1. Dàn ý cảm nhận 6 câu thơ cuối đoạn trích Cảnh ngày xuân hay nhất:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả và đoạn trích Cảnh ngày xuân.
– Giới thiệu và nêu 6 câu thơ trong đoạn trích:
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dang tay ra về
Bước dần theo ngọn tiểu khê
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh
Nao nao dòng nước uốn quanh
Nhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
1.2. Thân bài:
– Đoạn thơ Cảnh ngày xuân của Nguyễn Du là một tác phẩm thi ca tuyệt đẹp, mang đầy tình cảm và sự hiếu khách. Trong đó, Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp miêu tả cảnh xuân theo trình tự không gian và thời gian, tạo nên một bức tranh sống động, xúc động.
– Tuy nhiên, nếu nhìn sâu hơn vào đoạn thơ này, ta có thể thấy được nhiều hình ảnh đẹp khác của mùa xuân, như bức tranh chiều xuân. Bức tranh chiều xuân được tả với nét đẹp dịu dàng, thanh nhẹ, nhuốm màu tâm trạng. Những từ ngữ như “tà tà” hay “thơ thẩn” giúp tạo nên cảm giác bâng khuâng, luyến tiếc cho chị em Thúy Kiều khi họ quay trở về sau một ngày du xuân.
– Chính cảm giác ấy đã được Nguyễn Du miêu tả rất tinh tế, từ những cánh đồng hoa nở rộ đến những nhịp cầu bắc ngang, tất cả đều mang đậm dấu ấn của mùa xuân. Tuy nhiên, cảnh vật cũng mang một dáng vẻ nhỏ nhoi, phảng phất buồn, khiến người đọc cảm nhận được sự lặng lẽ và bềnh bồng của mùa xuân.
– Từ láy “nao nao”, “tà tà”, “thanh thanh” được sử dụng để miêu tả cảnh vật và tâm trạng con người, tạo nên một bức tranh sống động và cảm xúc. Từ “thơ thẩn” lại giúp tạo nên sự bần thần, tiếc nuối, lặng buồn trong tâm trạng của nhân vật.
– Tổng thể đoạn thơ này mang lại cho người đọc nhiều cảm xúc khác nhau, từ sự phấn khởi, tươi vui đến nỗi buồn, tiếc nuối. Điều này cũng cho thấy được vẻ đẹp tâm hồn của những người yêu thơ, yêu cuộc sống, những người nhạy cảm và sâu lắng.
– Ngoài ra, trong đoạn thơ này, Nguyễn Du còn miêu tả về hình ảnh của chị em Thúy Kiều, những người đã du xuân và trở về với nhiều kỷ niệm đẹp. Từ “thơ thẩn” giúp tạo nên sự bần thần, tiếc nuối, lặng buồn, cho người đọc cảm nhận được tất cả những cảm xúc đó.
– Tóm lại, đoạn thơ Cảnh ngày xuân của Nguyễn Du không chỉ là một bức tranh về cảnh vật mùa xuân, mà còn là một tác phẩm thơ ca xúc động, tình cảm. Từ những hình ảnh đẹp và cảm xúc sâu lắng, Nguyễn Du đã khắc họa nên một bức tranh đẹp về mùa xuân, về tình yêu cuộc sống của con người.
1.3. Kết bài:
– Liên hệ bản thân, nêu cảm nhận cá nhân về 6 câu thơ cuối trong đoạn trích Cảnh ngày xuân.
2. Đoạn văn cảm nhận 6 câu thơ cuối đoạn trích Cảnh ngày xuân hay nhất:
Trong 6 câu thơ cuối đoạn trích “Cảnh ngày xuân” của Nguyễn Du, ông đã sử dụng những từ láy với tính giảm nhẹ để mô tả khung cảnh mùa xuân đến một cách tinh tế, tạo nên một bức tranh mộc mạc, nhưng cũng đầy sắc màu và cảm xúc. Cảnh vật trong đoạn thơ đã toát lên vẻ vương vấn, man mác của tâm trạng con người, khi cuộc du xuân đã hết, mang đến cảm giác mơ hồ, bâng khuâng, lưu luyến và khe khẽ sầu lay.
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dang tay ra về
Bước dần theo ngọn tiểu khê
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh
Nao nao dòng nước uốn quanh
Nhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
Những từ láy như “lày tà tà”, “thơ thẩn”, “thanh thanh”, “nao nao” và “nho nhỏ” đều có tính giảm nhẹ, vừa gợi tả sắc thái cảnh vật, vừa gợi lên tâm trạng của con người. “Tà tà” diễn tả bóng chiều từ từ nghiêng xuống; “thơ thẩn” lại diễn tả tâm trạng bâng khuâng dịu nhẹ không rõ nguyên nhân; “thanh thanh” vừa có ý nghĩa là sắc xanh nhẹ nhàng, vừa có ý nghĩa là thanh thoát, thanh mảnh; từ “nao nao” trong câu thơ diễn tả thế chảy của dòng nước nhưng đồng thời diễn tả tâm trạng nao nao buồn; và từ “nho nhỏ” gợi dáng nhỏ xinh xắn, vừa vặn với cảnh với tình. Khung cảnh thiên nhiên cũng được mô tả theo cách đặc biệt để phù hợp với tâm trạng con người. “Ngọn tiểu khê” – dòng suối nhỏ, phong-cảnh thanh thoát, và “nho nhỏ” lại nằm ở “cuối ghềnh” ở phía xa xa. Cảnh và người như có sự tương liên để giao hòa trong bầu không khí bâng khuâng, lưu luyến, khe khẽ sầu lay. Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình để mượn cảnh vật mà diễn tả những rung động tinh tế trong tâm hồn những người, thiếu nữ. Cảnh vật và người như hòa quyện vào nhau trong không gian bất tận của mùa xuân, tạo nên một bức tranh đẹp như mơ, lưu lại trong tâm trí người đọc suốt đời.
