1. Dàn ý Bài văn kể lại một truyện truyền thuyết hoặc cổ tích:
Ngày xưa, trong thời đại xa xưa của đất nước Việt Nam, tồn tại một huyền thoại về hai vị thần Lạc Long Quân và Âu Cơ, một câu chuyện thiêng liêng kể về sự khởi đầu của dân tộc Việt Nam. Câu chuyện này là sự kết hợp giữa vị thần Lạc Long Quân và người phụ nữ Âu Cơ, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử của Việt Nam.
I. Sự xuất phát của người thần Lạc Long Quân:
– Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ, được miêu tả như một vị thần mạnh mẽ và vô địch, có khả năng thần bí và giúp dân bản địa trừ yêu quái.
– Thần giúp dân tạo ra nền văn hóa đầu tiên, dạy họ cách trồng trọt, chăn nuôi, và học cách cư trú.
II. Gặp gỡ của hai thế giới:
– Ở phía Bắc, Âu Cơ, người thuộc dòng họ Thần Nông, được miêu tả như một người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt trần.
– Hai thế giới khác biệt về môi trường sống, nhưng Lạc Long Quân và Âu Cơ gặp nhau, đem lòng yêu nhau và trở thành một vợ chồng.
III. Sự khởi nguồn cho nguồn dòng con cháu:
– Âu Cơ sớm mang thai và sinh ra một cái bọc trăn trứng, mở ra kỷ nguyên mới cho dân tộc Việt Nam.
– Trăm người con được sinh ra, tất cả đều hoàn hảo và đẹp đẽ.
IV. Nghĩa cử tinh thần và lòng quyết tâm:
– Lạc Long Quân thường sống dưới nước, trong khi Âu Cơ ở ở núi cao. Hai thế giới này có nhiều sự khác biệt và khó khăn.
– Lạc Long Quân đề xuất việc chia tay vợ chồng, đưa năm mươi con xuống biển, và năm mươi con lên núi để cai quản các khu vực.
– Đây là một tình yêu đích thực và hiểu biết sâu sắc về khả năng và khả năng của mỗi người trong mối quan hệ.
V. Tình yêu đất nước và quê hương:
– Lạc Long Quân và Âu Cơ đều tôn trọng giao ước vợ chồng và cam kết bảo vệ quê hương, đất nước, và nhân dân.
– Sự tách biệt không làm mờ đi tình cảm của họ, và họ luôn nhớ đến lời hẹn gặp nhau khi cần thiết.
VI. Tình tiết vĩ đại của nguồn dòng con cháu:
– Lạc Long Quân và các con của ông trở về biển cả, làm người bảo vệ biển cả.
– Âu Cơ và các con của bà đến đất Phong Châu, và người con lớn của bà trở thành vua, lập quốc gia Văn Lang.
VII. Sự tự hào về nguồn gốc dòng họ:
Người Việt Nam luôn tự hào về nguồn gốc của họ, cho rằng mình là con cháu của Rồng và Tiên, một dòng họ thiêng liêng và cao quý.
Dù đó là một truyền thuyết cổ xưa, câu chuyện về Lạc Long Quân và Âu Cơ vẫn là một phần quan trọng của văn hóa và lòng tự hào của người Việt Nam. Nó thể hiện lòng yêu nước, tình cảm gia đình, và sự hiểu biết về khả năng và khả năng của nhau trong quan hệ vợ chồng. Truyền thuyết này đã truyền tụng và được chep chép qua hàng nghìn năm, làm cho người Việt luôn tự hào về nguồn gốc và bản sắc dân tộc của họ.
2. Bài văn kể lại một truyện truyền thuyết hoặc cổ tích hay nhất:
Hùng Vương thứ mười tám, một vị vua quyền lực và được biết đến là vị vua của triều đại phồn thịnh, đã may mắn được ban tặng một ngọc quý trong cuộc đời – người con gái tên Mị Nương. Mị Nương được hình dung như một nàng công chúa, làn da trắng như tuyết, đôi mắt lấp lánh như những viên ngọc quý, và tính cách của cô vô cùng dịu dàng, khiến trái tim mọi người xao xuyến. Vua Hùng Vương không chỉ yêu thương con gái mình mà còn muốn tìm cho cô một người chồng xứng đáng với vẻ đẹp và tài năng của Mị Nương.
