Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân

Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân
Bạn đang xem: Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

1. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân:

Chỉ cần lướt qua ba câu thơ đầu của “Lai Tân”, người đọc đã có thể thấy đó như một thước phim mà tác giả đang cố tái hiện lại một cách chân thực. Thước phim này chiếu lại một bộ máy cai trị ở Lai Tân gồm “ban trưởng”, “cảnh trưởng”, “huyện trưởng” với những việc làm xem ra là bình thường trong cái xã hội bấy giờ. Bình thường đến mức tầm thường! Thực tế là vậy. Một điều minh nhiên rằng cái xã hội đó sẽ không “thái bình”. Nhưng đến câu cuối bài thơ, với tất cả những sự việc như thế mà tác giả lại kết luận rằng:

“Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”

Câu thơ dường như là dửng dưng và vô cùng nghịch lý. Tuy là thế nhưng tác giả đã đả kích một cách nhẹ nhàng mà thấm thía. Nhãn tự “thái bình” vừa vạch ra một nghịch lý vừa vẽ ra một thực tế hợp lý mang “phong cách” Tưởng Giới Thạch. Phải chăng “thái bình” là do được sự đồng lòng nhất quán từ “cảnh trưởng”, “ban trưởng” đến “huyện trưởng”. Tất cả đều như nhau cũng thối nát, mục rữa. Với nhãn tự “thái bình” tác giả đã khẳng định tình trạng của chế độ thống trị xã hội Trung Quốc bấy giờ điều đó vẫn xảy ra bình thường thì không có gì phải lạ cả, thậm chí điều đó gần như là bản chất của guồng máy cai trị ở đây. 

2. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân hay:

“Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”

Câu trả lời bất ngờ của tác giả khiến người đọc phải chậm lại một nhịp. Thì ra là thế! Lời bình giá đã đi ngược lại với tất cả những mục ruỗng, thối nát của chính quyền Tưởng Giới Thạch được phơi bày ở những câu thơ trên. Từ lời bình giá đó đã vút lên một lời đã kích mạnh mẽ. Tác giả “Lai Tân” đã kết luận đầy châm biếm, mỉa mai sắc sảo và rất hùng hồn về cái xã hội ấy. Thủ pháp nói ngược của Bác đã làm bật ra tiếng cười trào phúng. “Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”. Đúng vậy! Nhưng chỉ một chữ “vẫn” cũng đủ “điếng người’. Một chữ thái bình mà tả lại bao nhiêu việc làm được xem là chuyện muôn thuở của xã hội, giai cấp bóc lột thống trị Trung Quốc. Chỉ một chữ ấy mà xé toang tất cả sự thái bình dối trá, đầy đại loạn bên trong chính quyền”. 

3. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân ấn tượng:

“Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”

Câu trả lời bất ngờ đến mức khiến người đọc ngã ngửa người. Thì ra là thế! Lời bình giá đã đi ngược lại với tất cả những mục ruỗng, thối nát của chính quyền Tưởng Giới Thạch được phơi bày ở trên. Từ lời bình giá đó đã vút lên một lời đã kích mạnh mẽ. Tác giả “Lai Tân” đã kết luận đầy châm biếm, mỉa mai sắc sảo và rất hùng hồn về cái xã hội ấy. Thủ pháp nói ngược của Bác đã làm bật ra tiếng cười trào phúng. “Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”. Đúng vậy! Nhưng chỉ một chữ “vẫn” cũng đủ “điếng người”. Một cái bĩu môi dài, một cái cười khẩy, một giọng nói kéo dài bắc đầu từ chữ “vẫn” ấy.

4. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân chi tiết:

Bài thơ “Lai Tân” của Hồ Chí Minh là một tác phẩm trào phúng và tố cáo sắc bén về hiện thực xã hội Trung Quốc thời kỳ đó. Tính chất tố cáo nổi bật thông qua lời nhận xét cuối cùng của tác giả: “Trời đất Lai Tân vẫn thái bình”. Tác giả đã tận dụng lời nhận xét này để nói lên sự phản đối và mỉa mai đối với những người đứng đầu chính quyền địa phương. Trước đó, thông qua hình ảnh của ba nhân vật ban trưởng, cảnh trưởng và huyện trưởng, tác giả đã mô tả họ phải là những người đầu tiên tuân thủ đạo lý nhưng thực tế thì đánh bạc, hút máu tù nhân và đắm chìm trong thuốc phiện. Những hành động này không chỉ phản ánh sự dối trá và ranh mãnh mà còn chỉ rõ sự thối nát, thảm hại trong bộ máy chính quyền lúc bấy giờ. Câu nhận xét “Trời đất Lai Tân vẫn thái bình” như một chiếc gương mỉa mai ngụ ý rằng dù bề ngoài có vẻ yên bình nhưng thực tế bên trong lại là một thế giới đen tối và tiêu cực. Lời nhận xét này nhấn mạnh sự đối lập giữa hình ảnh bình yên và thực tế đau lòng tạo nên một tác phẩm tố cáo vô cùng mạnh mẽ và sâu sắc về xã hội phong kiến cũ và sự bất công đối với nhân dân.

5. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân xuất sắc:

“Lai Tân” là một bài thơ nhằm tố cáo cái hiện thực xấu xa, thối nát của xã hội Trung Quốc thời ấy đồng thời là tiếng cười châm biếm của nhà thơ về những “con người” trong đám chức sắc ở Lai Tân mà nhà thơ nhìn thấy. Câu thơ toát lên một nụ cười châm biếm nhẹ nhàng mà sâu sắc. Nhà thơ như hỏi một cách bâng quơ: Lai Tân với hệ thống quan lại và chính quyền như vậy, thế mà !‘vẫn thái bình như xưa”. Cách mỉa mai, châm biếm của tác giả “’Ngục trung nhật kí” là thế! Tính “hướng nội” của “Nhật kí trong tù” được thể hiện rất rõ về mặt đặc điểm thể loại, nó vừa là nhật kí lại vừa là thơ, chủ yếu là thơ trữ tình, tác giả viết cho mình, để mà suy ngẫm, để mà chiêm nghiệm, “Vừa ngẫm vừa đợi đến ngày tự do”. Vì thế, bài thơ “Lai Tân” tuy có nêu ra ba chân dung về Ban trưởng, Cảnh trưởng, Huyện trưởng tiêu biểu cho cái xấu xa, đồi bại của bọn quan lại chính quyền Tưởng Giới Thạch thuở ấy, nhưng chỉ là để mỉa mai, châm biếm cái nghịch lí, nghịch cảnh mà nhà thơ đã và đang phải đối diện và cam chịu.

6. Đoạn văn làm rõ chất trào phúng của bài thơ Lai Tân đầy đủ:

Bài thơ “Lai Tân” của Hồ Chí Minh là một tác phẩm xuất sắc, được sáng tác trong giai đoạn tác giả bị giam giữ tại nhà tù của Quốc dân đảng Trung Quốc ở Quảng Tây. Tác giả đã nhìn thấy bản chất thực tế, thường trực của chính quyền Trung Quốc. Bài thơ mô tả ba nhân vật chính là ban trưởng, cảnh trưởng và huyện trưởng những người đại diện cho quyền lực và chính quyền. Trong khi dân chúng nghĩ rằng họ là những người có trách nhiệm chăm sóc công việc quốc gia thì thực tế lại cho thấy sự thối nát và tham nhũng trong hành vi hàng ngày của họ. Ban trưởng đánh bạc, cảnh trưởng bóc lột tù nhân còn huyện trưởng chìm đắm trong thuốc phiện, tất cả đều là những hành động sai trái, phản ánh một xã hội đầy thối nát và xấu xa. Tác giả giữ ngôn từ mềm mại và diễu cợt khi nhận xét cuối bài: “Trời đất Lai Tân vẫn thái bình.” Lời nhận xét này là sự châm biếm, mỉa mai về sự giả tạo và che đậy sự thật xấu xa bên trong xã hội. Bằng cách này, bài thơ trở thành một tác phẩm trào phúng, kêu gọi người đọc suy ngẫm và nhìn nhận về sự giả tạo và thối nát trong chính trị xã hội. “Bài thơ Lai Tân” của Hồ Chí Minh là một tác phẩm vô cùng sắc bén và sâu sắc với khả năng châm biếm và mỉa mai của tác giả đã phản ánh một cách tinh tế bức tranh về bộ máy chính trị thối nát của Trung Quốc tại thời điểm tác giả bị giam giữ. Từ việc mô tả ba nhân vật chính, người đọc nhận thức được sự phỉ báng về tham nhũng và giả tạo trong xã hội. Ban trưởng, cảnh trưởng và huyện trưởng – những người nên là những bậc phụ trách có trách nhiệm đối với cộng đồng những thực tế lại bộc lộ những hành vi đen tối từ việc đánh bạc, bóc lột tù nhân cho đến việc chìm đắm trong thuốc phiện. Bài thơ là một lời nói châm biếm, chua chát về sự phân biệt giữa hình ảnh bề ngoài của xã hội và bản chất thực sự của nó.

THAM KHẢO THÊM: