anh!
Này gió ơi cho ta nhờ chút việc,
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng,
Khi gió về nép bên cạnh người ấy,
Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao.
Em ơi bỏ hóa học văn
Thi sinh, sử, địa cho lành em ơi
Vô cơ rồi tới hữu cơ
Sao bằng Hữu Thỉnh đợi chờ Sang Thu
Học hóa thì mệt lắm thay
Thà rằng bỏ học theo anh đây này.
Cơn gió nào đưa người đến bên anh
Rồi lại thổi người đi xa mãi
Cơn gió vô tình hay lòng người se lạnh
Hiu quạnh mình anh ngóng bóng em.
Nếu như em yêu nhạc
Anh xin làm cái đài
Để lúc em nằm dài
Luôn có anh bên cạnh.
Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
“Anh ơi ngày mai nó lấy em”.
Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
Hôm qua, anh đến nhà em
Ra về mới nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thật anh ơi
Trúng cờ bạc triệu em trả anh năm ngàn.
Thơ tán gái hơn tuổi Auto đổ
Thường thì những cô nàng hơn tuổi sẽ có suy nghĩ trưởng thành, chín chắn hơn con trai, nhất là những chàng trai kém tuổi. Vậy làm sao để có thể chinh phục được những cô nàng hơn tuổi mà không bị gọi là “con nít”? Cùng INVERT tham khảo ngay những bài thơ tán gái hơn tuổi Auto đổ ngay dưới đây.
Này người con gái chuyên Hóa
Hãy đồng ý làm má con anh.
Ai bảo chăn trâu là khổ
Tôi thấy chăn nàng còn khổ hơn trâu.
Hỡi cô tóc ngắn ngân hàng
Cho anh xin phép mời nàng đi chơi
Hà Nội chẳng có mưa rơi
Cớ sao anh vẫn chơi vơi nhớ nàng.
Luật pháp nào cấm Nam yêu Nữ?
Công lý nào cấm Nữ yêu Nam?
Anh sẽ mở phiên tòa xét xử
Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
Chùa Bộc đã có bồ đề
Nhà anh thiếu mỗi cô về làm dâu.
Nắng mưa là chuyện của trời
Yêu em là chuyện cả đời của anh.
Yêu một người không khó
Vì chẳng cần lí do
Chút tình cảm nho nhỏ
Chỉ dành cho cậu đó.
Thành phố hôm nay sương mù bao phủ
Nhớ em nhiều anh có ngủ được đâu.
Thành phố hôm nay sương mù bao phủ
Anh gặp em cảm ứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tim quang hình chinh phục trái tim em.
Anh gặp em cảm ứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Trứng rán cần mỡ, bắp cần bơ
Yêu không cần cớ, cần em cơ.
Vũ trụ của người ta
Là màu đen huyền bí
Vũ trụ anh bé tí
Thu nhỏ lại là em.
Chỉ riêng điều được sống cùng em
Niềm hạnh phúc với anh chỉ thế
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Phút giây nào chả đập vì em.
Em là chiếc lá nhỏ
Anh là bầu trời xanh
Cái gì anh cũng có
Chỉ thiếu mỗi mình em.
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Này người con gái chuyên Hóa
Hãy đồng ý làm má con anh.
Uống cùng anh một chén tương tư
Để ta say nhau giữa một đời vô vị.
Em ơi bỏ hóa học văn
Thi sinh, sử, địa cho lành em ơi
Vô cơ rồi tới hữu cơ
Sao bằng Hữu Thỉnh đợi chờ sang thu
Học hóa thì mệt lắm thay
Thà rằng bỏ học theo anh đây này.
Trăm nghìn thứ kịch độc
Chẳng độc nhất bằng em
Tim anh quá mong manh
Vì em mà xao xuyến
Anh ngồi nhìn đời trôi
Thu qua mấy mùa rồi
Người có tốt hoặc tồi
Cũng chỉ cần có em.
Suốt bao năm lòng anh luôn yên tĩnh
Gặp em rồi tĩnh lặng hóa phong ba.
Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Em dân chuyên hóa chắc là rất xinh
Em xinh mặc kệ em xinh
Anh cũng chuyên hóa về mình học chung.
Có một con mèo béo
Cuộn một cuộn tròn xoe
Này cô gái cute
Làm người yêu anh nhé.
Con người chết thiếu oxi
Lòng anh sẽ chết chỉ vì thiếu em
Vòng nhân bền vững benzen
Tình ta bền vững khi có em trong đời
Thế gian ai cũng mê tiền
Riêng anh chỉ biết mê Hiền mà thôi
Tô mì nóng bởi nước sôi
Con tim anh nóng bởi đôi môi Hiền.
Yêu Vy anh viết vần thơ
Tỏ lòng nhung nhớ ngày giờ khôn vơi
Thương Vy thương trọn một đời
Ngày đêm trân trọng trao lời yêu thương.
Yêu Vy anh biết vần thơ Tỏ lòng nhung nhớ ngày giờ khôn vơi
Này gió ơi cho ta nhờ chút việc
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng
Khi gió về nép bên cạnh người ấy
Gió thì thầm ta nhớ người ấy biết bao.
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già.
Em ơi bỏ hóa học văn
Thi sinh, sử, địa cho lành em ơi
Vô cơ rồi tới hữu cơ
Sao bằng Hữu Thỉnh đợi chờ sang thu
Học hóa thì mệt lắm thay
Thà rằng bỏ học theo anh đây này.
Hỡi thế gian Ai là người giỏi Toán?
Giải dùm tôi bài toán của Tình yêu
Giải vì sao mà tôi yêu người ấy?
Chứng minh rằng người ấy cũng yêu tôi.
Xắn tay đặt búi xin thề
Ba năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
Có yêu cũng chẳng yêu ai
Yêu ba yêu má là oai lắm rồi
Bò không ăn cỏ bò ngu
Cậu không yêu tớ cậu ngu hơn bò.
Đố ai biết được một chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Axit sunfuric kề cổ
Gật đầu lia lịa thế là yêu.
Anh gặp em cảm ứng một tình yêu
Hai ánh mắt giao thoa và nhiễm xạ
Anh bối rối lao vào trường điện lực
Tim quang hình chinh phục trái tim em.
Nếu bạn đã quá nhàm chán với những tin nhắn tán gái nhạt nhẽo thì những vần thơ hài hước sẽ gây ấn tượng mạnh trong lòng nàng. Dưới đây là những bài thơ tán gái hay, lãng mạn, hài hước được tổng hợp từ nhiều nguồn. Mời các bạn tham khảo!!!
Gặp Trang đôi mắt anh mờ
Trang cho anh hỏi mấy giờ ăn cơm
Gần Trang như lửa gần rơm
Anh hỏi lần nữa ăn cơm mấy giờ?
Trăng lên đỉnh núi trăng mờ
Em ơi cho hỏi mấy giờ ăn cơm
Gió đồng lùa nhẹ lúa thơm
Em ơi cho hỏi ăn cơm mấy giờ
Phố phường vắng lặng nên thơ
Em ăn com trễ mấy giờ mới xong
Trăng mờ trăng tỏ trời trong
Cơm em ăn mãi không xong thế này.
Thích ai nói đại một lời
Còn hơn khép kín cả đời đau thương
Tầm này còn yêu với đương
Nhà còn bao việc sương sương ấy mà
Tính anh thì cũng thật thà
Có sao nói vậy chứ mà không yêu
Nói thật cái này anh điêu
Tầm này vã quá phiêu thơ ý mà
Ý à không phải ý tà
Ý là ai ế cứ phà vô anh.
Nắng Phan Rang đốt cháy thời trai trẻ
Hai năm dài tan vỡ tuổi thanh xuân
Ngàn dặm xa nếu em còn thương nhớ
Đợi anh về ta xây mộng thành đôi.
Nắng Phan Rang đốt cháy thời trai trẻ Hai năm dài tan vỡ tuổi thanh xuân
Hỡi thế gian Ai là người giỏi Toán?
Giải dùm tôi bài toán của Tình yêu
Giải vì sao mà tôi yêu người ấy?
Chứng minh rằng người ấy cũng yêu tôi.
Xắn tay đặt búi xin thề
Ba năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
Có yêu cũng chẳng yêu ai
Yêu ba yêu má là oai lắm rồi
Bò không ăn cỏ bò ngu
Cậu không yêu tớ cậu ngu hơn bò.
Này gió ơi cho ta nhờ chút việc
Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng
Khi gió về nép bên cạnh người ấy
Gió thì thầm ta nhớ người ấy biết bao.
Đố ai biết được một chữ yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Axit sunfuric kề cổ
Gật đầu lia lịa thế là yêu.
Nụ cười ươm đầy nắng
Ánh mắt dư ngọt ngào
Tim em mà có vắng
Cho anh vô với nào.
