*Sau đây là bài chia sẻ của tác giả Chu Vĩnh Kha, đăng trên Toutiao (Trung Quốc).
Rút tiền tiết kiệm mua nhà cho con
Tôi là một quan chức thôn đã nghỉ hưu được 9 năm và có khoản tiết kiệm 1 triệu tệ (tương đương 3,2 tỷ đồng). Về già, tôi và chồng được giới thiệu làm lao công cho một doanh nghiệp gần nhà, lương tổng cộng của hai người là 8.000 nhân dân tệ/tháng. Hai vợ chồng già cũng không có nhiều chi phí nên sống khá thoải mái. Chúng tôi dự định góp được một số tiền kha khá rồi sẽ nghỉ làm để an hưởng tuổi già, không phải phụ thuộc vào con cháu.
Tuy nhiên, có một thứ mà tôi vẫn không thể yêu được, đó là đứa con trai duy nhất của tôi. Con trai lấy vợ xa, ít về thăm nhà nhưng mỗi lần hai cha con gặp nhau là lại cãi vã, khiến tình cảm không còn tốt đẹp như xưa.
Đầu năm nay, con dâu tôi đột nhiên gọi điện nói muốn mua nhà trên thành phố nhưng chưa có đủ tiền nên muốn vay bố mẹ ít tiền để trả. Mua nhà xong sẽ mời bạn về ở cùng cho tiện. Nghe vậy, tôi cũng thấy có lý nên bàn với vợ rút tiền về giúp các con. Vợ tôi thấy điều này không chỉ giúp thắt chặt tình cha con mà còn có con cháu nương tựa lúc tuổi già nên đồng ý ngay.
Chúng tôi nhanh chóng rút 2/3 số tiền tiết kiệm gửi cho con trai mua nhà mới. Sau đó, vợ chồng tôi tính nghỉ việc, dọn về ở với con cháu. Tuy nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra làm thay đổi kế hoạch của tôi.
Đưa tiền cho con chưa được bao lâu thì vợ tôi lâm bệnh phải mổ gấp. Khi đó, tôi gọi điện cho con trai và con dâu yêu cầu trả lại số tiền trước đây đã gửi để chữa bệnh cho mẹ nhưng các con ông không chịu. Con trai nói rằng số tiền này được dùng để đặt cọc cho ngôi nhà mới. Vì vậy, tôi không còn cách nào khác đành dùng số tiền tiết kiệm còn lại để phẫu thuật cho vợ.
Thoát chết, vợ chồng tôi quyết định nghỉ việc để ở nhà tĩnh dưỡng nhưng con trai lại muốn chúng tôi đi làm thêm vài năm để có tiền sửa nhà mới. Bởi số tiền hai vợ chồng kiếm được chỉ đủ trang trải sinh hoạt và đóng học phí cho con. Sau khi nhà sửa xong, họ định đón vợ chồng tôi về ở.
Nghe vậy, tôi cảm thấy hối hận vô cùng khi đã bỏ ra số tiền lớn để giúp con trai mua nhà. Rốt cuộc, nhà mới không thấy đâu, vợ ốm đau không đủ tiền chạy chữa, tôi phải chạy vạy vay mượn thêm. Thật không may, bây giờ có lẽ đã quá muộn để tôi hối hận. Tưởng chừng tôi sẽ được tận hưởng những ngày an hưởng tuổi già bên con cháu nhưng giờ đây tôi vẫn phải đi làm hàng ngày để có tiền chăm sóc người vợ ốm yếu. Quyết định sai lầm đó thực sự đã phá vỡ cuộc sống yên bình trước đây của vợ chồng tôi.
Bài học cho tuổi già
Tôi cũng chợt nhận ra rằng tuổi già ai cũng nên chuẩn bị tài chính thật tốt trước khi về hưu. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể sống tự lập, không cần phải phụ thuộc vào con cái. Vì có trường hợp cha mẹ phụng dưỡng con cái nhưng con cái không phụng dưỡng cha mẹ được. Đôi khi tôi dành cả tấm lòng, sự hy sinh cho con nhưng cái nhận lại chỉ là cay đắng.
Tài chính ổn định khi về già là vũ khí tuyệt vời để chúng ta an nhàn tận hưởng cuộc sống lúc xế chiều. Rốt cuộc, không phải con cái chúng ta quyết định chất lượng cuộc sống trong tương lai. Nếu bạn không muốn trao cuộc sống của mình cho người khác, bạn phải chủ động ngay từ đầu. Đừng rơi vào hoàn cảnh như tôi để rồi hối hận về sau.
Sau tất cả, tôi chọn cách bình lặng sống và làm việc. Dù sao công việc của một bác bảo vệ cũng không quá nặng nhọc, cùng với khoản lương hưu ít ỏi hàng tháng, vợ chồng tôi vẫn có thể dành ra một khoản tiết kiệm nho nhỏ. Sau đó, chúng ta sẽ đợi tuổi già đến và vui vẻ chấp nhận nó trong khả năng của mình. Tôi cũng không còn mong chờ chồng và con đón tôi về ở cùng.
(Theo Toutiao)
Nguồn: https://cafef.vn/ve-huu-voi-khoan-tiet-kiem-3-ty-dong-toi-rut-2-3-cho-con-trai-mua-nha-roi-hoi-han-da-tu-chua-duong-lui-cho-minh-ma-van-pham-phai-sai-lam-18823070122290415.chn