Một ngày, khi nghe tin về ý định của vua Hùng Vương, hai chàng trai trẻ tài năng đã đến cầu hôn Mị Nương. Người đầu tiên đến từ vùng núi Tản Viên, một nơi nổi tiếng với vẻ đẹp tự nhiên, và được biết đến với tài lạ: anh ta có khả năng khiến cảnh vật biến đổi theo ý muốn. Ví dụ, anh có thể vẫy tay về phía đông để khiến cồn bãi xuất hiện, và vẫy tay về phía tây để làm nảy mọc lên từng dãy núi đồi. Chàng trai này được gọi là Sơn Tinh.
Chàng trai thứ hai, Thủy Tinh, cũng là một người tài năng không kém cạnh. Anh có khả năng hô mưa và gọi gió theo ý muốn. Thủy Tinh có sức mạnh đáng kinh ngạc, khiến mọi người phải thán phục trước tài năng của anh.
Cả hai người đều xuất chúng và vô cùng ấn tượng, khiến vua Hùng Vương gặp khó khăn trong việc lựa chọn một người chồng cho Mị Nương. Vua đã quyết định tổ chức một cuộc thử thách để xác định người nào trong hai chàng trai này xứng đáng làm chồng cho con gái mình.
Vua Hùng Vương đưa ra quyết định:
“Hai người đều đáng để ta chấp nhận làm con rể. Vậy nhiên, ngày mai, ai mang được sính lễ đến trước sẽ được phép rước Mị Nương về nhà. Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm chiếc bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi loại một đôi.”
Sáng hôm sau, Sơn Tinh đã xuất sắc mang theo lễ vật và đến trước, chinh phục trái tim của Mị Nương. Trong khi đó, Thủy Tinh đến muộn và không kịp để tham gia cuộc thi. Anh ta bàng hoàng và tức giận, quyết định dùng sức mạnh của mình để giành lại cơ hội. Thủy Tinh hô mưa và gọi gió, tạo ra một cơn dông bão kinh hoàng, làm rung chuyển cả đất trời. Nước mưa đổ tràn khắp các đồng ruộng, nhà cửa bị nát đổ dưới sức mạnh của cơn bão, và Phong Châu biến thành một đảo giữa biển nước dữ dội. Trước tình hình này, Sơn Tinh đã không ngần ngại bắt đầu dùng tài năng của mình để ngăn chặn lũ lụt và bảo vệ nhân dân.
Hai người đã xung đột và đánh nhau suốt nhiều tháng. Cuối cùng, Sơn Tinh vẫn vững vàng trong cuộc chiến và sức mạnh của Thủy Tinh đã cạn kiệt. Thần nước phải rút quân và để cho Sơn Tinh giành chiến thắng. Từ đó, giữa hai người đã nảy nở một oan nghiệt và thù hận sâu đậm. Hàng năm, Thủy Tinh luôn tấn công Sơn Tinh bằng nước, nhưng mỗi lần anh ta đều bị Sơn Tinh đánh bại.
3. Bài văn kể lại một truyện truyền thuyết hoặc cổ tích điểm cao:
Trong thời đại của Hùng Vương thứ sáu, có một ngôi làng nằm giữa những cánh đồng màu mỡ, ẩn chứa một câu chuyện đầy kỳ diệu và nghị lực. Trong làng đó, sống một cặp vợ chồng lão tuổi, họ được mọi người biết đến như một biểu tượng của hạnh phúc và phúc đức, dù họ không có con cái trong đám đông. Nhưng đến lúc họ đã sắp già mà vẫn chưa có tin vui của đứa con chào đời, số phận đã dành cho họ một sự kỳ diệu đầy bất ngờ.