Mây xanh không biết mỏi
Cứ rong ruổi chẳng dừng
Như anh thương em vậy
Chẳng biết làm sao ngưng.
Chiều mưa ngâu qua ô cửa nhỏ
Anh lặng mình ngồi nghĩ đến em
Chạm mặt nhau trên con phố nhỏ
Tim anh đập một hồi không phanh.
Nhớ em anh gửi vào thơ
Gửi thương gửi cả ngẩn ngơ trong lòng
Trời chiều ai chả nhớ mong
Anh gom sợi nắng về hong nỗi niềm
Gần nhau cảm thấy bình thường
Vắng nhau mới thấy vấn vương trong lòng.
Trái tim tôi bấy lâu băng giá
Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra
Tại em đó em thật kiêu sa
Lửa tim em rực hồng thắm đượm
Hỏi như thế băng tôi sao chịu được
Biết làm chi đành bỗng vội tan
Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang
Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu.
Bên ngoài trời đã tối
Mưa lại bắt đầu rơi
Ánh đèn cũng đã tắt
Lòng anh lại nhớ em.
Trăng lên đỉnh núi trăng mờ
Em cho anh hỏi mấy giờ ăn cơm
Nếu như em đã ăn cơm
Cho anh hỏi tiếp trong cơm có gì
Hỏi về cơm lắm cũng kỳ
Thôi thì xin phép chuyển ngay đề tài
Đề tài có một không hai
Em làm gì đấy? Em chưa ngủ à?
Thơ tán gái Yên Bái hay ngắn
Từ lâu, Yên Bái được biết đến là một nơi có địa hình cao, lý tưởng, nhiều địa điểm khám phá, con người thân thiện và dễ mến. Đây cũng là nơi để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng tất cả các du khách trong nước và ngoài nước. Cùng INVERT tham khảo ngay những chùm thơ hay nhất về tỉnh Yên Bái để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tỉnh thành Tây Bắc này nhé.
Thân trai đất quế Văn Yên
Gió sương chẳng ngại vùng lên giữa trời
Cằn khô sỏi đá lưng đồi
Hiên ngang Nghĩa Lộ chẳng thời run chân
Ngược xuôi trăm nẻo dấn thân
Trấn Yên anh đó đâu cần xưng danh
Ai chê phong độ thị thành
Bảnh trai cá tính hiền lành biết bao
Lục Yên ai đó tự hào
Tinh anh hoạt bát chốn nào vắng anh
Em về Căng Chải rẫy xanh
Nếm xôi ngũ sắc thăm anh thật thà
Em về Trạm Tấu tìm hoa
Gặp anh nơi ấy giỏ quà em rơi
Đừng về Văn Chấn em ơi
Bén duyên trai phố trọn đời không quên
Em qua xứ sở Bình Yên
Anh đưa tay đón em quen lối về
Nán chân phố núi duyên quê
Gặp Trai Yên Bái đường về xuyến xao.
Yên Bái con gái thật xinh
Gặp em anh thấy trong mình nao nao
Về nhà trộm nhớ ước ao
Ước chi có dịp mình vào tận nơi
Yên Bái đâu có xa xôi
Mà sao cách trở em ơi anh buồn
Ước gì đến đó được luôn
Gặp em giải toả nỗi buồn trong anh
Biết rằng duyên kiếp chẳng thành
Người ta có chủ ai giành được đâu
Gặp em cũng chưa đã lâu
Mà sao mình ngỡ duyên đầu ngày xưa
Tặng em gái thái bài thơ
Tặng em người lạ trong mơ hàng ngày
Em ơi chớ có buông tay
Để anh tưởng tượng nắm ngày giữ đêm
Môi cười ánh mắt huyền đen
Má hồng mày liễu hỡi em tóc thề
Lại còn làm dáng duyên ghê
Làm cho ai cũng mẩn mê siêu lòng
Hỡi em má thắm môi hồng
Là bạn anh nhé được không cô nàng
Bạn phây đừng ngại rối gian
Anh xin nguyện sẽ đàng hoàng em nghe
Sắc tài con gái Văn Yên
Dịu dàng Nghĩa Lộ là em má hồng
Hiền lành chân chất ngô đồng
Là cô em gái non sông Yên Bình
Nụ cười Trạm Tấu xinh xinh
Nét duyên Văn Chấn quê mình anh thương
Ngại gì mưa nắng gió sương
Lục Yên em đó ai thương thì về
Mù Căng Chải em váy xòe
Gọi cô sơn nữ chân quê thật thà
Trấn Yên em gái nết na
Ngọt canh cơm dẻo, việc nhà siêng năng
Nhất em thành phố ai bằng
Thông minh, cá tính, tài năng, hiền lành
So chi son phấn hà thành
Nét duyên Yên Bái bao anh đứng hình.
Ngày về Yên Bái quê em
Gập ghềnh sỏi đá ,lênh đênh dốc chiều
Quanh co vách núi cheo leo
Trông theo mỏi mắt bóng đèo quạnh hiu
Mùa thu lúa chín ,cánh diều…
Tuổi thơ trốn học thèm yêu nắng vàng
Ruộng Mù Cang Chải bậc thang
Ở nơi Tú Lệ như nàng đẹp xinh
Tắm tiên bên suối một mình
Thương tay săn ảnh ngồi rình chộp chơi
Mường Lò,lau lách buông xuôi
Cánh đồng chải tóc trải phơi bóng tình
Thác Bà hồ nước ,nét trinh
Chen chân hang động còn in tháng ngày
Bản Mù,Bản Hốc… dang tay
Sương giăng kín lối mắt ai năm nào?
Điệu xòe người Thái nôn nao
Mượt mà giai điệu ngọt ngào mắt trao
Đông Cuông ,Tết Nhảy…trước sau
Lời chưa bỏ ngỏ rơi vào đêm sâu
Bưởi ,măng ,chè tuyết…thi nhau
Vùi than,rêu đá câu chào râm ran
Mùa yêu trai gái trong làng
Rủ rê mê hát ca vang cánh đồng
Cánh cò nghiêng bóng nhớ mong
Mối tình Yên Bái như sông sóng dồn
Yên Bái Quê Em
Sưu tầm
Lưng trời mây trắng bao quanh
Quê tôi Yên Bái rừng xanh ngút ngàn
Mêng mông ánh nắng ngập tràn
Ban rừng đua nở muôn ngàn sắc hương
Mường Lò biết mấy yêu thương
Đồng xanh bát ngát trong sương khói chiều
Ngòi Thia trở biết bao điều
Phù sa cho đất, tình yêu cho người
Cho vườn hoa trái xanh tươi
Cho ai khúc hát vui tươi điệu xòe
Vui khi ngô, lúa, khoai, chè
Bao công chăm sóc giờ nghe thắng mùa
Bao nhiêu mơ ước không thừa
Ngày mai Yên Bái say sưa tiếng cười.
ANH CÓ VÀO NGHĨA LỘ VỚI EM KHÔNG (” NGHĨA LỘ ” một thị xã thuộc tỉnh Yên Bái)
Sưu tầm: Hoàng Thị Hạnh
Anh có vào Nghĩa Lộ với em không?
Chiều xuống, nắng thu vàng như mật
Chắc anh không giật mình nghe gió hút
Khi nhắc tên Đèo Ách, Cửa Nhì
Anh có vào Nghĩa Lộ với em không?
Cánh đồng Mường Lò đang vào mùa gặt
Suối Thia kể chuyện tình yêu ngày trước
Bờ núi Hoàng Liên mây trắng ngang trời
Bao giờ anh vào Nghĩa Lộ với em?
Thị xã miền Tây vẫn chờ anh đấy
“Sống trụ xôn xao” thêm vần thêm điệu
Đêm xòe Thanh Lương xao xuyến hội mùa
Anh hãy vào Nghĩa Lộ với em đi
Suối Giàng vẫn xanh bầu trời Yên Bái
“Khăn mặt vắt vai…” đường không còn xa ngái
Như lời thơ anh êm đềm
Anh có vào Nghĩa Lộ với em không?
Đi
Tác giả: Đắc Khang
Bình minh ló rạng vào mỗi sớm mai
Ta thức dậy trong cơn say mệt nhoài
Đỉnh núi Tà Xúa ngân vang tiếng hát
Đánh thức ta khi chuyến đi còn dài
Ta đi khắp vùng Yên Bái đẹp tươi
Những cung đường xa không đợi tuổi
Có Mù Cang Chải vàng mùa lúa chín
Chén rượu vùng cao ủ ấm tình người
Mình đến vùng tây Bắc Lào Cai
Làn sương ánh đỏ mãi không phai
Đến chợ tình SaPa ,nhà thờ cổ
Mảnh tình con con ta vá lại
Ta đi ta nhớ mùi quê hương
Hà Nội lên đèn phố không sương
Nhớ con phố Cổ ,nhớ Ba đình
Ta đi khi hơi ấm còn vương
Nơi mẹ sinh tôi đầu nguồn nước lũ
Đi bặt tăm chẳng có ngày về…
Ơi Yên Bái, người đi không ngoái lại
Bỏ lại vầng trăng, câu hát lưng đèo
Về Hà Nội giữa dòng đời ngang trái
Đi tìm hoài một dáng thương yêu.
