Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa hay nhất được tổng hợp giúp các em học sinh có thêm nhiều ý tưởng hoàn thiện cách làm bài văn kể chuyện lớp 6. Mời các em cùng tham khảo chi tiết.
1. Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa hay nhất:
Xin chào mọi người, tôi là Sọ Dừa mà mọi người hay nhắc tới. Và sau đó tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc đời của mình:
Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc về cái tên này. Tôi có lần hỏi mẹ thì mẹ kể rằng ngày xưa bố mẹ tôi tuy đã già nhưng chẳng có được mụn con nào. Rồi một ngày mẹ tôi phải vào rừng kiếm củi trời nắng, không tìm thấy dòng sông nào mà nhìn thấy một cái sọ dừa dưới gốc cây nên đã uống nước. Và thật kỳ diệu là từ ngày đó bà ấy đã mang thai tôi. Cha tôi mất không lâu thì mẹ tôi sinh ra tôi, nhưng lạ lùng thay, tôi trông như một sọ dừa có mắt, mũi, miệng, tai nhưng không có tay chân. Thế là cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.
Thực ra tôi có thể biến mình thành một người hài con người, nhưng tôi nghĩ chưa đến lúc nên giữ mình và chỉ sống như một con người khi mẹ ra khỏi nhà để tiện dọn dẹp nhà cửa giúp mẹ. Cho đến một ngày, mẹ buồn bã tâm sự với tôi:
– Gia đình một số người có con cái biết chăn trâu giúp đỡ cha mẹ nhưng con mẹ thế này nên con phải chịu khó ở khổ thêm chút vất vả vì cha đã mất từ khi con sinh ra nên chỉ có mẹ mới có thể làm việc được, nên không có nhiều. Gia đình ông phú hộ có một đàn dê cần chăn, nhưng mẹ ông nghĩ nếu làm nhiều hơn thì về già bà sẽ yếu sức.
Nghe mẹ nói vậy tôi thương mẹ lắm. Thấy việc chăn dê cũng không có gì khó nên tôi liền bảo với mẹ :
– Mẹ ơi mẹ! tưởng gì chứ chăn dê con cũng có thể làm được. Mẹ hãy đi bảo với phú ông để con đi chăn cho!
Lúc đầu, mẹ tôi không mấy yên tâm khi để tôi đi nhưng sau nhiều lần thăm hỏi, cuối cùng mẹ cũng đồng ý cho tôi thử sức với công việc này. Đúng như dự đoán, công việc này đối với tôi không hề khó khăn chút nào vì đàn dê tôi nuôi, con nào cũng đã no nê và ngày càng béo lên. Mẹ tôi cảm thấy rất vui khi thấy điều đó và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp, cô út vừa xinh vừa hiền nên tỏ tình đến thăm cô.
Rồi một hôm tôi liền rủ mẹ đến hỏi thăm về gia cảnh giàu có của ông. Mẹ tôi nghe vậy tưởng tôi nói đùa nên cười:
– Con ơi con gái nhà người ta toàn người xinh đẹp cao sang làm sao họ đồng ý gả cho con được! Trai làng đến hỏi đầy mà phú ông có cho đâu.
– Nhưng mẹ ơi, lần này con nghiêm túc thật đấy.
Thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật, cuối cùng bà ấy ũng liều mình sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười mỉa:
– Nếu nhà ngươi mua được tất cả những thứ ta yêu cầu, ta sẽ đồng ý gả một trong những cô con gái của ta cho con trai bà. Nghi lễ phải bao gồm một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười thùng rượu sâm. Hơn nữa, phải có một ngôi nhà gạch năm gian cho con gái tôi ở. Không đời nào ông lại để con gái tôi sống trong cái túp lều tranh rách nát đó!
Mẹ tôi trở về nhà và buồn bã nói với tôi:
– Con ơi, phú ông đòi cưới cao lắm làm sao nhà mình có thể đáp ứng được hết chứ. Hủy bỏ, hãy từ bỏ ý định này
Nghe mẹ kể về những món sinh lễ phú ông yêu cầu, tôi cười nói:
– Mẹ yên tâm con sẽ tìm cách lo liệu hết số lễ vật đó.
Tôi là ai! Tôi là Sọ Dừa! Tôi có thể biến thành người, vậy tại sao tôi lại không thể làm được những điều này! Và chỉ sau một đêm, tôi đã biến vẻ đẹp của ngôi nhà mình thành một căn nhà năm gian và đáp ứng đủ mọi thứ phong phú mà phú ông yêu cầu. Mẹ tôi cũng rất bất ngờ nhưng cuối cùng mẹ là người vui vẻ và hạnh phúc nhất. Và cuối cùng tôi đã có thể cưới con gái út của phú ông giàu có làm vợ. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức rất xa hoa. Để vợ không phải xấu hổ trước vẻ ngoài của chồng, tôi
Sau đám cưới, tôi quyết định nghiên cứu lịch sử để tham gia cuộc thi Trạng Nguyên. Cuối cùng tôi đã trở thành Trạng Nguyên nhưng nhưng lai phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ vì lo lắng bất an sợ nàng sẽ gặp phải chuyện gì không hay nên nên đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân.
