Nhan đề Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ gợi ra điều gì thú vị? Đây là câu hỏi được quan tâm khá nhiều trong qua trinh ôn tập môn Ngữ văn lớp 7 Kết nối tri thức. Cùng tìm hiểu câu trả lời qua bài viết dưới đây nhé.
1. Nhan đề Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ gợi ra điều gì thú vị?
1.1. Mẫu 1:
Tiêu đề sử dụng thông điệp “vừa” để thể hiện hai hành động “nhắm mắt” và “mở cửa sổ” diễn ra cùng một lúc. Thoạt nhìn, nó có vẻ khá vô lý. Vì mở cửa sổ là để nhìn, ngưỡng không gian phía sau cánh cửa phải không? Nếu chúng ta vẽ mắt ngay khi mở cửa, chúng ta có thể nhìn thấy gì? Tuy nhiên, đó chính là điểm độc đáo của chủ đề. Việc nhân vật nhắm mắt lại cho thấy nhân vật nhận thức và ngưỡng mộ không gian phía sau cửa sổ bằng các giác quan khác như khứu giác, thính giác… thay vì cách thông thường. Cảm giác đó thật mới mẻ và thú vị. Hãy để người đọc tò mò về các tình tiết và quá trình cảm xúc của nhân vật.
1.2. Mẫu 2:
Tựa đề Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, là chủ đề ẩn chứa những ý nghĩa quý giá của
2. Soạn bài: “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”:
Câu 1. Bạn hiểu câu nói của nhân vật người cha: “Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó”?
Lời nói của nhân vật có thể hiểu được:
– Món quà là tình yêu và tấm lòng của người tặng đã trân trọng đặt vào đó. Quà tặng dù lớn hay nhỏ đều đẹp.
– Cách chúng ta đón nhận và trân trọng món quà quý giá của người nhận cũng có thể thể hiện nét đẹp của chính mình.
Câu 2. Em cảm nhận thế nào về mối quan hệ cha con trong
Qua bài viết, tôi cảm nhận được sự gắn kết chặt chẽ giữa cha và con, người cha đã thể hiện được tình yêu thương của mình với con qua những bài học sâu sắc từ cuộc sống, biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu từ thiên nhiên, trân trọng mọi thứ xung quanh bạn.
Câu 3. Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến chúng ta qua câu “những bông hoa chính là người đưa đường” là gì? Từ đó, em nhận thấy điều gì ở thái độ của tác giả đối với thế giới tự nhiên?
– Câu “những bông hoa chính là người đưa đường” giúp chúng ta hiểu rằng “thế giới” là những vật quen thuộc, gần gũi với chúng ta. Khi bạn nhắm mắt lại và cảm nhận mọi thứ bằng tất cả các giác quan, bạn sẽ tìm thấy con đường riêng cho mình.
– Qua đó, chúng ta thấy tác giả đã thể hiện một thái độ quan trọng và tình yêu đối với thế giới tự nhiên.
Câu 4. Bạn có đồng tình với thái độ của người bố khi nhận quà của Tý không? Tại sao? Qua đó bạn rút ra được bài học về cách ứng xử trong cuộc sống?
– Tôi đồng tình với thái độ của bố khi nhận quà của Tý
– Vì Tý luôn để dành những trái ổi ngon nhất để tặng nên bố dù không thích ăn nhưng bố vẫn ăn vì đó là quà của Tý.
Điều này thể hiện sự trân trọng và biết ơn của người cha đối với món quà mà mình đã nhận được.
– Từ đó, tôi rút ra cho mình một bài học về cách xử lý: Tôi cần phải tôn trọng và biết ơn tình cảm, tấm lòng của người khác dành cho mình. Dù thích hay không thích món quà, chúng ta cũng không nên từ chối hay nhận món quà từ người nhận, đó chính là tình cảm và sự nhiệt tình mà họ đã dành cho chúng ta.
Câu 5. Em đánh giá thế nào về cách nhân vật em trong truyện nhìn nhận thế giới tự nhiên? Theo bạn, cách cảm nhận mang lại ý nghĩa gì cho cuộc sống của chúng ta?
– Cách cảm nhận của nhân vật tôi trong truyện dần dần thay đổi: lúc đầu nhân vật không hy vọng biết được tên loài hoa, dần dần biết tên rồi khi nhìn lại, ngửi mùi hoa cũng có thể đoán đúng tên.
Nhờ đó, nhân vật cảm nhận thế giới tự nhiên bằng nhiều giác quan và khi hiểu được nó, nhân vật trở nên quan trọng và yêu quý thiên nhiên xung quanh mình hơn.
