hải phòngNgồi cà phê cùng bạn bè, Ngọc Anh giật mình nhìn thấy người phụ nữ giống hệt mẹ mình đã mất hơn 1 năm trước nên nước mắt cứ tuôn rơi.
Anh Ngô Ngọc Anh (28 tuổi, ở Vĩnh Bảo) kể, chiều 2/5, anh gặp một người phụ nữ lạ mặt ngồi trong quán cà phê với bạn bè. Cô đeo kính, tay bấm điện thoại, hệt như cảnh mẹ ngồi quầy tính tiền, viết sách hàng đêm, khi cô còn sống. “Ngay cả chiếc vòng cô ấy đeo cũng giống”, Ngọc Anh nói.
Không chỉ giống nhau về điệu bộ, cử chỉ, hai năm cuối đời vì điều trị ung thư, mẹ Ngọc Anh cũng đội một bộ tóc giả ngắn giống hệt. Nỗi nhớ nhung, khao khát được ôm mẹ trào dâng trong lòng cô gái.
Khi bạn của người phụ nữ đứng dậy, Ngọc Anh sợ chị này chết nên bước đến. “Tiểu thư, cô có thể ôm tôi một cái không?”, cô gái rụt rè hỏi. Người phụ nữ ngơ ngác hỏi tại sao. Một số người bạn của cô còn thắc mắc: “Sao lại đòi ôm? Cô ấy nổi tiếng mà?”.
“Không, không phải đâu. Bởi vì cô ấy trông giống người mẹ đã khuất của tôi.” Ngọc Anh đáp. Đến đây, mọi người reo hò không ngớt tiếng cười. Một cô gái trẻ mở điện thoại với hình ảnh của mẹ cô. Ai cũng ngạc nhiên vì cả hai rất giống nhau.
Người phụ nữ giới thiệu tên Lan, sống gần nhà Ngọc Anh và không có con gái. “Không biết có giống không nhưng khóc giống bà quá”, nói xong bà Lan ôm Ngọc Anh hỏi về người mẹ đã khuất.
“Mọi người ở đó bảo tôi xin số điện thoại của cô ấy nhưng tôi chỉ muốn ôm cô ấy một cái, không muốn làm phiền nên không xin số”, Ngọc Anh nói.
Bố mẹ Ngọc Anh chia đôi ngả khi cô mới 7 tuổi. Cô gái chủ yếu sống với người thân. Năm 22 tuổi, Ngọc Anh về ở với mẹ nhưng ít thể hiện tình cảm. “Tôi bình đẳng, không thích nói lời yêu thương. Mẹ tôi cũng ít tâm sự. Lúc bà còn khỏe, hai mẹ con chưa bao giờ chụp ảnh chung”, cô nói.
Ba năm trước, mẹ cô được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Biết rằng thời gian dành cho nhau không còn nhiều, hai mẹ con hãy học cách thay đổi, trân trọng và thể hiện tình cảm với nhau nhiều hơn.
Thái Đức Hùng, bạn đồng hành của Ngọc Anh lúc đầu tưởng Ngọc Anh khóc vì xem clip tình cảm trên điện thoại. Thấy Ngọc Anh cứ im lặng, đưa tay lên gạt nước mắt, anh thắc mắc. Cô chỉ tay vào người lạ “anh có giống mẹ em không?”.
“Tôi biết mẹ Ngọc Anh và rất bất ngờ khi gặp người giống mẹ. Thấy bạn nói muốn ôm mẹ, tôi đã quay lại khoảnh khắc đó”, anh Hùng nói. Người bạn cho biết Ngọc Anh sống tình cảm, dễ xúc động. Mỗi lần nhắc đến mẹ, cô lại khóc và khi nhìn di ảnh của mẹ, cô cũng ứa nước mắt.
Chị Phương Yến, chủ quán cà phê cho biết, lúc đó quán đông nhưng vẫn ra ủng hộ. Chứng kiến khoảnh khắc Ngọc Anh đến xin ôm một người lạ, cô vừa thương vừa xúc động. “Và cha mẹ là điều hạnh phúc nhất trên đời. Hãy trân trọng những người thân yêu khi còn có thể”, cô rút ra bài học cho bản thân.
Ngọc Anh đăng video lên trang cá nhân. Không lâu sau, clip này “làm mưa làm gió” trên nhiều trang mạng xã hội, hàng nghìn lượt chia sẻ và bình luận từ những người xa lạ.
“Bố tôi mất cách đây một năm, một hôm đi làm về thấy chú kia đi xe máy giống hệt bố, tôi nhìn đến khi bóng đi khuất rồi dừng xe lại khóc. tự tu tu giữa đường”, người dùng có tên Nguyễn Lê Na chia sẻ. “Xem video của bạn mà khóc. Có khi mở tủ quần áo của mẹ lấy cái áo bố hay mặc, ngửi mà khóc”, người dùng Phạm Trang bình luận.
“Qua clip, tôi muốn nhắn gửi đến các bậc cha mẹ rằng hãy cố gắng lưu lại thật nhiều kỷ niệm và thể hiện tình yêu thương với họ. Rất nhiều người như tôi không còn cơ hội để làm điều đó nữa”. cô ấy nói.
Phạm Ngà
https://vnexpress.net/co-gai-xin-om-nguoi-phu-nu-la-vi-giong-me-4600691.html