Thành phố Hồ Chí MinhThời còn là sinh viên, mỗi lần Như Ý bước qua cửa lớp, tim Hải lại loạn nhịp, không ngờ 11 năm sau anh lại tìm được cô và nên vợ nên chồng.
Khi ấy, “người trong mộng” đã là bà mẹ đơn thân của hai đứa con còn Hải thì vẫn một mình lẻ bóng không ngừng tìm kiếm cô, bởi với anh cảm xúc đầu đời mới là tình yêu chân thật nhất.
Nhớ về những năm tháng tuổi trẻ, Nguyễn Thanh Hải (36 tuổi, ngụ Q.11, TP.HCM) cho biết tất cả chỉ gói gọn trong 3 chữ “yêu đơn phương”. Cả hai học cùng lớp, chỉ cách nhau vài lớp.
“Ru Y không biết tôi thích cô ấy, vì nếu biết chắc chắn cô ấy sẽ tránh mặt”, Hải nói. Trong lớp anh lúc đó cũng có bạn thích cô, cũng có gửi thư tình. Vì xấu hổ nên từ hôm sau cô bé không dám đến lớp của Hải. Với hy vọng vẫn còn gặp lại cậu bạn lớp bên, chàng trai 18 tuổi chọn cách im lặng và giữ tình cảm cho riêng mình.
Biết Như Ý thích truyện tranh Conan, Hải nhịn ăn sáng hàng tuần để dành tiền mua tập mới, kiếm cớ đứng gần chờ bố mẹ cho mượn. Một lần, anh vẽ chân dung Shinichi (nhân vật chính) và được Như Ý khen ngợi.
“Mấy đêm liền em mất ngủ vì lời khen đó. Đó cũng là câu nói xúc động nhất mà cô dành cho em trong suốt 3 năm cấp 3”, Hải nhớ lại.
Sau khi học trung học, cả hai mất liên lạc. Vài năm sau, trong một lần tình cờ đến hiệu sách, trái tim Hải lại thổn thức khi gặp Như Ý làm việc bán thời gian ở đây. Chàng trai định tiếp cận nhưng chưa kịp bắt đầu thì cô gái đã thoái thác. Một lần nữa cả hai lạc mất nhau.
Nhà Như Ý nằm trên con đường sầm uất ở quận 11, Hải biết nhưng không có địa chỉ chính xác. Ngày nào chàng trai cũng chầm chậm lái xe qua đây với hy vọng gặp lại người mình yêu nhưng chưa một lần thực hiện được ước nguyện. Anh cũng tìm kiếm thông tin về cô trong hội đồng thường niên, trên mạng xã hội nhưng vô ích.
Nguyên nhân chính khiến Hải không tìm được Như Ý là do cô đã lấy chồng và chuyển ra Hà Nội sinh sống nhiều năm. Cuộc hôn nhân sau đó đổ vỡ, Ý đưa hai con 7 tuổi và 1 tuổi trở lại Sài Gòn đầu năm 2017. Vì không muốn bố mẹ lo lắng nên cô thuê nhà ở, tạo dựng cuộc sống mới.
Để tìm lại niềm vui sau chia tay, Như Ý thường xuyên chia sẻ ảnh con lên mạng xã hội cũng như sử dụng tên thật thay vì dùng nickname như trước. Chính sự thay đổi này Hải đã tìm thấy cô. Anh kết bạn nhưng không thấy Ý hồi âm. Nhớ lại mình rất thích truyện Conan, Hải đã vẽ một bức chân dung Shinichi, bức ảnh anh tặng cô hơn chục năm trước và đặt làm ảnh đại diện. Như Ý tò mò muốn xem năm nào.
“Nhận được tin nhắn của Hải, tôi nhắn lại ‘Làm sao anh tìm được em?”, Như Ý kể. Hai người trò chuyện không ngừng nghỉ, như thể thời gian chưa từng trôi qua. Hải hạnh phúc khi biết cô bạn vẫn có “đôi mắt bồ câu long lanh và nụ cười tỏa nắng” như thuở ban đầu.
Trở về những năm tháng tuổi trẻ, mỗi lần nói chuyện với Hải, Ý lại vui vẻ, hào hứng. Vài tuần sau, cô nhận lời đi uống cà phê để gặp lại người bạn cũ.
Về phía Hải, đêm trước ngày gặp gỡ, anh đã thức trắng đêm soạn kịch bản, mong thể hiện hết những cảm xúc dồn nén của mình. Nghe chuyện, Ý vừa vui vừa bất ngờ vì có người xem và dành tình cảm sâu sắc cho mình như vậy. Tuy nhiên, với cô, đó chỉ là một kỷ niệm đẹp, giống rung động đầu đời hơn là một tình yêu.
Nhưng Hải không nghĩ vậy. Anh luôn coi tình yêu của mình dành cho nước Ý là chân chính. “Lần này ta tìm được nhau rồi, tuyệt đối đừng bỏ lỡ nhé”, anh tự nhắc mình rồi nhắn tin liên tục hẹn gặp, có lúc lấy cớ bận công việc, có lúc muốn ôn lại chuyện xưa thời học trò. Do đó, các cuộc hẹn cũng tăng lên. Sau hai tháng, Hải ngỏ lời yêu.