Sau một thời gian dài đi làm nhiệm vụ, trên con thuyền từ đảo trở về, tôi thấy một người phụ nữ trên đảo chắp tay cầu cứu. Tôi lập tức cử người tới đảo và khi đến gần hơn tôi mới biết đó chính là vợ tôi. Nhìn thấy vợ vui vẻ như vậy, tôi không khỏi ngạc nhiên vì sao cô ấy lại đến đây. Cô ấy kể với tôi mọi chuyện rằng hai người chị của cô ấy đã bị hại và bị vứt xuống biển nên cô ấy vẫn có thể sống sót với những thứ tôi đưa cho cô ấy. Nghe xong tôi thấy thương vợ quá. Tôi hối hận vì đã không ở nhà bảo vệ vợ, càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình. Về đến nhà, tôi lập tức bảo vợ trốn vào phòng, sau đó anh ta mở tiệc hoành tráng và mời mọi người đến.
2. Đóng vai nhân vật Sọ Dừa kể lại truyện Sọ Dừa ý nghĩa nhất:
Tên tôi là Sọ Dừa, một cái tên nghe khá lạ phải không? Mẹ đặt cho tôi cái tên đó vì vóc dáng của tôi không bình thường như người khác. Nhưng vì tôi là con một trong gia đình nên mẹ tôi rất yêu thương và chăm sóc tôi hết mức có thể.
Lớn lên tôi đi chăn bò cho nhà giàu. Tôi cũng muốn giúp đỡ mẹ và không phải ở nhà cả ngày. Ngày nào tôi cũng lăn theo đàn bò ra đồng, đêm lại theo đàn bò về nhà. Cả đàn bò, không con nào bị căng thẳng. Phú ông giàu có có vẻ rất phấn khích!
Vào những ngày thu hoạch, ba cô con gái của ông phú hộ thay nhau phục vụ đồ ăn cho tôi. Những lúc như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi ta, chỉ có cô út là đối đãi với tôi tử tế. Tôi vì thế cũng đem lòng cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Hết
Thấy mẹ tôi mang cau đến dạm, ông phú hộ nói:
– Muốn hỏi con gái thì hãy về mua đủ vàng cốm, mười mảnh lụa đào, mười con lợn béo và mười lăm vò rượu đến đây.
Mẹ tôi đành phải ra đi. Nghe lời khuyên tận tình của mẹ, tôi chỉ bảo để tôi thu xếp mọi thứ. Đến ngày đã định, trong nhà đầy rẫy các nghi lễ, có người hầu ở tầng dưới chạy lên dâng quà cho nhà phú hộ. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai chị lớn bĩu môi chê tôi xấu rồi ngọ nguậy bước vào. Chỉ có cô út là đồng tình.
Ngày cưới, tôi bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Khi đón dâu, tôi lập tức bỏ đi lớp ngụy trang xấu xí và trở thành một mỹ nam đứng cạnh con gái út của phú ông. Mọi người nhìn thấy điều này đều cảm thấy sốc và vui mừng.
Kể từ ngày đó, tôi và chồng sống với nhau rất hạnh phúc. ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, ta đỗ trạng nguyên. Nhưng sau đó một thời gian, tôi được nhà vua cử đi làm sứ giả. Trước khi đi, tôi có linh cảm nên đưa cho vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng, nói rằng đó để bảo vệ cô ấy.
Một hôm ta dẹp loạn xong trở về, bỗng nghe thấy có con gà trống gáy to:
ò… ó… o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Tôi mừng quá đưa thuyền vào xem, đó là vợ mình. Vợ chồng gặp nhau và hạnh phúc. Đưa vợ về nhà, tôi mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị thấy vậy liền cố kể lại câu chuyện tai nạn của tôi với vẻ rất tiếc nuối. Tôi không nói gì cả. Sau bữa tiệc, tôi gọi vợ ra ngoài. Hai chị gái tôi nhìn thấy tôi thì xấu hổ đến mức hôn tôi rồi bỏ đi, rồi rời khỏi quê hương.
3. Tìm hiểu về tác phẩm Sọ Dừa:
3.1. Thể loại:
Truyện cổ tích là thể loại truyện dân gian, là kết quả của trí tưởng tượng dân gian, xoay quanh cuộc đời, số phận của một số nhân vật. Thông qua đó, chúng ta có thể hiện thực hóa quan điểm, cách suy nghĩ của người xưa về cuộc sống, đồng thời thể hiện ước mơ về một xã hội tốt đẹp, công bằng.
– Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả.
– Người kể chuyện: Ngôi thứ ba.
Bố cục (3 phần):
– Phần 1 (Từ đầu đến …đặt tên cho nó là Sọ Dừa): Sự ra đời của Sọ Dừa.
– Phần 2 (Tiếp theo đến …phòng khi dùng đến): Sự tài giỏi của Sọ Dừa.
– Phần 3 (Còn lại): Lý do cô út lấy Sọ Dừa.
3.2. Giá trị nội dung và nghệ thuật :
– Truyện kể về về chàng Sọ Dừa tuy thân hình nhẹ nhàng nhưng luôn nỗ lực làm chủ cuộc sống.
– Đồng thời, giấc mơ về một xã hội công bằng được hiện thực hóa, nơi cái thiện chiến thắng cái ác, người tốt luôn gặp may mắn và được đền đáp xứng đáng.
– Đề cao những giá trị cốt lõi của con người và tình yêu thương đối với những người bất hạnh, nghèo khó.
Giá trị nghệ thuật:
– Sử dụng nhiều tình tiết viễn tưởng hoang dã, huyền ảo – đặc trưng của thể loại truyện cổ tích
– Xây dựng hai tuyến nhân vật đối lập.