Đâu hương Quế, hương Hồi chiều xanh ngát
Giữa phố phường chật chội sặc hơi Tiền
Giữa chen chúc lòng ngắc ngư câu hát
Thèm một khoảng rừng ở góc Công viên…
Ta là người điên – kẻ quên quá khứ
Trong cơn mê lảnh một tiếng còi tàu
Cứ ngỡ đêm rừng qua ga Phú Thọ
Lửa lập lòe ai đợi bến Âu Lâu ?
Nơi sông Thao đổ vào đầu phố
Cây Đa mé chợ, nơi “đoạn đầu đài”
Phố là phố của người đi chẳng nhớ
Tiếng súng đùng đoàng chạng vạng hôm mai
Ai đi xa có ngày về Yên Bái
Tôi đi xa là trốn biệt nơi này
Là kẻ phụ tình, đứa quên xứ sở
Để cõi lòng rỉ máu, buốt đôi tay.
Tình Yêu Yên Bái
Tác giả: Dung Nguyên
Sông Hồng sóng cuộn phù sa .
Chảy xuôi Yên Bái chia ra hai bờ .
Mường Lò đẹp đến sững sờ .
Khiến hồn lữ khách thẫn thờ miên man .
Chập chùng dãy ruộng bậc thang .
Lúa xanh óng ả bạt ngàn nhấp nhô .
Thoảng mùi cốm ướt cốm khô .
Thơm hương xôi nếp bỏng ngô cháy giòn .
Nhản Văn Chấn chín mọng tròn.
Ăn no cái bụng miệng còn muốn thêm .
Cam sành ngọt lịm Lục Yên .
Đẫy đà xuân sắc ngã nghiêng dưới đồi .
Miền tây sơn cước xa xôi .
Có cô gái Thái đôi môi nồng nàn.
Dịu dàng như cánh hoa Ban.
Băng rừng lội suối gian nan tìm chồng.
Núi cao đất rộng mênh mông .
Chùn chân rã sức má hồng vùi chôn .
Chuyện tình Ban Trắng hoàng hôn .
Nghe qua ai cũng bồn chồn xót xa.
Thác Bà cá nối đuôi nhau.
Mặt hồ như ngọc thanh tao giữa trời
Thủy Tiên huyền ảo ngỏ lời.
Len trong thủy động rũ đời gió sương.
Một lần thôi đủ vấn vương.
Tình yêu Yên Bái ngàn thương gửi người.
Về thăm Yên Bái đi anh
Tác giả: Phạm Thiên An
Để mà nếm trái cam sành Lục Yên
Để nghe một tiếng chim hiền
Vô tư gọi nắng về trên núi rừng
Mây trôi e ấp thẹn thùng
Buông lơi trước bóng sơn hùng – Hoàng Liên
Trời trong xanh, đất dịu hiền
Cô em Yên Bái vẹn nguyên tấm lòng
Dịu dàng như cánh phù dung
Trong như ban trắng giữa rừng – khiết trinh
Về đi – tình lại gặp tình
Xòe hoa – nồng thắm, rung rinh tay ngà
Lung linh ngọn sóng Thác Bà
Vầng trăng trong trắng la đà mặt gương
Mù Cang những sớm tinh sương
Cô em gái Thái thân thương tự tình:
“Mình ơi có biết không mình
Tình em nồng thắm, ân tình, thủy chung
Trinh nguyên như nhánh lan rừng
Thơm như hương quế giữa rừng Lục Yên,
Ngồi đây nghe một điệu khèn
Mai anh về phố, đừng quên núi rừng,
Nghẹn ngào nước mắt rưng rưng
Rượu cần ta uống – anh đừng sợ say
Cầm tay em phút giây này
Tan ra trong những vòng xoay điệu xòe,
Tiếng khèn, tiếng sáo thôn quê
Mai anh biết có đem về hay không?”
Trăng vàng dát bạc dòng sông
Thuyền lơ lửng giữa mênh mông núi rừng
Người đi trăng cũng theo cùng
Trăng Yên Bái, cũng thủy chung, dịu hiền
Trăng rơi vào giữa lòng thuyền
Trăng theo anh tới, những miền thật xa…
Thơ tán gái mùa đông
Trong năm, mùa đông chính là biểu tượng của sự lạnh lẽo, gợi lên sự cô đơn, buồn tủi. Chính vì thế, cùng INVERT tham khảo ngay những bài thơ tán gái mùa đông để xua tan cái lạnh băng giá, chinh phục được một nửa yêu thương của mình.
Tự Khúc Mùa Đông
Lá rơi hiu hắt ngoài song cửa
Từng giấc cô miên rủ xuống lòng
Dăm cánh chim đơn tìm tổ ấm
Ô kìa, trời đã chuyển sang đông
Dõi theo nỗi nhớ đàn nâng phím
Nghe dấu mùa phai cuộc tình nồng
Lãng phiêu tự khúc dưng dưng tím
Anh ở phương trời có biết không?!
Mùa Đông Băng Giá
Mùa đông băng giá tình lạnh băng
Tình lạnh lẽo đêm đông buốt giá
Người đi rồi tôi đau khổ quá
Yêu chi lệ đổ tuôn hai hàng
Mùa đông đến tim càng lạnh giá
Tình đôi ta chia hai ngã sao ?
Lòng dặn lòng thôi không nhớ mãi
Người đi rồi tê tái tim đau
Mùa đông đến rồi đông cũng sang ngang
Tim tôi khờ dại vì người xa
Xa rồi mùa đông đó đã qua
Hai ta lạnh buốt lòng băng giá
Người ơi đông đến tôi buồn quá
Nhớ người đi rồi thêm quặn đau
Sao người bỏ tôi trong đớn đau
Chẳng chịu quay về chỉ một lần
Mùa Đông Không Lạnh
Chân vội vả đi tìm nơi trú ẩn.
Sợ đông về buốt giá cỏi lòng thêm.
Sợ cô đơn âm thầm trong mộng mị.
Hồn đi hoang vết tích chẳng phải mờ.
Lạnh đất trời lạnh rừng núi hoang sơ.
Mình độc bước chân mãi hoài xa vắng.
Một huyền thoại tình yêu trong dĩ vãng.
Con tim nào mù mịt lối tình xa.
Tháng năm xưa nước mắt đã nhạt nhoà.
Tình chung hởi men nồng môi cay đắng.
Rồi gục khóc trên vai người năm củ.
Lối thu xưa gợi nhớ kỷ niệm buồn .
Tình yêu nào làm tan nát con tim.
Hảy chạy trốn cho buồn thôi phai nhạt.
Có yêu mấy rồi cũng thành xa lạ.
Đông lại về vội vả gợi đau thương.
Kỷ niệm xưa chỉ là nổi đoạn trường.
Tình yêu hởi gởi buồn theo lá rụng.
Yêu Mùa Đông
Uh thôi nhé tạm biệt Thu đi
Lạnh không gian lá vàng rơi lá
Dòng thời gian ru Đông nghiệt ngã
Lạnh run run, mưa se bay bay
Yêu để nhớ, tìm trong hơi ấm
Nồng nàn hôn, vòng tay rộng mở
Đông có sang, Đông tìm gõ cửa?!?
Xin hỏi nhỏ, lạnh đến bao giờ?!?!!
Đông đã sang, dù có bất ngờ
Má vẫn hồng giữa mùa thiếu nắng
Tình trong ai đón tình nồng thắm
Yêu để Đông chẳng lạnh bao giờ
Yêu cứ yêu dù Đông buốt giá
Nồng nàn thôi, ấm mãi trong nhau
Nồng nàn thôi, tình chắc vẹn sâu
Yêu để nóng và Đông vẫn ấm.
Nỗi Nhớ Mùa Đông
Mùa đông về gợi nỗi nhớ mênh mang
Tuyết khẽ rơi cũng nhẹ nhàng êm ái
Bao cảm xúc trong tim ngưng đọng lại
Khoảnh khắc ơi tìm trải chốn nơi nao
Để ước mơ nhung nhớ lại dâng trào
Trời trở lạnh muốn khát khao cháy bỏng
Rồi con tim ấp ủ hoài đứng ngóng
Tiếng yêu thương mãi đọng ở miền xa
Nỗi nhớ kia giờ cũng giống như là
Chốn nơi đây chỉ riêng ta vắng lạnh
Chẳng còn gì để thắp niềm kiêu hãnh
Bao mơ màng đâu sát cạnh người ơi
Trong chiều buồn lặng lẽ thấy rối bời
Từng giọt sầu cũng chảy rơi trên má
Chút bâng khuâng nhớ tình ai tất cả
Nỗi nhớ mùa đông lạnh giá tim hồng
Mùa Đông Rồi Đó Em
Mùa Đông rồi…em có lạnh không ..
