Thế là mùa hè đã về từ ngày hôm qua đánh dấu bằng 1 ngày lập hạ nắng tưng bừng. Hôm nay, trời đột ngột nắng gay gắt hơn và rất ra dáng một mùa hè nóng bức thực thụ. Trên đường đã xuất hiện những bông hoa phượng đầu tiên, rực rỡ và kiêu hãnh dưới nắng chói chang. Chẳng phải hôm nay mới nhìn thấy những bông hoa phượng đầu tiên của mùa hè này. chúng mình xin giới thiệu những bài thơ hay đón chào mùa hè.
- HƯƠNG QUÊ
- PHƯỢNG VĨ NGÀY THƠ
- HƯƠNG VỊ HÈ
- HẠ VỀ
- GỌI HÈ
- HẠ VỀ
- HÈ VỀ.
- THÁNG TƯ
- HÈ VỀ
- HẠ VỀ
- GỬI MÙA HÈ XA
- TIẾNG CHIM MÙA HẠ
- CƠN MƯA HẠ
- CHỜ CƠN MƯA HẠ
- MÙA HẠ NHỚ.
- CÓ PHẢI EM MÙA HẠ
- MÙA HẠ CHÁY BỎNG
- KHÚC GIAO MÙA HẠ NHỚ.
- LAO XAO HƯƠNG YÊU MÙA HẠ
- VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ
HƯƠNG QUÊ
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Tiếng ve ra rả gọi hèGợi bao nhung nhớ miền quê thuở nàoKìa con Cuốc lội bờ ao
Hàng cau mấy chú Chào mào kêu vang
Râm ran cái nóng hè sangĐồng quê lúa tắm nắng vàng trĩu bôngHò… Ơ… ai hát trên đồng
Để say lòng nhớ mặn nồng quê hương
Dòng sông bến nước con đườngBờ lau bãi cỏ nắng vương mỗi chiềuLặng nghe trong gió sáo diều
Làng thôn khói tỏa lam chiều mộng mơ
Chùm hoa phượng đỏ mong chờGửi thương gửi nhớ ước mơ tháng ngàyChiều về gió thổi mây bay
Thoảng như nỗi nhớ dứt day trong lòng
Một miền kỷ niệm trắng trongSân trường áo trắng xa mong một thờiLặng nghe như tiếng ru hời
Quê hương hè đến người ơi có về…
Hải Phòng: 13-5-2020
HƯƠNG QUÊ
PHƯỢNG VĨ NGÀY THƠ
Thơ Nguyễn Hồng Linh
Bâng khuâng nhặt cánh phượng rơiMà nghe xao xuyến bời bời nhớ thươngTình đầu sao mãi vấn vương
Con đường áo trắng… mái trường thiết tha.
Ve sầu hát khúc tình caNgười ơi người hỡi tình ta còn đầyDáng hoa em vẫn còn đây
Mà người xa ngái như mây trên ngàn.
Ve sầu réo rắt cung đànAnh theo gót phượng mơ màng xuyến xaoLưu bút anh viết trao nhau
Dưới gốc phượng đỏ tình đầu gửi trao.
Lao xao niềm nhớ ngày nàoHanh hao giấc mộng tình xao xuyến lòngTóc dài vương gót lưng ong
Để anh nhớ mãi mơ mòng cảm rung.
Nụ hôn ngày ấy ngại ngùngTình đầu bỡ ngỡ thẹn thùng khắc ghiChạnh lòng nỗi nhớ phân ly
Hạ về phượng nở em đi phương nào?
Thướt tha áo trắng ngọt ngàoDáng xưa ngày đó dạt dào hồn nhiênNụ cười ngày ấy ngoan hiền
Cho anh vương mộng trao duyên thẫn thờ.
Ép hoa phượng vĩ vào thơAnh trao em vội mong chờ phân vânTan trường anh vội theo chân
Nhặt chùm phượng vĩ đến gần trao em.
Bờ vai đôi mắt dáng mềmĐể cho anh nhớ khát thèm ngày xanhNgậm ngùi nhìn phượng lìa cành
Phôi pha trả lại mong manh tình đầu.
PHƯỢNG VĨ NGÀY THƠ
HƯƠNG VỊ HÈ
Thơ Chu Long
Chập chờn dưới nắng vàng hoe
Phượng lập lòe đỏ tiếng ve rì rào
Con đường ôm gió nghiêng chao
Bóng mềm cánh áo Ngọt ngào dáng ai
Ánh vàng nắng hạ mảnh mai
Lung linh thả đỏ rực vai con đường
Ẩn chìm trong nắng hạ thương
Mùi thơm nhân thể – Sắc hương vị hè…!
HƯƠNG VỊ HÈ
HẠ VỀ
Thơ: Nam Bùi
Hạ về em có biết khôngNàng ve thay áo phượng lồng lộng hoaNắng khoe sắc nỏ mặn mà
Mây còn bịn rịn xa xa cuối trời
Hạ về nhớ tiếng à ơiAi mang lửa đổ vợi vời xuyến xaoAi xui cuốc gửi lời chào
Giục khơi lảnh lót chàng mào sớm nay
Hạ về thương buổi chia tayCổng trường nức nở mực rày nhòe lemLật từng trang vở ra xem
Nét nghiêng một thủa vẫn đèm đẹp xinh
Hạ về ta lại nhắc mìnhDừng quên kỉ niệm tỏ tình ngây thơThời gian chẳng biết đợi chờ
Còn tim thì biết ngẩn ngơ sớm chiều
Hạ về em dệt lãng phiêuĐan hoa ngồng ái mỹ miều ngất ngâyTa mang hũ mật dâng đầy
Dâng thời hoa đỏ đắm say mơ màng!
HẠ VỀ
GỌI HÈ
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
DƯỚI màn đêm mượt như nhungTRĂNG lung linh tỏa sáng cùng muôn sao.QUYÊN nhớ hạ hót đón chào
ĐÃ sang mùa mới lao xao nắng vàng
GỌI làn gió mát cùng sangHÈ về phượng nở rộn ràng ve ca.ĐẦU nhà xoan vẫn tím hoa
TƯỜNG in bóng nguyệt bóng hoa nối liền
LỬA hồng phượng đã thắp lênLỰU thêm sắc đỏ thắm miền thôn quêLẬP loè đom đóm trở về
LOÈ ngang ánh chớp gọi hè mưa rơi.
ĐƠM hoa tím cả góc trờiBÔNG bằng lăng đã đón người về quê.DƯỚI TRĂNG QUYÊN ĐÃ GỌI HÈ
ĐẦU TƯỜNG LỬA LỰU LẬP LOÈ ĐƠM BÔNG.
20/4/2020
GỌI HÈ
HẠ VỀ
Thơ Hải Tiến Đỗ
Ơ hay! Hạ đã về rồiSắc màu phượng đỏ chơi vơi lập loèBằng lăng sắc tím vội khoe
Em tôi tạo dáng làm Hè hờn ghen
Tiếng Ve đáp đối rối renTu hú dài huýt bon chen họa cùngTròn buông bay khắp tứ tung
Quả hạt hoa Sữa hoà chung vỉa hè
Hạ về bức họa màu mèĐàn trẻ nô nức hát vè hè ơiNắng vàng trải khắp muôn nơi
Chất chứa kỉ niệm đầy vơi trò, thầy
Bao nhiêu kỉ niệm để đâyHè về đếm bước cùng mây gió trờiTrên môi tôi bạn nụ cười
Tiễn xuân hạ tới nói lời… cảm ơn
2/5/2020
HÈ VỀ.
Thơ Nguyễn Văn Ruyến
Ông Trời tạm cất mùa XuânRồi sai bảo Hạ mau khuân nắng vềCho hoa Phượng thỏa say mê
Bằng lăng tím cũng hả hê khoe màu
Gió phơn mai mốt ùa vàoMặt đường nóng bỏng gọi ngao ngán vềThương tình vạt cỏ triền đê
Gượng màu xanh giữ đam mê trao người
Cho dòng sông lững lờ trôiĐôi bờ vẫn lượn êm lời thề xưaSẽ là tầm tã cơn mưa
Nón bài thơ chẳng kịp đưa giúp nàng
Sẽ là sóng biển hợp tanHôn bờ cát trắng mịn màng dấu chânĐể cho ai đó thêm lần
Thì thầm với biển…phân vân ngỡ ngàng
Năm nay Hè nhé, nhẹ nhàngBởi chưng Côvid vẫn đang hiện hìnhCho dù những khóm trúc xinh
Vẫn vươn xanh mướt bên đình làm duyên…
Ninh Bình, 05.05.2020
HÈ VỀ.
