1. Đoạn văn kể về giây phút gặp lại người thân bao ngày xa cách hay nhất:
Ai cũng có những kỷ niệm tuyệt vời mà không bao giờ quên. Em cũng không phải là ngoại lệ. Cảm giác khi em lần đầu gặp lại người dì sau mười năm xa cách đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc và khắc sâu trong trí nhớ của em. Dì tôi từ nhỏ ốm yếu và luôn bị bệnh, gia đình bà ngoại lại không đủ điều kiện để nuôi dưỡng dì. Những năm tháng xa cách đã khiến cho kỷ niệm về dì trở nên mờ nhạt, nhưng trong trái tim em, những hình ảnh về dì vẫn mãi mãi hiện hữu. Nhiều lần, em nhìn ngắm những bức hình cũ của dì và nhớ về những kỷ niệm xưa, những lần chúng ta cùng hò hét và chơi đùa trong sân nhà. Tưởng chừng như mọi thứ đã mất đi mãi mãi, nhưng cuối cùng dì đã tìm về gia đình và gặp lại chúng ta. Cảm giác hạnh phúc tràn đầy đã khiến cho những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của mẹ em, và những lời của bà tôi đã khắc sâu vào tâm trí của em. Tình yêu thương chân thành đầy tràn, sau bao nhiêu năm xa cách, chúng ta vẫn là một gia đình, cùng nhau chia sẻ những niềm vui và khó khăn, cùng ôm nhau vì có một sợi dây tình cảm vững chắc nối kết chúng ta. Cuộc sống quá ngắn ngủi, hãy sống trọn vẹn tình yêu thương để cuộc sống này trở nên ý nghĩa hơn. Dì đã trải qua nhiều khó khăn và đau thương, nhưng bây giờ, khi dì đã quay trở lại, chúng ta quyết định tận hưởng mỗi khoảnh khắc bên nhau và tạo ra những kỷ niệm mới. Cùng nhau, chúng ta thực hiện những chuyến du lịch, tổ chức những buổi họp mặt gia đình và tận hưởng những bữa ăn ngon lành. Mỗi ngày, chúng ta tràn đầy tình yêu và biết ơn vì đã có nhau. Những kỷ niệm về dì không chỉ giúp em nhớ về tình yêu gia đình, mà còn là một lời nhắc nhở về tình người và giá trị của việc chăm sóc nhau. Dì đã trải qua nhiều khó khăn và đau thương, nhưng dù bất kể, tình yêu và sự quan tâm của chúng ta vẫn mãi mãi không bao giờ phai nhạt. Cuộc sống là một chuyến hành trình ngắn ngủi, và những kỷ niệm đáng quý là những khoảnh khắc mà ta không bao giờ muốn quên đi. Hãy sống trọn vẹn, yêu thương và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ để cuộc sống này trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết.