Có sắt se những đêm trời trở gió
Nỗi Nhớ có cuộn lên…có bùng lên như lửa
Thiêu cháy đến tận cùng những khoảng chênh chao
Mùa Đông rồi…em có khát khao ..
Một vòng tay chở che ngày buốt giá
Mặc gió thốc lên…mặc nhân gian hối hả
Vẫn Yên Bình trọn cả giấc ấm êm
Mùa Đông rồi…có thao thức từng đêm ..
Đợi một bàn tay ủ ấm bàn tay lạnh
Một nụ cười hiền xóa tan niềm cô quạnh
Và sẻ chia rất đỗi chân thành
Anh Sẽ Về Viết Tiếp Tháng 12
Anh sẽ trở về tháng 12
Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa
Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội
Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12
Để được ôm vai gầy áo mẹ
Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé
Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau
Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức
Về một mùa hoa cải bên sông
Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông
Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại
Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ
Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn
Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ
Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi
Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối
Để viết về những bộn bề kí ức
Anh sẽ về để viết tháng 12.
Gió Bấc
Gió bấc mang về nỗi nhớ nhung,
Bờ lau xơ xác dưới mưa phùn,
Nước tràn sông rộng, thuyền không bến,
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.
Khi bóng hoàng hôn giục én bay,
Hương buồn man mác lướt qua cây,
Có ai nghe thấy gì trong gió?
Cả một thời xưa đọng ở đây.
Có Em Mùa Đông Sẽ Ấm
Mùa Đông này không lạnh lắm đâu em
Ở nơi ấy em tiếp thêm sức mạnh
Dẫu cách trở nhưng không hề cô quạnh
Vẫn sẻ chia từng hạt nắng em trao.
Mùa đồng này anh bỗng thấy ngọt ngào
Em đã gửi biết bao niềm tâm sự
Anh sẽ nguyện một lòng luôn gìn giữ
Lời hẹn thề ta nhắn nhủ năm xưa.
Mùa Đồng này cái rét cũng lưa thưa
Chẳng dồn dập cũng chẳng mưa buốt giá
Trời cũng hiểu bao năm anh vật vả
Gom nắng hồng gửi cả vào mùa Đông.
Mùa Đồng này anh chẳng thấy mênh mông
Em đã lập một khoảng không trống vắng
Cũng nhờ vậy vần thơ không trĩu nặng
Luôn dạt dào trong trắng một tình yêu.
Mùa Đông này mình cùng ngắm cánh diều
Nhờ ngọn gió gửi lời phiêu nơi ấy
Thơ anh viết không hào hoa bóng bảy
Cảm xúc này đến từ đáy con tim…!
Trái tim Anh thuộc về Em!
Trái tim đỏ nằm trong ngực anh đó
Nó phập phồng cứ đập mãi không thôi
Khi giờ đây, không thuộc về Anh rồi
Em đã lấy, từ khi nào không biết
Trái tim Anh giờ như câm như điếc
Cứ vô hồn, trước vạn vật xung quanh
Khiến lòng Anh cứ mãi lạnh tanh
Đêm lại đến, bắt Anh tìm Em mãi
Em đứng đó mà Anh cứ gọi mãi
Gọi tình yêu, gọi lẫn cả ước mơ
Dẫu cho Anh có đứng gọi hằng giờ
Em vẫn mãi thờ ơ, lặng lẽ
Tình yêu Anh, giờ không còn mạnh mẽ
Không nồng nàn, cháy bỗng như ngày xưa
Anh nhớ mãi, ngày hôm ấy trời mưa
Anh đã đứng, che Em từng giọt nước
Hình ảnh ấy, in sâu trăm nghìn thước
Tim của Anh đã dành trọn cho Em
Anh vẫn mong, tình yêu mãi êm đềm
Anh đã ước, những đêm tàn lạnh giá
Anh đã khóc, sau tháng năm buồn bã
Khóc cho mình, sao mãi yêu người ta
Dẫu biết Em đã mãi mãi rời xa
Anh vẫn yêu, không cần đáp trả
Tim anh đó! Vẫn dành cho Em mãi.
Mãi Yêu Em Cô Gái Mùa Đông
Vài chiếc lá cuối Thu còn bỡ ngỡ
Chẳng muốn rời trăn trở níu mùa sang
Rạng bình minh ai cõng mất ánh vàng
Tuyết sương lạnh vừa loang mờ khắp lối.
Đông đã đến ngày hôm qua rất vội
Bởi em hờn em dỗi tím trời thương
Giọt ngọc nào trên khoé mắt còn vương
Vạn nhung nhớ đêm trường anh ngơ ngẩn.
Tội anh lắm hồn đi hoang thơ thẩn
Xin lỗi mà! Em mãi giận đành sao ?
Vắng một giây nhớ lắm phải không nào ?
Đừng bướng bỉnh làm đau mình nữa nhé!
Đôi dòng chữ thay lời tim thỏ thẻ
Yêu em nhiều hỡi cô bé mùa đông
Nắng phương Nam sưởi ấm khúc tình nồng
Câu ước nguyện xin đời không xa cách.
Đời giông tố nặng oằn vai thử thách
Tiếng chung tình huyết mạch gánh từ lâu
Yêu đi em cho đến bạc mái đầu
Đông lạnh lắm.. đừng xa nhau em nhé
Mùa đông
Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về
Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh
Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
Một nửa đại dương bão tố đêm ngày…
Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
Với cái lạnh của một chiều lạc bước
Với những gì mà anh không biết trước
Và với em, nhưng là của ngày xưa
Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
Không thấy tóc em một chiều ướt át
Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm
Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em…
Mùa Đông Hạnh Phúc
Đông đến cửa se lạnh rồi anh nhỉ
Hai đứa mình thủ thỉ đón đông sang
Ngoài hiên kia còn sót đoá cúc vàng
Như thắp lửa cho mùa sang bớt lạnh
Mùa đông cũ chẳng có anh bên cạnh
Đêm dài nằm cứ lạnh nửa không nhau
Nửa vầng trăng cũng trằn trọc canh thâu
Cứ chiếu rọi âu sầu mà chẳng nói
Chỉ trong gió tên anh em thầm gọi
Gió Bấc về len lỏi tận nơi tim
Ở phương xa anh có nhớ đến em
Mà gói nắng gửi kèm bao niềm nhớ
Ta đã trải bao mùa đông cách trở
Mà nhịp tim, nhịp thở vẫn vì nhau
Anh bảo rằng mình chẳng cách xa đâu
Có nỗi nhớ làm nhịp cầu hạnh phúc
Đông dù lạnh có nhau ta sống thực
Nửa vầng trăng chẳng thao thức đêm dài
Cuộn trong nhau cho đến mỗi sớm mai
Em chỉ ước mùa đông dài vĩnh cửu.
Đêm đông
Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở
Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt
Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết
Mùa đông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt
Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp
Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh
Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống
Vòng tay mùa đông
Khi giá rét mưa phùn cùng tràn xuống
Bàn tay ai tê cóng nước chạm vào
Nhớ thân gầy cha quê nhà chẳng khỏe
Giữa gió mùa giữa cái lạnh buốt xương…
Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng quê hương
Có bụi chuối gió đưa thêm xào xạc
Có cánh cửa khép hờ cùng gió bão
Đựng niềm vui, tiếng cười nói rộn vang…
Khi xa nhà, khi đông lạnh đã sang
Con nhớ nhà nhớ ổ rơm ngày ấy
Nhớ vòng tay.. mẹ ơi… sao quen thuộc…
Giữa mùa đông bỗng thấy ấm lạ lùng…
Giúp tôi
Gió ơi gió xin gió hãy giúp tôi
Gửi tới em những lời chân thành nhất
Trái tim tôi chưa một lần rung động
Vậy mà nay bỗng xao xuyến bồi hồi
Nắng mai ơi xin nắng hãy giúp tôi
Gửi tới em một nụ hôn thật khẽ
Và hằng ngày đi bên em lặng lẽ
Chở che em khỏi giá lạnh mùa đông
Giúp tôi với những con sóng màu hồng
Mang tới em một tình yêu bỏng cháy
Và xin hãy giúp cho tình yêu ấy
Mãi dạt dào không một phút lặng yên
Tan
Trái tim tôi bấy lâu băng giá
Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra
Tại em đó em thật kiêu sa
Lửa tim em rực hồng thắm đượm
Hỏi như thế băng tôi sao chịu được
Biết làm chi đành bỗng vội tan
Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang,
Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu.
