1. Tả bác thợ xây đang làm việc ngắn gọn nhất:
Trên đường đi học về, tôi thấy một người thợ xây có vẻ đã lớn tuổi đang sửa hàng rào một ngôi nhà.
Bác mặc bộ đồ bảo hộ màu xanh đậm có xi măng ở nhiều chỗ. Bác đi giày thể thao cũ ở chân và đội mũ bảo hiểm trên đầu. bác ấy làm việc rất chu đáo và nghiêm túc. Đầu tiên, bác lấy giấy nhám chà đi lớp sơn cũ trên tường rào, đồng thời làm nhẵn và san phẳng bề mặt. Bác cúi, rồi ngồi xổm xuống hoàn toàn để mài kỹ toàn bộ bề mặt bức tường. Sau khi mài xong từng phần, bác dùng tay xoa đều để kiểm tra, nếu ổn thì gật đầu, môi mỉm cười và tiếp tục mài đến nơi khác, còn nếu không được thì bác sẽ mài lại cho đến khi đạt yêu cầu mới thôi.
Tiếp theo, bác đi đến thùng vôi trắng bên cạnh, lấy một cây chổi cán dài nhúng vào rồi quét những đường dài trên tường. Mỗi lần quét lên xuống nhịp nhàng đều được thực hiện cẩn thận từ đầu này đến đầu kia của bức tường. Sau đó, trong lúc chờ lớp vôi mới trát khô, bác mở can sơn chủ nhà đã chuẩn bị sẵn. Trong khoảng thời gian chờ đợi bác tranh thủ đi uống nước và trò chuyện vài câu với người hàng xóm đang xem. Tiếp theo, bác tiếp tục lấy con lăn ra để sơn tường. Từng vệt dài màu vàng cam được quét đều và mượt mà. Bác còn cẩn thận sơn hai lớp từ đầu đến cuối để màu đều và đẹp hơn. Ở những chỗ mép tường nhô lên, bác dùng cọ nhỏ cỡ bàn tay để sơn lại, giúp bức tường trở nên đồng đều hơn.
Chứng kiến toàn bộ quá trình làm việc của người thợ xây, tôi rất khâm phục bác ấy. Bởi dù làm việc chăm chỉ nhưng bác vẫn rất cẩn thận và chu đáo.
2. Tả bác thợ xây đang làm việc hay nhất:
Nhìn xung quanh chúng ta, mọi người đều không ngừng làm việc, từ quan chức cấp cao đến những người lao động bình thường, giản dị. Chỉ cần để ý, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy một người công nhân đang làm việc và cống hiến cho cuộc sống. Hôm nay, trên đường đến trường, đi ngang qua một ngôi nhà đang xây dở, hình ảnh người thợ xây đang làm việc để lại trong tôi ấn tượng khó quên.
Người công nhân xây dựng khoảng 40 tuổi, quần áo lao động dính đầy vữa và vôi, tạo thành những vệt lốm đốm đen trắng. Không hiểu sao, nhưng khi nhìn những vết đó, tôi thấy xúc động chứ không sợ hãi như thường lệ. Ông ngồi trên một giàn giáo cao nhưng không hề tỏ ra sợ hãi, trái lại có vẻ hơi tự nhiên và thoải mái. Trên người anh còn buộc một sợi dây an toàn gắn vào một cột sắt rất chắc chắn phía trên. Anh còn đội mũ bảo hiểm và đeo khẩu trang để bảo vệ cơ thể tốt nhất. Bên cạnh anh là một thùng vôi vữa trộn sẵn, một cái bay, một chồng gạch lớn và nhiều vật dụng linh tinh khác.
Đầu tiên, ông lấy một cái bay múc một ít vữa, đổ lên bức tường gạch mới xây rồi trải ra cho đều. Sau đó, ông chọn một viên gạch màu nâu đỏ và đặt lên trên rất ngay ngắn, căn chỉnh theo đúng thứ tự, không hề lệch khỏi khuôn một chút nào. Sau khi đặt vào đúng vị trí, ông quay cán bay và gõ mạnh vào viên gạch nhiều lần để viên gạch dính chặt vào vữa, tạo thành một thể thống nhất với bức tường. Cứ như vậy, chẳng bao lâu sau, cả một bức tường cao và thẳng tắp đã được xây dựng xong. Các viên gạch được xếp so le theo hàng và đúng thứ tự, trông rất bắt mắt, giống như một bức tranh của họa sĩ. Anh làm việc rất nhanh chóng, trôi chảy và cực kỳ thành thạo. Nhìn các bạn làm việc, tôi cứ liên tưởng đến những con robot được cài đặt sẵn để làm việc, vừa chính xác, vừa nhanh chóng, không mệt mỏi.
Xây dựng là một nghề đáng được tôn trọng. Người thợ xây đã đổ rất nhiều mồ hôi và nước mắt để xây nên những công trình, công trình để đời. Nhờ họ mà biết bao công trình vĩ đại và tráng lệ được xây dựng, sánh ngang với vô số mặt trăng, ngôi sao. Hình ảnh người công nhân xây dựng cống hiến hết mình cho cuộc sống là tấm gương để chúng tôi nỗ lực không ngừng hoàn thiện mỗi ngày.
3. Tả bác thợ xây đang làm việc đặc sắc nhất:
Anh Tào là công nhân xây dựng tại một công trường gần nhà. Một buổi sáng chủ nhật, tôi đi theo anh ấy để xem nơi anh ấy làm việc.