2. Đoạn văn kể về giây phút gặp lại người thân bao ngày xa cách chọn lọc:
2.1. Mẫu 1:
Bố mẹ tôi đi làm xa, tôi ở nhà với ông bà ngoại. Hằng ngày, tôi sống trong sự trống vắng và nhớ mong bố mẹ. Nhưng dù có cách xa nhau, tình yêu và sự quan tâm của bố mẹ dành cho tôi vẫn chẳng hề giảm đi. Tôi luôn mong ngóng, chờ đợi ngày bố mẹ trở về, để được ôm lấy mẹ, được nũng mẹ, được mẹ yêu chiều. Năm nay, trời rét từ sớm hơn bình thường, nhưng điều đáng ngạc nhiên là chỉ mới là ngày 24 Tết mà bố mẹ tôi đã về. Đó là một sự ngỡ ngàng và vui mừng không thể tả được. Thường thì, mọi năm bố mẹ sẽ về quê khoảng 27 Tết. Nhưng lần này, họ đã quyết định về sớm hơn để được đoàn tụ cùng tôi. Khi tôi đi học về, tôi đã thấy mẹ đang đứng ở sân nhà, mặc bộ quần áo màu xanh thân quen. Dáng vẻ mảnh mai của mẹ vẫn như ngày nào, khiến tôi không kìm được những giọt nước mắt vui mừng. Chỉ cần nhìn thấy mẹ, tôi đã òa khóc trong niềm hạnh phúc. Bao sự nhớ mong và chờ đợi cuối cùng đã được đền đáp xứng đáng. Mẹ ôm chặt tôi, xoa đầu và thơm tôi như những ngày còn ở nhà. Tết năm nay có vẻ sẽ đến sớm hơn mọi năm và mang lại hạnh phúc hơn, bởi vì giờ đây tôi đã có mẹ ở bên cạnh. Mẹ đưa tôi đi mua quần áo mới để tôi có thể tự tin và xinh đẹp hơn trong những ngày xuân về. Bên cạnh đó, mẹ cũng nấu cho tôi rất nhiều món ăn ngon, từ những món truyền thống đến những món mới lạ. Mỗi bữa ăn đều tràn đầy tình yêu và sự quan tâm của mẹ. Tôi cảm thấy vô cùng may mắn và biết ơn vì có một gia đình thật đáng yêu như vậy.
2.2. Mẫu 2:
Đã lâu lắm rồi tôi không được gặp ba. Ba tôi thực hiện nhiệm vụ tham gia vào công tác chống dịch tại Hồ Chí Minh trong suốt 3 tháng qua. Khi tôi mới vừa trở về từ trường học, tôi nghe thấy những tiếng cười và lời nói vui vẻ phát ra từ trong nhà. Đó là giọng nói của ba, ba đã trở về. Tôi bước chạy vào nhà, và trong lòng tôi tràn đầy cảm xúc. Ba ôm tôi vào lòng và nhẹ nhàng nói: “Con gái, ba đã về rồi đấy”. Khi nhìn lên, tôi nhận ra rằng ba tôi đã giảm cân rất nhiều. Có lẽ ba đã trải qua rất nhiều khó khăn. Thấy tôi nhìn mình bằng ánh mắt ngạc nhiên, ba tôi cười và vuốt ve đầu tôi nói: “Dài ngày không gặp ba, con đã quên ba à?”. “Tôi nhớ ba rất nhiều” – đó là những lời tôi chỉ có thể nói với ba qua những cuộc gọi ngắn ngủi suốt những tháng qua. Trong suốt thời gian đó, tôi và mẹ tôi luôn lo lắng cho ba khi nghe tin về tình hình dịch bệnh trong khu vực. Ba đã nói rằng bệnh nhân cần sự chăm sóc của ba, đất nước cần đóng góp của ba, và ba phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao, để đẩy lùi dịch bệnh. Tôi nắm chặt tay ba như thể muốn thể hiện toàn bộ tình yêu và nhớ nhung trong trái tim tôi. Ba là người tôi yêu thương nhất trên đời. Tôi yêu ba rất nhiều. Trong những tháng qua, tôi đã cảm nhận được những khó khăn và gian khổ mà ba phải trải qua. Tôi không thể không lo lắng cho sức khỏe và an toàn của ba. Mỗi lần nghe tin về tình hình dịch bệnh trên các phương tiện truyền thông, tôi và mẹ tôi đều cảm thấy lo lắng và đau lòng. Nhưng tôi đã luôn tin tưởng vào sự dũng cảm và khả năng của ba trong việc đối phó với dịch bệnh. Ba đã dành cả thanh xuân và tâm huyết của mình để bảo vệ sức khỏe và sự an toàn của tất cả mọi người. Tôi tự hào vì có một người cha như ba. Khi tôi nhìn thấy ba tôi sau bao ngày xa cách, tôi không thể kìm được nước mắt. Tôi cảm thấy những nỗi nhớ và tình yêu dành cho ba tràn đầy trong lòng. Tôi muốn bày tỏ tình cảm này bằng cách nắm chặt tay ba và không buông ra. Tôi muốn ba biết rằng tôi luôn ở bên cạnh và yêu thương ba mãi mãi.