THÁNG TƯ
Thơ Trần Tuyết Tuyết
Hạ về bao xuyến xaoCùng nồng nàn phượng đỏNhớ ai chiều hôm đó
Em trao lời thương yêu
Ước là ngọn gió chiềuThổi lời yêu bỏng cháyGửi về anh nơi đấy
Những nụ hôn ngọt ngào
Em gửi tình xôn xaoNao nao lòng thương nhớMặc cho ngày bão tố
Vẫn rộn ràng khát khao
Chút men tình dào dạtẤm nồng như hơi thởĐẹp tựa những vần thơ
Dấu yêu à … em mơ!
***Phượng vĩ hồng lối cũBằng lăng tím đường xưaNỗi nhớ nói sao vừa
Chị hè về thắp lửa
Ôi bao niềm chất chứaEm còn mộng nữa thôiTim yêu có bồi hồi
Giữa khung trời mơ ước
Anh làm sao quên đượcNụ hôn đầu em traoMôi uống môi ngọt ngào
Mộng ái trào như sóng
Hạ về ta lại ngóngDáng nhỏ cuối hoàng hônTóc mây mặc gió vờn
Thỏa hồn say hạnh ngộ.
THÁNG TƯ
HÈ VỀ
Thơ An Giang Bùi
Hè về rồi nhớ lắm người ơiNhớ những chiều đường Cổ Ngư một thời xa vắngTrên đường xưa trải đầy hoa nắng
Nắm tay nhau dạo bước ven hồ.
Gió nhẹ vờn cành liễu rũ lơ thơSoi bóng nước mặt hồ lăn tăn sóngLũ sâm cầm ngẩng đầu nghe ngóng
Khúc nhạc chiều từ quán nhỏ đâu đây.
Nắng hè về trải tâm sự ngất ngâyXin cho nhặt những gì ngày xưa ấyKhi người về cùng bên nhau ôn lại
Chiều Hồ tây ta dạo bước mỗi ngày.
Hè về rồi nhớ lắm người ơi…
HÈ VỀ
HẠ VỀ
Thơ Hồ Viết Bình
Gió đưa thoang thoảng hương senBằng lăng tím biếc đã đem hạ vềTình xuân em vẫn say mê
Nắng như thức tỉnh tiếng ve kêu sầu
Nắng cài cánh phượng trên đầuDiều ai bay lượn giữa bầu trời xanhDịu dàng em bước bên anh
Nắng xuyên qua giữa để thành chia đôi
Ngắm nhìn cây cỏ đất trờiNghe lòng rạo rực tình đời thuở xưaƯớc gì có được cơn mưa
Xoè bàn tay cũ cũng vừa che em.
GỬI MÙA HÈ XA
Thơ Hoàng Trọng Lợi
PHƯỢNG về cháy cả phố quaTÔ thêm giọt nắng đưa ta vào hèĐỎ hồng đôi má em che
NỖI niềm vang vọng tiếng ve đợi chờ
NHỚ nhung hồn bỗng dại khờMONG sao có được từng giờ bên nhauBẰNG tình duyên khắc đậm sâu
LĂNG xăng gửi bé một câu thương hoài
TÍM màu suốt kiếp chẳng phaiCẢ năm tháng vẫn miệt mài thủy chungNHỮNG ao ước được tương phùng
DÒNG sông hò hẹn vui cùng đôi ta
THƠ này gửi đến phương xaYÊU người con gái mặn mà trắng trongPHƯỢNG TÔ ĐỎ NỖI NHỚ MONG
BẰNG LĂNG TÍM CẢ NHỮNG DÒNG THƠ YÊU
09 05 2020
GỬI MÙA HÈ XA
TIẾNG CHIM MÙA HẠ
Thơ Phan Huy Hùng
Tiếng chim vạch tìm kẽ láXôn xao gọi cánh hoa ngàyKhông gian nở bừng mùa hạ
Bâng khuâng níu bước hàng cây.
Người đi tay ấp bàn tayNụ cười tươi như buổi sớmTóc ai vương làn gió mát
Ngực thở tròn căng phập phồng .
Cháu vui nhảy múa theo ôngCông viên bềnh bông lũ trẻCặp đôi ghé tai thủ thỉ
Dập dìu tia nắng quàng vai.
Tôi ngồi tâm sự gốc câyNhà ngươi chừng bao nhiêu tuổiVết sẹo sần sùi như nói
Trăm năm chìm nổi thành đời.
Tiếng chim lúc đầy lúc vơiĐếm đong lòng người vào hạThời gian vụt đi nhanh quá
Với tay tôi níu nụ cười …!
TIẾNG CHIM MÙA HẠ
CƠN MƯA HẠ
Thơ Phùng Thanh Huyền
Có cơn mưa rào vừa ghéNgang phố trót ướt áo emÀo ạt nỗi nhớ thân quen
Lấm lem Trái tim mùa hạ
Có cơn mưa nào thật lạXối xả miền ký ức xaVắng nhau phố xao xác lá
Bên gốc phượng rụng đỏ hoa
Cơn mưa trút hết nhạt nhòaVỡ òa tháng năm kỷ niệmTý tách rơi trong chiều biếc
Theo dòng nuối tiếc mãi trôi
Giữa cơn mưa hạ đơn côiCó bàn tay ai bối rốiCó ánh nhìn sao vời vợi
Lời xưa chẳng thể cất lời
Chiều hạ trắng xóa chân trờiHà nội đầy vơi nỗi nhớTia chớp xé lòng trăn trở
Ngập trời giăng mắc tuôn Mưa…
PTH (24/4/2019)
CƠN MƯA HẠ
CHỜ CƠN MƯA HẠ
Thơ: Nghĩa Trần
Hạ vẽ những cánh đồng bất tậnĐầy nắng hanh hao khét lửa khô vàngĐường rán mỡ thơm mùi nhựa chảy
Sông khát thèm bầu sữa mẹ mưa
Miệt mài tưới tóc tiên không chịu nởRuộng bỏ hoang đàn trâu nhớ hơi đồngThương cánh cò bói cá dọc triền sông
Canh đớp bóng táp hư không buồn bã
Phượng thắm đỏ ửng hồng môi chào hạXác ve sầu trên chiếc lá nằm phơiGió đưa lay chạm mái tóc lưng trời
Mây kết tụ làn hơi chưa đủ nước
Tìm lệ biển xin chút tình đánh cượcSóng vô tư lấn lướt chiếm đôi bờHoàng hôn chiều loang lổ tím hồn thơ
Tương tư nhớ thẫn thờ cơn mưa hạ
Hạ đốt cháy khu rừng đơn sơ láNúi chờ mưa nghiêng ngả tấm thân gầyTháng ba về than thở với làn mây
Xin được tắm một ngày mưa thoả thích…
CHỜ CƠN MƯA HẠ
MÙA HẠ NHỚ.
Thơ Na Ty
Tháng năm về bao cánh phượng rơi rơiNhìn ngơ ngẩn chầm chậm chơi vơi bướcBao kỉ niệm làm sao ta quên được
Nhớ ngày xanh nghe nghẹn ngược về tim.
Tiếng ve sầu em ngơ ngác kiếm tìmẨn trong lá rỉ rả êm đềm quá!Gợi thương nhớ nghe xốn xang kỳ lạ
Xao xuyến lòng tâm trí dạ rối bời.
Bước đôi chân nghe nặng trĩu chơi vơiSuốt năm tháng người thương ơi xa mãiCòn đâu nữa thời xưa yêu khờ dại
Để bây giờ ta khắc khoải nhớ thương.
Hè lại về ta thương nhớ vấn vươngBiết đâu được cõi vô thường còn mấtBạn bè ta còn đủ ai có mặt ?
Để ngắm nhìn phượng nở sắc đỏ hoe.
MÙA HẠ NHỚ.