Sửa soạn cho mùa đông
Một chút gió đêm nay cho đủ rét
Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng
Ở trên sao sáng để em sang
Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở
Hương của cỏ và độ nồng hơi thở
Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn
Như que diêm phải cháy những đầu hôm
Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt
Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác
Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay
Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay
Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết
Mùa dông tới làm sao em biết
Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng
Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông
Đường đi học thênh thang loài mây rớt
Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết
Khi vô tình gọi lại tuổi tên người
Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai
Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp
Một chút núi của bầu trời xa tắp
Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh
Em có nghe rất khẽ ở bên mình
Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh
Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông
Em có nghe lửa ấm ở trong lòng
Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống
Chỉ muốn
Chỉ muốn một lần đứng trước mặt em
Mà nói rằng: Anh yêu em nhiều lắm
Chỉ muốn trọn đời, bên em là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề…
Chỉ muốn làm chiếc lá của mùa thu
Để được em, ép lên từng trang vở
Chỉ muốn làm một vì sao bé nhỏ
Dõi theo em, suốt những chặng đường dài…
Chỉ muốn làm sợi tóc ở trên vai
Để lúc em đau, anh nhận về mình tất cả
Chỉ thế thôi, bao điều anh ấp ủ
Chỉ muốn nói rằng: Anh rất yêu Em…
Xắn tay đặt bút xin thề
3 năm mẫu giáo chưa hề yêu ai
có yêu cũng chẳng yêu ai
yêu ba yêu má là oai lắm rồi
bò không ăn cỏ bò ngu
câu không yêu tớ cậu ngu hơn bò
Khi xưa bé nói yêu anh
Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì
Bây giờ bé đã dậy thì
Anh khen bé đẹp, bé chê anh già
Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới ẹm
Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu
Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay
Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?
Hôm quan ưống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Đẻ anh phải chạy đi tìm bở hơi
Trách ông tơ sao quá vô tình
trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy
Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.
Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cưộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn
Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chi em phụ nữ ngênh ra vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao
Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
“Anh ơi ngày mai nó lấy em”.
Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!
Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.
Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.
Yêu sao phụ bỏ người tình
Yêu sao phụ bỏ tấm lòng mình yêu
Yêu anh thì nói láo
Ghét anh thì nói xạo
Thương anh thì nói dóc
nhớ anh thì nói móc
Giận anh thì muốn khóc
Sao mà anh thấy “sóc”
Giơ chân em đá en dần
Cho anh chết quách khỏi gần bên em
Một thương em trắng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo
Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương
Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo
Thơ tán gái theo tên vừa duyên, vừa mặn
Từ lâu, tán gái theo tên đã trở thành trào lưu được giới trẻ ưa chuộng. Bạn đang crush cô gái tên gì? Cùng INVERT tham khảo ngay những bài thơ án gái theo tên ngắn gọn và cực hay, cực dính ngay sau đây.
1. Thơ tán gái tên Anh, Ánh
Anh yêu Ánh như yêu từ tô phở
Khi Ánh mĩm cười anh mất nữa tháng lương
Hỡi cô em gái tên Anh
Xin em hãy bật đèn xanh đi nào
Đầu tiên anh ngỏ lời chào
Sau anh xin phép được vào team em.
Ánh ơi anh hỏi cái này
Em sinh năm mấy đẻ ngày bao nhiêu
Ánh đáp Ánh dạ Ánh thưa
Em sinh tháng 8 mà chưa có chồng
Nhìn em cằm nọng má hồng
Anh liền đáp lại chưa chồng, lấy đi
Người ta tán gái thì nhanh
Riêng anh kiên nhẫn, tán Anh lâu bền
Đêm mưa quấn một cái mền
Hỏi Anh có muốn chung tình cùng anh ?
Cáo nào chả thích nho xanh
Cũng như anh thích Phương Anh lâu rồi
Gặp em anh cứ bồi hồi
Cơm canh em đã ăn rồi hay chưa?
2. Thơ tán gái tên Bình
Bình minh sáng sớm đẹp trời
Thình thình trong cỏ thấy Bình nằm trong
Nếu anh là doãn chí bình
Thì em xin nguyện được làm Cô Long ????????????
Nếu Bình không muốn nằm trong
Hóng ngay bên ngõ rước mau em về
Khi xưa lên núi võ đang
Chí bình ta đã cô đơn lạnh lùng
Nay ta lấy hiệu anh Bình
Chỉ chờ em ngủ anh luồn vào trong …
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Bình xinh Bình đứng một mình vẫn xinh
Bình ơi xin chớ lặng thinh
Nếu em đồng ý thì mình nên đôi.
Bình mạnh khỏe thân hình đầy muối
Ngắm hình Bình sao xuyến lòng em
Em tỏ lòng Bình có chịu hông
Để em biết còn cưa anh khác..
Chào em cô gái tên Bình
Khuôn mặt dễ mến nụ cười dễ thương
Lòng anh đã chót vấn vương
Cho anh ghé bước chung đường được không
“Ngoài kia đám cưới xập xình
Bao giờ mới đến lượt mình Bình ơi
Cỗ thì ăn nửa đĩa xôi
Còn anh , em giữ ăn mình em thôi ❤️”
Chuyện rằng thiếu nữ tên Bình
Eo thon trắng trẻo tuyết trần hờn ghen
Mũi cao tóc khéo dài đen.
Mềm như dòng suối thơm men hoa rừng.
Mắt nâu tròn đẹp lạ lùng.
Môi không son đỏ vẫn bừng hoa tươi
Bướm bay hương phả nước trong.
Dáng xinh da trắng xiêu lòng chàng trai.
Anh đây bứt tóc giật tai.
Ngỡ mình đi bóng lạc loài nơi nao
Nhân đây anh hỏi Bình nghe
Năm nay nhiêu tuổi có người yêu chưa?
Phận trai xa xứ đừng chê.
Có thương thì hãy đi về với anh.
Nắng mưa phòng trống vắng tanh.
Một mình thui thủi chiếu mành cô liêu.
Mong sao có được tình yêu.
Sớm hôm thăm hỏi thấu điều trong tâm.
3. Thơ tán gái tên Duyên
Chào em cô gái tên Duyên
Cho hỏi em có thường xuyên ra đường
Lòng anh đã trót vấn vương
Cho anh ghé bước chung đường được không?
Việt Nam ta mới thắng Lào
Duyên cho anh hỏi khi nào ăn cơm?
Nếu 1 mai anh làm cảnh sát
Người đầu tiên a bắt chính là Duyên
Duyên không tội anh bắt Duyên có tội
Tội vô tính cướp mất trái tim anh!
Trăng lên đỉnh núi trăng tà..
Hỏi rằng em đã ăn gì chưa Duyên?
Nhớ Duyên chẳng biết nhắn gì
Nhắn yêu thì ngại tại vì ít văn
Trong lòng thì cứ băn khoăn
Thôi thì nhắn đại nay Duyên ăn gì?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Anh cũng không biết nữa
Bao giờ Duyên ăn cơm?
Em Duyên là con nhà ai
Cái đầu giống chó cái tai giống mèo
Nhà ai có thịt thì treo
Em Duyên là mèo ăn cả chuột khô :)))
Duyên ơi anh nói em nghe
Về nhà hỏi mẹ có cần rể chưa
Nếu cần thì để anh qua
Anh đem con lợn với ba cỗ lòng
Duyên ơi anh bảo Duyên này
Thu thì đã hết đông giờ đã sang
Gió lạnh từng hồi miên man
Đưa tay anh nắm bình an một đời
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao
Nghe mà lòng dạ nôn nao
Duyên cho anh hỏi em ơi tên gì?
Xin chào cô gái tên Duyên
Duyên cho anh hỏi là em tên gì?
Hỏi xong anh mới thấy kì
Anh hỏi như thế cũng vì em xinh
4. Thơ tán gái tên Hằng, Hương, Hiền, Hà, Huyền
Chỉ muốn một lần đứng trước mặt Hằng
Mà nói rằng: Anh yêu Hằng nhiều lắm
Chỉ muốn trọn đời, bên Hằng là chiếc bóng
Để lúc cô đơn, anh được ở cận kề…
Xe máy thì phải cần xăng
Còn anh cần phải có Hằng ở bên
Suốt đời anh mãi không quên
Khắc sâu tâm thức tiếng rên của Hằng.
Con chó thì thích gặm xương
Còn anh thì thích có Hương bên đời
Câu trên anh chẳng nói chơi
Hương ơi! Xin hãy nhận lời yêu anh.
Thế gian ai cũng mê tiền
Riêng anh chỉ có mê Hiền mà thôi
Tô mì nóng bởi nước sôi
Con tim anh nóng bởi đôi môi Hiền.
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ Hà của anh
Em cho anh hỏi thật nhanh
Hôm nay tình trạng cơm canh thế nào?
Yêu Huyền anh chẳng ngại ngần
Bởi vì Huyền đẹp từ chân tới đầu
Chung quy chốt lại một câu
Mai anh chuẩn bị trầu cau cưới nàng.