Đây là một công trường nơi đang xây dựng một ngôi nhà năm tầng. Hàng chục công nhân đang làm việc cật lực trên một diện tích đất tương đối rộng. Góc này có người đang trộn vữa, góc kia có người đang xếp gạch để cung cấp cho đội thi công, trong đó có anh Tạo. Anh Tào có vóc dáng to lớn, khỏe mạnh, làn da đen sạm vì nắng. Anh ta đội một chiếc mũ nhựa màu vàng và mặc bộ đồ “bảo hộ” màu tím than mới được cấp; găng tay làm bằng vải dày. Anh đứng vững trên một giàn giáo, trước mặt là một bức tường dài chưa hoàn thiện, cao ngang thắt lưng. Dưới giàn bên phải ông là thùng vữa, bên trái là đống gạch. Đầu tiên, anh dùng dao thợ nề múc một ít vữa phủ đều lên hàng gạch trên cùng của bức tường. Sau đó, anh dùng tay trái nhặt một viên gạch và đặt ngay ngắn lên khu vực mới lát gạch. Sau đó, anh ta giữ viên gạch bằng một tay, tay kia anh ta gõ nhẹ vào nó bằng một con dao nề. Cuối cùng, anh dùng dao loại bỏ phần vữa thừa nhô ra khỏi gạch. Chuyển sang hàng gạch khác, anh đặt viên gạch đầu tiên so le với những viên gạch ở hàng bên dưới. Anh đặt viên gạch nằm ngang trong tay và cắt làm đôi, ấn một nửa vào tư thế so le đầu hàng. Đôi tay của anh liên tục làm việc nhịp nhàng và khéo léo. Thỉnh thoảng, anh rút trong túi ra một sợi dây dọi để kiểm tra độ thẳng của bức tường đang thi công. Giữ đầu sợi dây ngang tầm mắt, anh nheo mắt và mỉm cười. hài lòng với những gì tôi làm. Mặt trời càng lên cao, bức tường trước mặt anh càng cao. Ánh nắng ngày càng gay gắt, những giọt mồ hôi rơi trên khuôn mặt vuông vắn của anh. Tiếng cười, tiếng nói chuyện của người công nhân làm giảm bớt sự vất vả trong công việc.
Tôi nhìn lên bức tường bạn đang xây ngày càng cao hơn và nhìn bạn với ánh mắt ngưỡng mộ. Bạn đang huýt sáo bỗng dừng lại, cười rạng rỡ và nói: Bạn có thấy “đam mê” với công việc thợ xây của tôi không?
4. Tả bác thợ xây đang làm việc ý nghĩa nhất:
Trong không khí thi đua lập thành tích chào mừng ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12, trên công trường người dân nhộn nhịp trong ngày làm việc mới. Có một người công nhân bước lên giàn giáo với nụ cười rạng rỡ mà tôi sẽ nhớ mãi.
Bạn tên là gì? Tôi cũng không biết. Tôi chỉ nhìn thấy một thân hình cơ bắp, cân đối đang bước lên giàn giáo. Lúc này, bình minh vừa ló dạng, khiến thân hình của hắn càng nổi bật hơn. Bác đứng đó với đôi chân vững vàng, trên tay cầm một viên gạch đỏ. Bác thuần thục từng động tác đến hoàn hảo. Vừa dùng tay trét xi măng, anh vừa huýt sáo một giai điệu nhẹ nhàng. Bác ấy trông rất hạnh phúc với cuộc sống.
Một đôi mũ phản ánh niềm tin và nghị lực. Nắng vàng rực rỡ. Những đám mây trắng nhàn nhã bay lơ lửng như muốn thưởng thức tác phẩm của anh. Mặt trời càng lên cao thì bức tường của bạn càng cao.
Thời gian trôi qua, bác vẫn đứng đó, hai chân dang rộng trong tư thế vững vàng, đôi tay linh hoạt. Điều đẹp nhất là khi em cười, nụ cười của em thật tươi và đáng yêu. Tóc cô vốn có màu xanh đen nhưng bây giờ gió mưa đã nhuộm thành màu nâu đỏ. Bộ quần áo bạc màu ướt đẫm mồ hôi.
Đột nhiên tiếng cồng báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên. Mọi người lần lượt thu dọn đồ dùng, rửa tay chân chuẩn bị xuống phòng ăn. Người thợ xây ấy vẫn đang bận rộn với công việc của mình. Những mẻ vữa trước đó đã được trộn và đưa lên vẫn chưa xong. Nếu bây giờ bác dừng lại, những mẻ hồ còn lại chắc chắn sẽ bị hư hỏng. Có lẽ nghĩ vậy nên bác cố gắng thêm vài phút nữa để tận dụng hết số hồ còn lại, thu dọn đồ đạc và bước xuống giàn giáo để ăn mía cùng các anh em.
Nhìn các bác làm việc khéo léo và chăm chỉ, tôi ước gì nếu là một nghệ sĩ, tôi sẽ vẽ một bức tranh miêu tả sự gian khổ, nguy hiểm của những người công nhân đã tạo nên những tòa nhà chọc trời kiên cố, bất chấp gió bão. và thời gian. Chính những ngôi nhà đó đã tạo nên biết bao gia đình hạnh phúc cho mọi người, trong đó có tôi. Tôi thầm biết ơn người công nhân đó và mong rằng trong tương lai sẽ có máy móc thay thế sức người để người công nhân bớt vất vả, bớt nguy hiểm khi đứng trên cao.
Tôi chưa biết tên bạn nhưng công việc của bạn đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi về sự tận tâm, cống hiến của bạn cho công việc chung. Anh là tấm gương trong công việc để giới trẻ chúng tôi học tập.