CÓ PHẢI EM MÙA HẠ
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Có phải em mùa hạ vàng thắp lửaAi vu vơ mang thả giữa khuông trờiChạm mây chiều ru tiếng gió lả lơi
Nghe ồn ã mưa rơi rơi vội vã
Có phải em mùa hạ vàng hối hảChở đợi chờ quá độ bến xuân sangChợt chênh chao nơi góc phố ngỡ ngàng
Bằng lăng tím cựa mình oà tỉnh giấc
Có phải em mùa hạ vàng chân thậtHồn nhiên nhiều như tuổi chớm đôi mươiTóc gió bay cuốn trọn cả biển trời
Tà áo trắng ấp ôm miền nhung nhớ
Có phải em mùa hạ vàng duyên nợThả bùa vào trái đỏ cháy tình siNghe mênh mang một niệm khúc thầm thì
Ai vẫn đợi hoàng hôn chiều mờ tím
Có phải em mùa hạ vàng ngọt lịmChẳng mật đường mà thế giới cuồng sayỦ mềm men tan chảy hết xuân này
Em chẳng hẹn em hạ vàng chạm ngõ
CÓ PHẢI EM MÙA HẠ
MÙA HẠ CHÁY BỎNG
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Phượng gọi hè tháng 5 hẹn mùa sangVe thảnh thốt nhịp nhàng quên bản nhạcEm vẫn hỏi cớ sao lòng xao xác
Phím thả buồn rời rạc đắm chiều vơi
Hẹn chiều nay mai hãy để xa rờiThuở đi học rong chơi không còn nữaCành phượng thắm nhén nhom tình thắp lửa
Chút mặn nồng trang lứa tuổi mộng mơ
Tiếng trống tan không còn đợi đến giờHoa ướm hỏi câu thơ ngày xưa cũEm thề thốt khi men tình nóng ủ
Vẫn thương thầm chưa cũ phải không anh.
HHT 6.5.2020
MÙA HẠ CHÁY BỎNG
KHÚC GIAO MÙA HẠ NHỚ.
Thơ Giọt Mưa Thu
Anh biết không khi Hạ về chớm ngõ.Sắc phượng hồng như nhắc nhở lời thươngTím bằng lăng rực rỡ khắp cung đường.
Ve dạo nhạc khúc nồng say mùa nhớ.
Giọt nắng hạ giăng mành nơi góc phố.Khúc giao mùa nâng nhẹ bước chân đi.Thấy nao nao từng cơn gió thầm thì.
Chạm nỗi nhớ đã khắc ghi vào dạ.
Cánh hoa tím rớt bờ vai nghiêng ngả.Nơi cuối đường hoa nắng nghịch lao xao.Nồng nàn say bờ môi thắm ngọt ngào.Từng khoảnh khắc…Níu mùa thương…Hạ nhớ…!!!
KHÚC GIAO MÙA HẠ NHỚ.
LAO XAO HƯƠNG YÊU MÙA HẠ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ta những tưởnghạ không rời đi nữa,Nên nắng về như đổ lửa ra phơi,Mây chợt đến đem mưa về trên phố,
Hết oi nồng yêu mưa quá đi thôi!
Ai khiến gióbỏ đi không nhắn gửi,Để mưa dừng phượng đỏ thắm chiều nay,Hoàng hôn nắng bủa vây khung trời tím,
Đêm gọi mời bao nồng thắm đâu đây!
Dẫu vẫn biếtngày mai trời lại nắng,Uống hương đời hãy gắng trọn đêm nay,Mây ở đâu mà sao trời nhiều lắm,
Em nơi nào ta chẳng thấy men say!
Em lỡ hẹnđể rồi ta mắc nợ,Hẹn mai ngày sẽ trả lại yêu thương,Nắng cháy đường để bằng lăng tím nhớ,
Gọi mưa bay giăng mắc mọi ngả đường!
Phố gọi nắngkhi phố cần sưởi ấm,Và tìm mưa khi nắng gắt say nồng,Anh yêu em như nắng hè nóng bỏng,
Khát tình em nên cứ ngóng cứ trông!
Hà Nội, 18/6/2019
LAO XAO HƯƠNG YÊU MÙA HẠ
VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ
Thơ Hoàng Chẩm
Dễ mấy ai!Khi yêu quên mình đã cũVề làm dâu xứ lạ
Vẫn đắng đót với lòng xa
Ta biết em!Giữa chốn đời vây bủa lắm phong ba
Em mong manh ngỡ mình ….không chịu nổi
Ta dẫu đứng bên nghìn trùngnhư lạc lối
Xòe tay bấm bụng đếm ngược với thời gian
Tội!Em nửa chừng đời …phai hương thành thiếu phụNgó về bên tê dòng sông…
thương bóng chiều tan.
VẦN THƠ TRẮNG ĐI QUA MÙA HẠ
Mùa hè đã về, mùa của nững cánh phượng hồng thắp lửa, cũng những cánh bằng lăng tím ngắt. Mùa chia tay của các cô cậu học trò. Chả thế. mặc cho cái nắng chói chang oi bức, mùa hè vẫn chắp cánh cho những vần thơ bay xa.
Đăng bởi: Lê Thị Hồng Hạnh
Từ khoá: 20 Bài thơ hay đón chào mùa hè