Như Ý biết tình cảm của đối phương nhưng thẳng thừng từ chối, tự nhủ Hải đang thương hại mình nên khuyên nên tìm người khác. “Nếu bạn không tin tình yêu là có thật, hãy cho tôi thời gian để chứng minh điều đó”, Hải nói.
Thời điểm đó, công việc bận rộn khiến Ý không có thời gian đưa cậu con trai đầu đi học thêm. Hải biết chuyện và tình nguyện giúp đỡ. Hàng ngày, anh đón cậu bé, tắm rửa, ăn uống rồi lái xe đến trường, rồi lại đón cậu vào ban đêm. Dù hai nhà cách nhau 20 km nhưng người đàn ông này luôn ở lại rất muộn để dạy hai con học bài và vui chơi cùng nhau.
Một tháng, hai tháng rồi nửa năm, Hải vẫn cần mẫn chăm sóc bố mẹ và các em. Ý dần tin tình cảm người đàn ông này dành cho mình là thật, nhưng vẫn sợ nếu ở lâu sẽ thiệt thòi cho anh. Cô thường kiếm cớ khiến Hải chán mình. Khi bị mắng vô cớ, anh ngồi im, đợi cô qua cơn giận mới nhẹ nhàng: “Dù thế nào, anh cũng sẽ không rời xa em”. Sau đó, Hải đi ra ngoài, để Ý một mình nguôi cơn giận. Biết không thể rung động, cô lại lạnh lùng, mỗi ngày chỉ nói vài câu nhưng anh vẫn lặng lẽ bên cô.
Cô con gái hai tuổi của Ý đang bập bẹ và chỉ nói được những từ đơn. Kể từ khi được Hải chăm sóc và chơi đùa, âm đầu tiên có hai âm tiết bé nói là “ba Hải” thay vì “mama”.
Người mẹ tưởng chừng trái tim mình không còn rung động được nữa nhưng tiếng gọi của con gái đã khiến bà thổn thức. Cô hiểu trẻ con không biết nói dối và người đàn ông luôn âm thầm bên cạnh cô cũng vậy. Sau hôm đó, Ý nhận lời yêu Hải.
Tuy nhiên, người phụ nữ này không có ý định kết hôn lần nữa vì sợ lại rơi vào vết xe đổ. Không biết bao nhiêu lần Hải ngỏ lời cầu hôn nhưng lần nào anh cũng bị bạn gái lắc đầu.
Một hôm, Ý xem một bộ phim, trong đó nhân vật chính nói: “Cuộc đời quá ngắn để nhận ra rằng chúng ta có thể mở lòng với nhau và trao cơ hội”. Cô liên kết bản thân với mối quan hệ của mình và nhận ra lâu nay mình không chịu mở lòng để che giấu cảm xúc thật.
Sau nhiều đêm suy nghĩ, Như Ý đã đến gặp Hải và nói lời đồng ý.
“Chưa bao giờ tôi thấy vui và yêu đời như thế”, Hải nói. Hôm sau anh định tổ chức đám cưới. Từ thuê nhà hàng, bàn ghế, trang trí phông bạt đến quần áo cưới cho hai bên, Hải đều một mình lo liệu.
Giữa năm 2019, đám cưới của họ được tổ chức với đầy đủ thủ tục thay vì “báo hỷ thôi vì cô dâu đã có chồng” như nhiều lời khuyên trước đó. Hải cho biết anh muốn vợ xinh đẹp nhất, hạnh phúc nhất trong ngày trọng đại để cô tin rằng một khi không bị định kiến xã hội ràng buộc thì nhất định sẽ tìm được hạnh phúc.
Bốn năm trôi qua, gia đình nhỏ này đã có một bé gái. Như Ý cũng nghỉ việc ở ngân hàng và mở một tiệm bánh nhỏ như sở thích của mình. Nhiều hôm đông khách, chị phải thức khuya mới xong, anh chồng xung phong xuyên đêm cùng vợ.
Hải không biết làm bánh nhưng sợ Ý buồn nên anh giúp cô một số việc lặt vặt và trò chuyện để cô vui. Vợ trộn bột, chồng xếp bơ đường, cân các nguyên liệu. Vợ tráng bánh, chồng lại rửa nồi, đũa. Sau khi xong việc, cả hai cùng nhau lau dọn bàn bếp và chụp ảnh thành quả. “Miễn là vợ tôi thích, tôi có thể làm bất cứ điều gì với cô ấy”, anh nói.
Từ khi lấy nhau, Hải chưa bao giờ làm Như Ý không hài lòng. Cô cười, anh cười, cô buồn, anh chia sẻ niềm vui với vợ và sẵn sàng lấp đầy khoảng trống nội tâm trong cô bằng tình yêu của chính mình.
Hải Hiền
https://vnexpress.net/ket-hau-cua-nguoi-dan-ong-11-nam-di-tim-tinh-cu-4598972.html