Con gái mà tên là Huyền
Y rằng vừa đẹp vừa hiền vừa xinh
Đảm đang vui vẻ chung tình
Phụ giúp mọi việc gia đình siêng năng.
5. Thơ tán gái tên Khánh, Khoa
Chiều tàn nắng đổ nghiêng nghiêng
Đột nhiên bỗng thấy người khiêng anh
Kèn loa trống nổi khắp làng
Cả nhà than khóc, anh Khánh ra đi
Em không là nàng thơ
Vì nhìn anh Khánh cũng bơ vơ cả ngày
Gọi Khánh là cây thuốc phiện
Vì làm em nghiện lẫn phê
Yêu Khánh thì bảo rằng yêu
Không yêu thì nói một lời cho xong
Cần chi thơ thủng mất công
Để rồi thơ thẩn trong lòng tương tư????
Khánh này đâu muốn cần thơ
Muốn tán thì nói miệng thôi thơ gì
Cớ sao mấy em nói kỳ
Thơ này thơ nọ khác gì cãi nhau
????????????
NaCl trong nước Gia-ven
Dùng để tẩy trắng vết đen áo quần
Gặp nhau chỉ có đôi lần
Mà sao vẫn muốn được gần bên em ????
Ngồi buồn không có một ai
Soi gương thấy Khánh đẹp trai vô cùng
Đẹp trai nhưng lại bị khùng
Bị khùng mới ngỡ vô cùng đẹp trai ????
Khánh ơi, Khánh có yêu em không?
Khánh ơi anh có biết không?
Em yêu anh đó, biết chưa hả Khánh?
Dũng làm người yêu em được không?
Bướm vàng thì bay lung tung
Còn Khoa thì cứ bay vào tim anh ????
Nho ngâm lâu sẽ thành men rượu ????
Thích Khoa nhiều liệu có thành người yêu ????
Hôm nay trời mưa to
Nên người em ướt xũng
Cũng như mọi đêm ngày
Chỉ nũng nịu với Khoa thôi☺☺
Nhà em có cái bàn thờ
Nhang đèn đầy đủ chỉ chờ mỗi Khoa
Mình về ra mắt mẹ cha
Cùng nhau ra mắt thắp nhang ông bà
6. Thơ tán gái tên Ly
Ngàn ly không làm anh say
Ly mới xuất hiện anh say mất rồi????
Đông đã qua rồi ly biết không?
Cây thời trổ lá , lan sổ bông
Giả sử khi nào ly cô đơn
Cho anh gửi tấm tình được không
Ngta thích sexy
Còn anh chỉ thích loveLy
Anh không phải bigdaddy
Vì đô anh chỉ có một Ly
Ly số một anh đã say
Làm sao mượn rượu tỏ tình được đây
Hỡi người con gái tên Ly
Xinh đẹp duyên dáng anh ghi vào đầu
Em ơi đừng có u sầu
Để cho anh gửi sắc màu đến em.
Vì a sợ dịch
Nên không muốn sống cách Ly
Anh này định tán em Ly
Em không đồng ý anh phi vỡ mồm????????????
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Bốn phương tám hướng trông Ly cả ngày
Nhà Ly có bán rượu không
Có thì cho anh một chai mang về.
Nhìn Ly chỉ muốn uống ngay.
Uống song mới biết say Ly mất rồi????
Ai ai cũng được quyền yêu cái đẹp
Nên anh cũng được phép nhớ thương Ly
Này Ly à! Xin đừng đắn đo chi
Đồng ý nhé ta đi xây hạnh phúc.
Cái bình, cái ấm, cái tô
Cái gì cũng đẹp thì lựa cái nào
Lựa ngay cái Ly cho tao
Anh âu, Anh yếm, Anh thương, Anh chiều
Chào em cô gái tên Ly
Em cho anh hỏi là Ly tên gì
Hỏi xong anh mới thấy kì
Anh hỏi như vậy chẳng khác gì yêu ly.
Thật lòng anh đã yêu ly mất rồi
Sáng ra đầu ngõ gặp ngay Ly
Cô gái một mí tính kỳ kỳ
Hay ngồi bắn bi bên hố xí
Rồi cười ngốc nghếch hi hi
Hàm răng ly trắng
Dáng người ly xinh
Ánh mắt đa tình
Nụ cười rực rỡ lung linh tuyệt vời
7. Thơ tán gái tên Mai
Mai là tên một loài bông
Hoa mai tuyệt sắc hương thơm nồng
Mai đây chả biết ai trồng
Liệu anh có thể cất công mang về
Nếu được anh nguyện ước thề
Sẽ yêu em mãi, phu thê trọn đời
Nghiện ma túy cũng còn biết đường cai
Nghiện nụ cười của Mai sao mà chữa
Anh yêu Mai như xăng cho vào lửa
Ngọn lửa tình anh biết chữa làm sao?
…
ước gì Mai hóa thành lò
Để anh là củi anh thò vào em. :)))))
Trái tim anh, chỉ một lần mở cửa
Yêu Mai rồi, tim đóng cửa ngàn thu
Nhưng khóa tàu, sai ít bữa lại hư
Nên bây chừ, ai vào đều được hết
Trên thế giới có muôn vàn gái đẹp
Mai tưởng rằng, Mai đẹp lắm hay sao?
Cỡ như Mai anh đá xuống gầm cầu
chưa hả giận, ngoi đầu lên…đá tiếp
Hôm qua ăn bát cháo gà
Hôm nay Mai đã lằm lì trong quan
Chi ơi anh bảo Mai này
Chi ra ngoài đồng Mai cày vs ta
Cấy cày vốn nghiệp nông gia
Anh đâu Mai đấy ai mà quản công
Bao giờ cây lúa trổ bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng Mai ăn .
Nghiện mà túy, cũng còn biết mà cai
Nghiện nụ cười của Mai sao mà chữa
Anh yêu Mai, như xăng cho vào lửa
Ngọn lửa tình, anh biết chữa làm sao?
Anh đây không biết làm thơ
Yêu bằng tình cảm chứ không thơ tình
Vậy nên Mai có thích mình
Nhanh tay inbox mình thành tình yêu ❤
Nhớ Mai chẳng biết nhắn gì
Nhắn yêu thì ngại tại vì ít văn
Trong lòng thì cứ băn khoăn
Thôi thì nhắn đại nay Mai ăn gì?
Thuyền về đến bến còn chìm
Cứt ra tới đít, biết kìm làm sao?
Đi thuyền thì nhớ mang phao
Yêu Mai thì nhớ, Mang bao theo người
Mai là cục shit trôi sông
Anh là con chó đứng trông trên bờ
Cục shit thì trôi lập lờ
Shit trôi, cho chạy, bao giờ gặp nhau
Anh ôm Mai, mà lòng này quặn thắt
Tim anh đau, nước mắt lã chã rơi
Sao chia tay, đột ngột thế Mai ơi
Tình mới chớm, sao buông lời cay đắng
Lòng anh như, trăm ngàn con chó cắn
Biết sống sao? Khi vắng bóng Mai rồi
8. Thơ tán gái tên Nhung, Ngọc
Nếu một mai anh làm cảnh sát
Người đầu tiên a bắt chính là Nhung
Nhung không tội anh bắt Nhung có tội
Tội Nhung vô tình cướp mất trái tim anh!
Nhân đây anh có đôi lời
Yêu Nhung trọn kiếp, trọn đời chưa phai
Không phải ngày một ngày hai
Yêu Nhung mãi mãi không phai, suốt đời
Xin chào cô gái tên Nhung
Nhung cho anh hỏi là em tên gì?
Hỏi xong anh mới thấy kì
Anh hỏi như thế cũng vì Nhung xinh
Trái đất là một vòng tròn ????
Nhung trốn không kĩ coi chừng gặp nhau ❤️
A đang tập làm xạ thủ
Để thử xem có bắn trúng Nhung không ????
Mặc quần phải có dây thun
Đời anh mà chẳng có Nhung tuột liền
Yêu Nhung anh sẽ góp tiền
Mua mì Hảo Hảo, Ba Miền Nhung ăn.
Nhung ơi Duyên hỡi Nhung à
Nhung đã có gấu, hay là vẫn chưa?
Nếu có thì đừng có thưa
Nếu Nhung chưa có, anh đưa Nhung về.
Ngọc à anh nói em nghe
Từ nay anh nguyện chở che cho nàng
Cho dù nghèo khó giàu sang
Thì anh cũng chẳng phũ phàng với em.
NHUNG là người đẹp hay cười
ƠI cô em gái dáng người thiết tha.
ANH giờ bổng chợt nhận ra
YÊU hình bóng ấy thiết tha mất rồi.
EM ơi nụ cười ánh mắt bờ môi
MẤT bao đêm thức anh ngồi ước ao.
RỒI đây anh phải làm sao
LÀM em hạnh phúc, không bao giờ buồn.
