Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm

Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm
Bạn đang xem: Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

Đoạn trích “Giọt sương đêm” của Trần Đức Tiến đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc và gợi ra nhiều suy ngẫm cho mỗi người về quê hương, nguồn cội. Sau đây là tổng hợp đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm.

1. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm hay nhất::

Tác phẩm “giọt sương đêm” của Trần Đức Tiến đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí người đọc và gợi lên nhiều suy nghĩ về quê hương, cội nguồn của mỗi người. Dưới ngòi bút tài hoa của tác giả, những bức chân dung của các loài vật hiện lên rất đẹp và sống động. Con bọ dừa bận rộn kiếm sống đến nỗi quên mất quê hương. Một ngày nọ, tình cờ trở thành một khách trọ, khi cổ họng vô tình lạnh buốt vì giọt sương tình, vị khách chợt tỉnh dậy và nhớ nhung quê hương nên quyết định quay trở lại nơi mình đã sinh ra. Vòng quay không bao giờ kết thúc của cái ăn, cái mặc, chỗ ở khiến con người chìm đắm trong những lo toan vụn vặt và khiến họ quên đi cội nguồn của tình yêu. Đây là giây phút thức tỉnh của nhân vật, đồng thời cũng là bài học sâu sắc mà tác giả truyền tải đến người đọc. Với những ai đang sinh sống ở nơi xứ người, hoặc vì lý do nào đó phải xa quê hương, hãy dành một chút thời gian để sống chậm lại và suy ngẫm về cha mẹ, tổ tiên, cội nguồn của mình. Qua bài văn “Giọt sương đêm”, người đọc không chỉ được nhìn thấy thế giới muôn màu muôn vẻ của các loài động vật mà còn rút ra được bài học cho mình qua sự thức tỉnh của loài bọ dừa. Dù ở đâu trên hành tinh này, chúng ta cũng phải luôn nhớ đến tổ tiên, cội nguồn, quê hương yêu dấu.

2. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm ý nghĩa nhất:

Tác phẩm “giọt sương đêm” của tác giả Trần Đức Tiến để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Tác giả miêu tả thế giới động vật một cách rất độc đáo. Nhân vật chính là bọ dừa, một vị khách dừng chân tại nhà trọ có tên là Bở dậu để tìm chỗ ngủ sau một chuyến hành trình dài. Khung cảnh quen thuộc của làng và sương đêm gợi lên cảm giác nhớ quê hương, vị khách quyết định trở về quê hương vào sáng hôm sau. Thông qua câu chuyện Con bọ dừa, tác giả muốn truyền tải một bài học đầy ý nghĩa. Do sự bận rộn của cuộc sống hàng ngày, đôi khi chúng ta quên đi những điều quan trọng. Ai sống ở xứ người cũng không quên quê hương, cội nguồn. Tác phẩm đã nêu lên những bài học mang lại cho chúng ta ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống.

3. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm ấn tượng nhất:

Có thể nói, đoạn trích ”giọt sương đêm” của tác giả Trần Đức Tiến để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Nhân vật chính của tác phẩm là một con vật, một con bọ dừa. Con bọ này vô tình dừng lại ở xóm trọ bờ dậu để tìm chỗ ngủ qua đêm. Khung cảnh thiên nhiên miền quê và sương đêm tình cờ gợi lên nỗi nhớ quê hương. Vì vậy, bọ dừa quyết định trở về quê vào sáng hôm sau. Qua câu chuyện này, độc giả học được những bài học cuộc sống sâu sắc từ nhân vật con Bọ Dừa. Đây là bài học về lòng biết ơn cội nguồn mà nhân vật chính đã vô tình quên mất. Trong tác phẩm này chúng ta có thể nhận ra hình ảnh của chính mình. Khi con người đến tuổi trưởng thành, họ thường rời nhà để kiếm sống. Vòng quay không bao giờ kết thúc của cuộc sống đã khiến con người bị cuốn vào những lo toan tầm thường mà quên đi những gì tưởng chừng như thân thuộc nhất. Vì vậy, khoảnh khắc thức tỉnh của nhân vật Bọ Dừa cũng là bài học sâu sắc về lòng biết ơn quê hương mà tác giả gửi đến mọi người.

4. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm ngắn gọn nhất:

Con bọ dừa xuất hiện trong cuốn sách Giọt sương đêm cùng tác phẩm của tác giả Trần Đức Tiến là nhân vật để lại nhiều kỷ niệm trong lòng độc giả. Trên thực tế, con bọ này được miêu tả trong câu chuyện như một vị khách tình cờ đến khu phố để qua đêm sau khi đi du lịch nhiều ngày. Bọ dừa là một nhân vật từng trải và là một vị khách đã kiếm sống nhiều ngày vất vả, trải qua nỗi sợ hãi và ám ảnh khi bị bọn trẻ bắt cóc và nhốt trong hộp. Du khách đã quen ngủ dưới mái tre, cũng như đã quen với cuộc sống bận rộn. Và vào lúc đêm khuya, tình cờ, một giọt sương từ tán lá tre rơi xuống làm mát cơ thể bọ, khiến bọ đó chợt tỉnh dậy và chợt nhớ về quá khứ. Có thể nói, người đọc có thể học được nhiều bài học cuộc sống sâu sắc từ câu chuyện này. Đây là bài học về lòng biết ơn cội nguồn mà nhân vật chính đã vô tình quên mất. Để kiếm sống, con bọ dừa đã làm việc nhiều ngày ở đây và xây một ngôi nhà bằng gỗ. Một đêm nọ, vì giọt sương đêm, vị khách cảm thấy rất hoài niệm về kỷ niệm và tuổi thơ nên quyết định chuẩn bị cho một chuyến hành hương. Nhờ một giọt sương tình cờ, nhân vật đã nhận được bài học sâu sắc về việc quý trọng cội nguồn của mình. Có thể nói, tác giả đã miêu tả nhân vật, chi tiết con bọ dừa một cách nhẹ nhàng nhưng cảm động, để lại nhiều dư âm trong truyện.

5. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm sâu sắc nhất:

Đoạn trích “giọt sương đêm” được tác giả Trần Đức Tiến viết trong chương trình văn học lớp 6 đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nhờ đó, nhiều suy nghĩ về quê hương, cội nguồn của bản thân được khơi dậy trong mỗi người. Dưới ngòi bút tài hoa của tác giả, những bức chân dung động vật hiện lên rất đẹp và sống động. Con bọ dừa bận rộn kiếm sống đến nỗi quên mất quê hương. Một ngày nọ, tình cờ làm khách, khi sương đêm làm mát cổ họng, người khách chợt tỉnh giấc, nhớ quê hương và quyết định trở về nơi mình sinh ra. Vòng quay không bao giờ kết thúc của cái ăn, cái mặc cùng chỗ ở khiến con người chìm đắm trong những lo toan vụn vặt và khiến họ quên đi cội nguồn của tình yêu. Đây chính là giây phút thức tỉnh nhân vật bọ dừa, đã để lại bài học sâu sắc mà tác giả truyền tải tới người đọc. Với những ai đang sinh sống ở nước ngoài, hoặc vì lý do nào đó phải xa quê hương, hãy dành một chút thời gian để sống chậm lại và suy ngẫm về cha mẹ, tổ tiên, cội nguồn của mình. Thông qua tác phẩm ‘Giọt sương đêm’ này, người đọc không chỉ được nhìn thấy thế giới muôn màu muôn vẻ của các loài động vật mà còn rút ra được bài học cho riêng mình qua sự thức tỉnh của loài bọ dừa. Hãy luôn nhớ rằng, bất kể bạn ở đâu trên trái đất này, hãy luôn yêu mến và nhớ về cội nguồn và quê hương yêu dấu.

6. Đoạn văn nêu bài học được rút ra từ văn bản Giọt sương đêm cảm xúc nhất:

Trần Đức Tiến là một cái tên quen thuộc trong nền văn học thiếu nhi nước nhà. Ông đã viết nhiều tác phẩm cho thiếu nhi.Những câu chuyện của Trần Đức Tiến đều rất tinh tế và hồn nhiên. Trong số đó, tác phẩm Giọt sương đêm đã mang đến cho người đọc một cảm giác như vậy. Có thể thấy, đoạn trích “giọt sương đêm” của tác giả Trần Đức Tiến đã khơi dậy những cảm xúc sâu sắc trong lòng người đọc. Tác giả dựng lên một tình huống đơn giản nhưng đầy ý nghĩa trong truyện. Nhân vật chính của tác phẩm là một con vật, một con bọ dừa. Với tư cách là một vị khách, bọ dừa đã dừng chân để nghỉ ngơi tại xóm trọ có tên Bờ Dậu. Ở đó, bất chợt, một giọt sương rơi xuống cổ vị khách, khiến bọ dừa nhớ đến quê hương. Sáng hôm sau, bọ dừa quyết định trở về quê hương. Chúng ta có thể thấy rõ, các nhân vật trong truyện đều là động vật, một nét rất đặc trưng của truyện đồng thoại. Những nhân vật này không chỉ được xây dựng dựa trên hành vi của động vật mà còn dựa trên những đặc điểm và hành vi của con người. Cách xây dựng này đã giúp tác giả làm cho tác phẩm trở nên sinh động, hấp dẫn hơn. Qua câu chuyện, độc giả học được nhiều bài học cuộc sống sâu sắc từ các nhân vật trong Bọ Dừa. Đây là bài học về lòng biết ơn cội nguồn mà nhân vật chính đã vô tình quên mất. Chúng ta có thể nhận ra hình ảnh của chính mình. Khi con người đến tuổi trưởng thành, họ thường rời quê hương, nơi chôn rau cắt rốn để kiếm sống. Vòng quay không bao giờ kết thúc của cuộc sống đã khiến con người bị cuốn vào những lo toan tầm thường vặt vãnh mà quên đi mất những thứ thân thuộc nhất. Giây phút thức tỉnh của nhân vật bọ dừa cũng là bài học sâu sắc mà tác giả gửi đến mọi người: lòng biết ơn quê hương. Truyện ngắn Giọt sương đêm nhắc nhở người đọc rằng trong cuộc sống bận rộn, đừng quên đi quê hương, là nơi mình đã sinh ra, là nơi đến bình yên nhất của mỗi người.