3. Bài văn cảm nhận 6 câu thơ cuối đoạn trích Cảnh ngày xuân:
Truyện Kiều của Nhà văn Nguyễn Du là một tác phẩm văn học nổi tiếng của Việt Nam, được viết bằng thể thơ lục bát. Tác phẩm đã được dịch sang nhiều thứ tiếng và được đánh giá là một trong những tác phẩm văn học quan trọng nhất của Việt Nam, với nhiều giá trị thẩm mỹ và triết lý nhân sinh.
Bài thơ “Cảnh ngày xuân” trong Truyện Kiều là một trong những đoạn thơ đẹp nhất và được yêu thích nhất trong tác phẩm. Dù chỉ có sáu câu thơ cuối, tác giả đã đầu tư công phu nhiều bút pháp nghệ thuật độc đáo, vừa cổ điển vừa hiện đại lại đậm chất thi vị. Nhịp thơ như dòng trôi nhẹ nhàng, lững lờ với các thanh trắc đan xen, nối nhau liên tiếp.
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dang tay ra về
Bước dần theo ngọn tiểu khê
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh
Nao nao dòng nước uốn quanh
Nhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
Khung cảnh của bài thơ “Cảnh ngày xuân” khá đa dạng, nó là sự kết hợp giữa một buổi sáng rực rỡ và một buổi chiều trầm lắng. Tác giả đã sử dụng các từ ngữ một cách khéo léo để tả nên bức tranh cảnh vật hoàng hôn trữ tình, xuyến xao thật nhẹ nhàng và tự nhiên. Từ “tà tà” gợi ra những ánh nắng nhè nhẹ đang lả lướt buông về phía cuối phương trời xa.
Tác giả đã rất khéo léo trong cách miêu tả chiều tà trong bài văn của mình. Cảm giác chậm rãi, đỏng đảnh, vô tình trong cuộc sống được miêu tả rất chân thực, khiến cho buổi chiều trở nên u ám và đầy buồn bã. Tuy nhiên, những từ láy như “nao nao”, “thanh thanh”, “nho nhỏ” đã được sử dụng để làm dịu đi không khí đó, tạo ra một bầu không khí tĩnh lặng và dịu dàng hơn.
Tác giả đã sử dụng các chi tiết của cảnh vật để tô vẽ nên bức tranh cảnh chiều tà. Những ngọn tiểu khê, dòng nước, dịp cầu, ghềnh nước đã được miêu tả rất chi tiết và sống động, tạo ra một bức tranh đẹp mắt và đầy sức sống. Mặc dù cảnh vật được miêu tả rất nhỏ bé, cô quạnh và lững lờ, nhưng nó vẫn rất đẹp và dịu nhẹ đến nao lòng người.
Bức tranh cảnh tượng chiều tà còn là sự giao hòa giữa cảnh vật và con người, khiến cho bức tranh trở nên đa chiều và sâu sắc hơn. Bức tranh cuối ngày với màu sắc, âm thanh, và cả hồn người lay động đã được miêu tả rất tinh tế. Nó đã mở ra những dự cảm bất lành, chông chênh trong cuộc đời Kiều về sau, khiến cho người đọc cảm nhận được sự đau đớn và đồng cảm với nhân vật Kiều.
Tóm lại, bức tranh cảnh chiều tà trong bài văn đã tạo ra một không gian đầy cảm xúc và đa chiều. Nó làm cho người đọc cảm nhận được sự đầy đủ và đầy cảm xúc của cuộc sống, và khám phá ra những điều mới mẻ và sâu sắc về bản thân và thế giới xung quanh.
Nếu bạn yêu thích văn học, Truyện Kiều là một tác phẩm không thể bỏ qua. Bạn có thể khám phá những giá trị thẩm mỹ và triết lý nhân sinh của tác phẩm này. Tác phẩm đã được đánh giá cao về mặt nghệ thuật và về mặt nội dung, mang lại cho người đọc nhiều cảm hứng và suy ngẫm. Bài thơ “Cảnh ngày xuân” là một trong những đoạn thơ được đánh giá cao nhất, đặc biệt là trong việc khắc họa một bức tranh cảnh vật sống động và đầy cảm hứng.