NGƯỜI ơi anh hứa sẻ luôn luôn
YÊU NHUNG, yêu mãi, yêu cuồng, yêu say.
ANH hứa lòng chẳng đổi thay
NHÉ em ta hãy chọn ngay đính hôn.
9. Thơ tán gái tên Oanh
Người ta tán gái thì nhanh
Riêng anh kiên nhẫn, tán Oanh lâu bền
Đêm mưa quấn một cái mền
Hỏi Oanh có thích rau dền hay không?
Hỡi cô em gái tên Oanh
Xin em hãy bật “đèn xanh” đi nào
Đầu tiên anh ngỏ lời chào
Sao anh xin phép được vào “team” Oanh
Người ta tán gái thì nhanh
Riêng anh kiên nhẫn, tán Oanh lâu bền
Đêm mưa quấn một cái mền
Hỏi Oanh có thích rau dền hay không?
Sen tàn cúc lại nở hoa
Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân
Tìm đâu cho thấy em Oanh
Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương
Oanh ơi anh bảo Oanh này
Đưa tay anh nắm dẫn về làm dâu
Yêu Oanh cũng đã bấy lâu
Nắng mưa cũng trải bể dâu đã từng
Lưng chừng hạnh phúc qua đi
Chung nhà một bến bên nhau trọn trời
Oanh ơi anh trót vấn vương
Hàng đêm tim mãi nhớ thương về nàng
Yêu nàng đến tận tâm can
Yêu nàng anh bước lang thang thân thờ
Yêu nàng anh viết vần thơ
Tỏ lòng nhung nhớ ngày giờ khôn vơi
Thương Oanh thương trọn một đời
Ngày đêm trân trọng trao lời yêu thương
Yêu em muốn bước chung đường
Yêu em anh muốn lên giường làm sao
Dạ hoa – bạch thiển – rừng đào
Tam sinh tam thế nhưng sao vẫn gần
Hai ta cách chỉ vài phân
Nhưng sao cảm thấy muôn phần cách xa
Chữ yêu chẳng dám nói ra
Nên hai đứa mãi chỉ là bạn thôi
Quẩn quanh dạo bước một hồi
Tim đau anh lại đứng ngồi không yêu
Nghĩ mình vốn chẳng có tiền
Bố mẹ cũng chẳng là Viên chức gì
Học hành chẳng có tài chi
Đẹp trai chẳng dám so bì với ai
Còn Oanh tựa chúc anh đài
Nên anh chẳng khác văn tài cưỡng hôn
Ước làm bách lý đồ tôn
Oanh làm tinh tuyết sớm hôm đợi chờ
Nhưng thảo mãi chỉ hững hờ
Oanh ơi anh biết bây giờ làm sao
Nhớ Oanh nỗi nhớ cồn cào
Nhớ Oanh dáng vẻ hôm nào đáng yêu
Oanh giờ thật giống sở kiều
Còn anh văn nguyệt chịu nhiều đau thương
Yêu Oanh anh mãi kiên cường
Giống như dương quá yêu thương cũng đành
Ước gì anh giống liên thành
Xuyên không thà chết đâu đành rời xa
Ước gì giống tề ca ca
Để sớm cướp thảo về nhà với anh
Lệ buồn lăn xuống long lanh
Em không nhung nhớ cũng đành chịu thôi
Yêu Oanh đã rất lâu rồi
Oanh ơi có thể cùng ngồi xuống đây
Nhìn trời sắc nước hương mây
Nhìn ngang hoa lá cỏ cây gọi mời
Thảo ơi anh nói một lời
Làm vợ anh nhé trọn đời bên nhau!
10. Thơ tán gái tên Quỳnh
Khung tranh thì phải có hình
Riêng anh chỉ thiếu mỗi Quỳnh mà thôi
Nếu em đích thực là Quỳnh
Thì cho anh hỏi tình hình làm sao
Trong dạ anh rất xôn xao
Quỳnh cho anh hỏi khi nào ăn cơm
Văn thơ anh đây chẳng rành
Quỳnh ơi hãy đón lòng thành của anh
Anh đây chưa có công danh
Nhưng theo anh sẽ áo lành cơm ngon
Hôm qua xin được số Quỳnh.
Hôm nay nhắn hỏi tình hình ra sao.
Hoa thơm thì lắm bướm vào.
Em xinh vậy có anh nào tán chưa?
Bầu trời vừa đổ cơn mưa.
Quỳnh cho anh hỏi cơm chưa hả Quỳnh.
Suốt ngày anh cứ ngẩn ngơ
Bởi vì hình bóng nàng thơ đời mình
Nàng thơ ấy chính là Quỳnh
Quỳnh ơi xin nhận chân tình anh trao.
Trăng lên đỉnh núi trăng mờ
Quỳnh cho anh hỏi mấy giờ ăn cơm
Nếu như e đã ăn cơm
Cho anh hỏi tiếp trong cơm có gì
Hỏi về cơm lắm cũng kỳ
Thôi thì xin phép chuyển ngay đề tài
Đề tài có một không hai
Em làm gì đấy,em chưa ngủ à ?
Hoa quỳnh chỉ nở về đêm
Hoa tươi tuyệt sắc lại thêm hương nồng
Quỳnh kia chả biết ai trồng
Anh đây có thể cất công mang về
Nếu được anh nguyện xin thề
Sẽ yêu em mãi phu thê trọn đời
Cơn gió lạ thổi về hơi lành lạnh
Đêm khuya buồn lòng bỗng chạnh nhớ nhung
Nhớ Quỳnh lòng chẳng ung dung
Tim anh nguyện mãi chỉ rung một người
Chào em cô gái tên Quỳnh
Khuôn mặt dễ mến nụ cười dễ thương
Lòng anh đã chót vấn vương
Cho anh ghé bước chung đường được không
Quỳnh ơi, Đông đã về rồi
Quỳnh cho anh biết cơm rồi hay chưa
Ngoài trời đang đổ cơn mưa,
Anh lại muốn hỏi ăn cơm chưa Quỳnh?
Quỳnh im lặng lạnh lùng không đáp
Thấy Quỳnh ngáp anh lại muốn làm thơ
Xin Quỳnh đừng mãi làm ngơ
Cho anh được hỏi Mấy giờ Quỳnh ăn
Chuyện rằng thiếu nữ tên Quỳnh
Eo thon trắng trẻo tuyết trần hờn ghen
Mũi cao tóc khéo dài đen.
Mềm như dòng suối thơm men hoa rừng.
Mắt nâu tròn đẹp lạ lùng.
Môi không son đỏ vẫn bừng hoa tươi
Bướm bay hương phả nước trong.
Dáng xinh da trắng xiêu lòng chàng trai.
Anh đây bứt tóc giật tai.
Ngỡ mình đi bóng lạc loài nơi nao
Nhân đây anh hỏi Quỳnh nghe
Năm nay nhiêu tuổi có người yêu chưa?
Phận trai xa xứ đừng chê.
Có thương thì hãy đi về với anh.
Nắng mưa phòng trống vắng tanh.
Một mình thui thủi chiếu mành cô liêu.
Mong sao có được tình yêu.
Sớm hôm thăm hỏi thấu điều trong tâm.
11. Thơ tán gái tên Trang, Tâm, Trâm, Trúc
Chào em cô gái tên Trang
Khuôn mặt dễ mến nụ cười dễ thương
Lòng anh đã trót vấn vương
Cho anh ghé bước chung đường được không?
Ai cũng bị trái đất hút vào tâm
Nhưng anh chịu thêm sức hút từ Trâm
Làm cho anh cứ âm thầm thương nhớ
Nhớ về Trâm một nỗi nhớ vô cùng.
Người thường có lắm vết thâm
Riêng anh chỉ có một Trâm trong lòng
Vết thâm xóa chỉ mấy đồng
Bóng hình Trâm đó đừng hòng anh quên.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em đứng một mình cũng xinh
Trúc ơi thấu hiểu tâm tình
Anh đây yêu Trúc một mình đơn phương.
Trang ơi trang hỡi trang à
Trang đã có gấu,hay là vẫn chưa.
Nếu có thì đừng có thưa
Nếu trang chưa có,yêu anh là vừa…
Đêm về lòng thấy hoang mang
Suy tư Cô gái tên Trang cạnh nhà…
Trang ơi Trang có biết là
Đã khya rồi đó Trang đà cơm chưa?
Nhớ Trang chẳng biết nhắn gì
Nhắn yêu thì ngại tại vì ít văn
Trong lòng thì cứ băn khoăn
Thôi thì nhắn đại nay Trang ăn gì
Yêu Trang chẳng biết để đâu
Để trong lỗ mũi lâu lâu hắc xì :))
Trang ơi anh bảo Trang này
Thu kia đã hết đông giờ đã sang.