3. Đoạn văn kể về giây phút gặp lại người thân bao ngày xa cách đạt điểm cao nhất:
Đã lâu lắm rồi tôi không có dịp về quê thăm bà ngoại. Thật khó tả được cảm xúc của tôi khi hôm nay, trong ngày nghỉ học, mẹ đã đồng ý cho tôi về quê thăm bà. Từ khi biết tin, trái tim tôi đã rạo rực niềm vui và hồi hộp tột cùng. Ngày hôm nay, tôi mang trong mình hy vọng được trở về nơi gốc rễ, nơi có bà ngoại yêu thương và nuôi dưỡng tôi từ bé. Trên đường đi, tôi không thể không nghĩ về những kỷ niệm tuổi thơ nơi quê nhà. Tôi tự hỏi nhà bà ngoại có những thay đổi gì so với lần trước không? Con chó Vàng và con mèo Mướp nhà bà đã lớn thế nào rồi? Chắc chắn là chúng cũng đã trưởng thành và trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Tôi không thể không chờ đợi được khiếp khách với những câu chuyện và trò chơi cùng chúng. Nhưng tôi không chỉ tò mò về những thay đổi trong nhà, mà còn về bà ngoại của mình. Xa xa, qua rặng tre che phủ, ngôi nhà của bà ngoại hiện ra như một ước mơ trở thành hiện thực. Bà ngoại đang lúi húi ở sân, từ xa tôi đã nhìn thấy dáng người còng lưng và mái tóc bạc trắng như tơ của bà. Tôi không thể kìm nén được niềm vui trong lòng, tôi gọi lớn: “Bà ơi! Cháu về thăm bà đây!” Bà giật mình ngẩng lên, miệng vừa nhai trầu, vừa mỉm cười vui vẻ. Tôi ôm chầm lấy bà, mùi trầu ngai ngái và hương thơm của bà như làm say đắm tôi. Mỗi khi nhớ đến bà, tôi lại cảm nhận được hương trầu ngai ngái đó. Làm sao tôi không nhận ra rằng bà là người quan trọng và thân yêu đối với tôi như thế nào. Tôi thề với chính mình rằng từ nay tôi sẽ về thăm bà nhiều hơn, để có thể cùng bà tạo thêm nhiều kỷ niệm đáng nhớ, và để bà biết rằng tôi luôn luôn tưởng nhớ và trân trọng tình yêu thương mà bà dành cho tôi. Quê hương của tôi mang trong nó sự ấm áp và những giá trị văn hóa đặc biệt. Mỗi lần trở về quê, tôi như lạc vào một thế giới thần tiên, nơi mà thời gian trôi chậm hơn, và tình yêu gia đình trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Đó là nơi mà tôi được chia sẻ những câu chuyện và kỷ niệm cùng bà ngoại. Những lần nhìn thấy bà cười, vui vẻ và hạnh phúc là những khoảnh khắc tôi muốn trân trọng mãi mãi. Tôi đã nhận ra rằng bà ngoại không chỉ là người thân, mà còn là người bạn đồng hành và người hướng dẫn tôi trên con đường trưởng thành. Những lời khuyên của bà luôn sống mãi trong lòng tôi, và tôi biết rằng những giá trị đó sẽ luôn dẫn dắt tôi trên cuộc sống. Tôi tự hứa với chính mình rằng từ nay tôi sẽ về thăm bà nhiều hơn, để có thể chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, và những thành tựu trong cuộc sống của tôi. Quê hương, gia đình và tình yêu thương vô hạn của bà ngoại là những điều quý giá nhất đối với tôi. Tôi hy vọng rằng những chuyến về quê thăm bà sẽ trở thành những kỷ niệm đáng nhớ và những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời tôi. Bà ngoại, tôi xin hứa sẽ không bao giờ quên và sẽ luôn giữ trọn trong lòng tình yêu thương và biết ơn sâu sắc dành cho bà.