Một ngày đẹp trời, bà vợ quyết định ra đồng để thu hoạch thực phẩm cho gia đình. Trong lúc lang thang giữa bãi cỏ, bà thấy một dấu chân lớn đặt trên cỏ xanh tươi. Không cưỡng lại được sự tò mò, bà bước vào dấu chân đó, và kết quả là, bà mang thai. Điều đáng kỳ lạ hơn là thai kỳ của bà kéo dài đến mười hai tháng, một thời gian không thể tin nổi. Cuối cùng, một cậu bé xuất hiện trên đời, một đứa con đặc biệt mà bà và chồng bà chờ đợi cả đời. Cậu bé có khuôn mặt duyên dáng, một dấu ấn độc đáo từ định mệnh.
Nhưng dù cậu bé đã tròn ba tuổi, cậu vẫn chẳng biết nói, chẳng biết cười, và dường như không có dấu hiệu nào của cuộc sống đang trôi qua trước mắt. Ông bà lo lắng vô cùng, họ không thể hiểu được tại sao đứa con của họ lại thế.
Trong bối cảnh đó, giặc Ân bất ngờ xâm lược quê hương. Chúng gây ra những tội ác kinh hoàng, khiến nhân dân đau khổ. Trước tình hình đó, nhà vua đã ra lệnh đi khắp nước để tìm kiếm những người tài năng và sẵn sàng đứng lên để cứu nước. Khắp mọi ngóc ngách, người ta nghe thấy tiếng rao vang:
“Những ai có tài, có sức mạnh, hãy đến và giúp vua cứu nước.”
Khi cậu bé kỳ diệu Gióng nghe thấy tiếng rao, mặc dù không biết nói, nhưng cậu đã đáp lại:
“Mẹ ơi! Hãy mời họ vào đây cho con.”
Nghe tiếng con, bà mẹ lạ mà quyết định mời những sứ giả vào nhà. Cậu Gióng lập tức yêu cầu họ chuẩn bị mọi thứ cần thiết để cậu có thể đi đánh giặc. Roi sắt, ngựa sắt, và áo giáp sắt, tất cả những điều cậu cần đã sẵn sàng để cậu trở thành một anh hùng thực sự.
Một điều kỳ lạ hơn nữa là từ khi gặp sứ giả, cậu Gióng bắt đầu trưởng thành với tốc độ chóng mặt. Cậu ăn ít, và áo giáp sắt mà cậu mặc luôn bị rách vụn chỉ trong ít thời gian. Bà mẹ phải mang hết lương thực của gia đình ra để nuôi con, nhưng vẫn không đủ. Vậy là hàng xóm của họ đã phải đứng ra cùng nhau nuôi cậu Gióng, vì tất cả họ đều hy vọng cậu bé sẽ ra trận giết giặc và cứu nước.
Khi giặc Ân tiến tới và cận kề núi Trâu, mọi người sống trong sự hoảng sợ. May mắn thay, những người mang đến những thứ cậu Gióng đã yêu cầu đến đúng lúc. Cậu bé đã bất thình lình đứng lên từ chiếc giường như một người anh hùng, mặc áo giáp, cầm roi sắt, và nhảy lên ngựa. Với sức mạnh của ngàn người, cậu nhanh chóng làm cho lũ giặc hoảng hốt và chạy tán loạn. Trong một thời gian ngắn, cậu đã tiêu diệt hết lũ giặc.
Sau khi giặc đã bị đánh bại, cậu Gióng không quay về để nhận phần thưởng xứng đáng mà anh hùng như cậu thường được nhận. Thay vào đó, cậu bé thúc ngựa đến núi Sóc, nơi cậu bỏ lại áo giáp sắt và tất cả những thứ còn lại, rồi cất ngựa bay lên trời. Trong trạng thái đầy kỳ diệu, cậu Gióng trở thành một hình ảnh vĩ đại, để lại dấu vết của chân ngựa trên đất, biến chúng thành các ao hồ nối tiếp nhau. Câu chuyện về anh hùng Thánh Gióng không chỉ trở thành niềm yêu thích của riêng bạn, mà nó đã là nguồn cảm hứng cho bao thế hệ học trò về tinh thần dũng cảm và tình yêu quê hương.