Gió lạnh từng hồi miên mang
Đưa tay anh nắm bình an một đời
Trang ơi anh nói em nghe
Về nhà hỏi mẹ có cần rể chưa
Nếu cần thì để anh qua
Anh đem con lợn dăm ba cỗ lòng
12. Thơ tán gái tên Uyên
Trăm năm yêu một chữ Uyên
Ngàn năm vẫn nhớ tình duyên chúng mình
Vạn năm chôn giấu tâm tình
Ức năm tìm thấy như in ngày nào..
Anh đi tìm Uyên nơi gió mùa xa
Gió nói với anh lời em trầm lắng
Mây nói với anh em là ngày ngọt nắng
Là sao trời, là nhung nhớ dịu êm
Chiều chiều ra đứng bờ tre
Thấy một em gái bẻ que đo thuyền
Nhìn xa cứ tưởng con điên
Nhìn gần mới thấy em Uyên anh thương
Trăng dịu hiền dát bạc giữa trời đêm
Thì thầm với anh em là bình yên đấy
Em là mùa thu xôn xao đến vậy
Em là rượu nồng, anh lỡ uống rồi say…
Yêu Uyên cảm xúc dâng trào
Nụ hôn thắm thiết gửi trao mỗi ngày
Bàn tay nắm chặt bàn tay
Tình yêu đôi lứa mộng say tình người
Yêu anh vui vẻ Uyên cười
Má hồng môi đỏ nhìn tươi lạ lùng
Ước gì huyền hóa thành vung
Anh là nồi úp mình chung một lò
Đơn phương uyên cũng đã lâu
Ngày nhớ trưa mong tối âu sầu
Một lòng một dạ chờ mong nàng thấu
Tỉnh cảm đôi mình, tựa dài lâu
Nỗi lòng của kẻ xin thơ
Uyên ơi có thấu tim khờ muốn trao
Tình anh như sóng dạt dào
Nguyện làm cơn gió đi theo bên Uyên
Hãy yêu anh nhé Uyên ơi
Anh thề sẽ sống trọn đời bên em.
Anh tìm Uyên nơi con sóng biển xa
Tìm xôn xao trong cỏ cây hoa lá
Anh tìm Uyên khi em còn xa lạ
Ngắm em buồn, bão tố lặng lẽ qua
Người ta đi bói cầu duyên
Anh đi coi bói hỏi Uyên ăn gì
Thầy rằng Uyên nó cũng tùy
Không cơm nước, cũng tô mì thế thôi.
Em Uyên một mét sáu hai
Nước da trắng trắng, lại thêm má hồng
Nếu mà em muốn có chồng
Anh xin ứng cử làm chồng của em.
Uyên ơi đồng ý ngay đi
Mình yêu nhau nhé còn gì tốt hơn
Vừa không còn cảnh cô đơn
Vừa không còn cảnh tối hôm một mình
13. Thơ tán gái tên Vân, Vy
Thằng Bờm thì thích nắm xôi
Còn Vân thì thích bên tôi chứ gì
Vân ơi anh bảo Vân này,
Thu kia đã hết đông giờ đã sang.
Gió lạnh từng hồi miễn man,
Đưa tay anh nắm bình an một đời.
Chào em cô gái tên Vân
Vừa gặp anh đã mến thương em rồi
Đắm say những lúc nàng cười
Khiến anh ngây ngất cả người xuyến xao
Yêu Vân, anh phải đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có Vân trong vòng tay duyên nợ.
Khuya rồi chúc Vy ngủ ngon
Mong Vy yên giấc ngủ tròn năm canh
Sáng xem tin nhắn của anh
Vy hãy đáp lại cho anh vui lòng.
Vân ơi đồng ý ngay đi
Mình yêu nhau nhé còn gì tốt hơn
Vừa không còn cảnh cô đơn
Vừa không còn cảnh tối hôm một mình
Vào một ngày nắng hạ
Trong tim anh có Vân
Đôi lúc lại bâng khuâng
Sao yêu Vân đến thế?
Anh ngồi nhìn đời trôi
Thu qua mấy mùa rồi
Người có tốt hoặc tồi
Cũng chỉ cần có Vân
Mây xanh không biết mỏi
Cứ rong ruổi chẳng dừng
Như anh thương Vy vậy
Chẳng biết làm sao ngưng.
Khuya rồi chúc Vy ngủ ngon
Mong Vy yên giấc ngủ tròn năm canh
Sáng xem tin nhắn của anh
Vy hãy đáp lại cho anh vui lòng
Trái tim tôi bấy lâu băng giá
Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra
Tại Vẫn đó, Vân thật kiêu sa
Lửa tim Vân rực hồng thắm đượm
Hỏi như thế bằng tôi sao chịu được
Biết làm chi đành bỗng vội tan
Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang,
Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu”
Đứng trước Vy, sao tim anh bối rối
Để ra về đêm tối lại cô đơn
Anh trách tim anh, anh dỗi anh hờn
Để giấc mộng chập chờn nay anh thức.
Vy thấy gì không mưa đang ngồi khóc đấy
Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay
Nơi xa lắm có một người đang nhớ
Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây.
Chỉ riêng điều được sống cùng Vân
Niềm hạnh phúc với anh chỉ thế
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Phút giây nào chả đập vì Vân.
Nắng Phan Rang đốt cháy thời trai trẻ
Hai năm dài tan vỡ tuổi thanh xuân
Ngàn dặm xa nếu Vy còn thương nhớ
Đợi anh về ta xây mộng thành đôi.
Khi mà Vy hết đẹp
Thì anh cũng đã già
Hạnh phúc của hai ta
Là trái tim nồng cháy.
Sáng nay bước ra khỏi nhà
Vấp vào viên đá, ngã vào tim Vy
Nhớ Vy không biết làm chi
Đành bế em đi cách ly một mình
Hỡi cô em gái tên Vy
Xin em hãy bật đèn xanh đi nào
Đầu tiên anh ngỏ lời chào
Sau anh xin phép được vào “team” em.
Con chó thì thích gặm xương
Còn anh thì thích có Vy bên đời
Câu trên anh chẳng nói chơi
Vy ơi! xin hãy nhận lời yêu anh
Nhớ Vy chẳng biết nhắn gì
Nhắn yêu thì ngại tại vì ít văn
Trong lòng thì cứ băn khoăn
Thôi thì nhắn đại nay Vy ăn gì?
14. Thơ tán gái tên Yến
Yến xinh yến đứng bờ rào
Đứng nghiêng đứng ngả chả trai nào nhìn
Yến đành đứng cạnh bờ ao
Không ngờ yến ngã lộn nhào sấp lưng
Trái tim YẾN chia 2 lần mở cửa
Đón anh vào rồi tống cổ anh ra
Nhưng lần đó Yến quên không đóng cửa
Anh vào rồi người khác cũng vào theo ????
Anh ko phải là thợ săn giỏi
Nhưng vẫn bắn trung chim Yến
Vì ai anh phải vô tình
Vì ai anh phải lăn mình làm thơ
Ngày đêm thương nhớ thẫn thờ
Ra vào thấp thơm ngẩn ngơ trong lòng
Anh vẫn đêm ngày thương nhớ ai
Muốn trách muốn than phận bất tài
Xếp lại tâm tư, vùi nỗi nhớ
Hình bóng nhân tình mãi chẳng phai
Con gái tên Yến rất duyên
Vừa ngoan, hiền dịu lại còn nết na
Yến ơi theo anh về nhà
Anh hứa là sẽ cưng em đến già.
Này em cô gái Yến à
Sao anh lại phải khắc ghi trong lòng
Cuộc đời này sẽ màu hồng
Nếu em mở miệng kêu chồng là anh
Viết tên Yến lên cát
Rồi hôn Yến một phát
Ôi tình yêu chua chát
Toàn là đất với cát
Yến ơi anh nói Yến nghe
Từ nay anh sẽ chở che cho nàng
Cho dù nghèo khó giàu sang
Anh đây cũng chẳng phũ phàng với em
Tán Yến chẳng biết nói gì
Thôi thì viết tạm chút gì tặng em
Dòng này anh viết tặng em
Rồi thêm dòng nữa em xem, bốn rồi
Viết thêm dòng này nữa thôi
Nghĩ sao thấy ít lại nhồi thêm câu
Quả cau phải có lá trầu
Như anh phải có em hầu đêm đêm
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt
YẾN giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng
À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng
EM nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng
CÓ hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng
BIẾT lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa
LÀ khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa
ANH yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở
YÊU…! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều
EM là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu
NHIỀU đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu
LẮM những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều
KHÔNG…! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu.
Trên đây là tuyển tập những bài thơ tán gái hay nhất của đội ngũ INVERT tổng hợp. Hi vọng bài viết này sẽ hữu ích đến bạn. Chúc bạn có thể vận dụng được những bài thơ này để tìm được một nửa yêu thương.
Tags:
thơ tán gái hay ngắn gọnthơ tán gái 2 câuthơ tán gái hài hước