– Cách cảm nhận lại ý nghĩa cuộc sống của chúng ta là cách cảm nhận sâu sắc và rõ ràng, không cần hời hợt. Khi cảm nhận bằng cả tâm hồn và tình yêu, chúng ta sẽ khám phá được những điều đẹp đẽ, những giá trị từ những điều bình dị nhất.
3. Phân tích tác phẩm: “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”:
3.1. Phân tích tác phẩm: “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” – mẫu 1:
Đoạn văn “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuận gửi gắm nhiều bài học ý nghĩa.
Nhân
Sau nhiều thử thách, cậu bé thuộc về loài sậy, loài côn trùng nào cũng có thể đoán được tên loài đó. Tiếp theo, có người nghĩ ra một trò chơi khác. Bố sẽ đứng ở đâu đó và hỏi con xem mình cách bố bao xa. Nhân vật “tôi” có thể từ không muốn đến “Bây giờ con chỉ cần nghe tiếng bước chân là biết con cách bố bao xa”. Người đầu tiên không tin nhưng nhân vật “tôi” dần dần tăng lên nhờ chứng minh được giác quan và khả năng của mình.
Sau đó, một trò chơi khác đã được
Nhân vật “tôi” nhận ra rằng chính những bông hoa đã chỉ đường cho anh trong vườn. Thông qua những trò chơi này, cha mẹ giúp con có nhiều thời gian trải nghiệm hơn. “Tôi” đã học cách chăm sóc và trân trọng từng bông hoa, ngọn cỏ trong vườn.
Câu chuyện tiếp theo là về việc Tý tặng ổi cho bố. Món quà bảo vệ tấm lòng của người tặng – thằng Tý: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”.
Thế nên dù ông bố hiếm khi ăn ổi nhưng vì đó là món quà của Ty nên ông rất thích. Từ đó chúng ta có thể nhận ra rằng dù là một món quà nhỏ, rất đơn giản nhưng điều quan trọng nhất chính là trọng tâm của người tặng quà. Bằng cách đó, dù nhận hay tặng quà một cách trân trọng thì người ta cũng có thể thể hiện rõ nét vẻ đẹp hoàn hảo của mình.
“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc.
3.2. Phân tích tác phẩm: “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” – mẫu 2:
Tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuận là một câu chuyện giản dị nhưng mang lại nhiều bài học sâu sắc trong cuộc sống.
Nhân vật chính trong truyện, đồng thời là người kể chuyện, là một cậu bé. Trong vườn bạn trồng rất nhiều hoa. Mỗi buổi chiều, anh và bố đều ra vườn trồng cây. Sau đó, bố sẽ nghĩ ra những trò chơi để cậu bé trải nghiệm.
Đầu tiên là trò chơi thử thách các giác quan. Cậu bé sẽ phải ngước mắt lên, rồi chạm vào từng bông hoa một và hy vọng nhìn thấy đó là bông hoa gì.
Sau bao lần, bạn đã thuộc về sậy, loài nào cũng mong biết tên loài đó. Tiếp theo là trò chơi công thức góc, bé sẽ phải nhắm mắt lại rồi chờ xem người xem và vật cách xa bao nhiêu. Sau nhiều lần, cậu bé “chỉ cần nghe tiếng bước chân là biết cha mình còn cách xa bao xa”.
Cuối cùng là trò chơi kiểm tra khứu giác. Thay vì chạm vào những bông hoa, giờ đây nhân vật của tôi chỉ có thể đọc và gọi tên chúng. Khi anh khôn ngoan, cha anh đã khen ngợi anh là người có chiếc mũi đẹp nhất thế giới. Người cha
Nhưng từ những trò chơi này, cậu bé học được nhiều hơn về cách yêu thương, lắng nghe và thoải mái hiểu rằng thiên nhiên cũng quan trọng như mọi thứ xung quanh. Đặc biệt hình ảnh cuối truyện “hoa là người dẫn đường” truyền tải những tinh hoa của thiên nhiên như điều thân thuộc, gần gũi nhất.
Cùng với đó, câu chuyện nhỏ về món quà của ông Tý cũng đi kèm với đó là một bài học. Món quà nhỏ của Ty là: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”.
Món quà chứa đựng tình cảm của người tặng. Vì vậy, dù bố không thích ăn ổi nhưng bố vẫn nhận và thưởng. Câu chuyện về món quà khẳng định rằng món quà luôn đẹp. Khi chúng ta nhận hay cho một món quà, chúng ta cũng đẹp vì món quà đó.
Có thể khẳng định rằng, “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một câu chuyện nhẹ nhàng, mà sâu sắc.