1. Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia:
Hôm ấy, trên đường đi học về, chúng tôi vẫn men theo con đê đi về làng. Mưa mỗi lúc một tầm tã. Tấm áo mưa nhỏ bé gần như không thể nào che chở cho cái cặp sách khỏi bị đẫm nước.
Chúng tôi cứ lom khom bước đi. Thằng Quỳnh đi trước. Thằng Học đi thứ hai. Tôi đi sau cùng. Mưa hắt tối tăm mù mịt. Bỗng thằng Quỳnh kêu lên: “Ôi giời ơi!”. Đứa bạn yêu quý của tôi bị trượt ngã lăn xuống sông. Nó chới với. Chỉ nhìn thấy tấm áo ni lông xanh lềnh bềnh và cái đầu đen lặn xuống nhô lên. Thằng Học và tôi khóc kêu lên thất thanh. Vừa lúc đó, thầy Quảng phóng xe máy lướt tới. Thầy vội nhảy xuống dòng nước cuồn cuộn. Thầy túm được mảnh ni lông. Thầy ôm được thằng Quỳnh nâng lên. Nước sông chảy xiết, thầy vùng vẫy mãi mới bế thốc được đứa học trò tội nghiệp lên bờ. Thầy vác thằng Quỳnh chạy nhanh vào cái lều hộ đê gần đó, Thầy dốc nước làm hô hấp nhân tạo mãi thằng Quỳnh hồi tỉnh dần.
Hai đứa chúng tôi mặt mày tái mét. Đứng run cầm cập. Một lúc sau, mẹ thằng Quỳnh chạy trong mưa, ướt như chuột lột vừa khóc vừa lao tới. Thím vừa ôm lấy con vừa khóc. Thằng Quỳnh mồ côi bố ở với mẹ. Nắm chặt lấy hai tay thầy Quảng, mẹ thằng Quỳnh khóc và nói: “cảm ơn thầy, thầy đã cứu hai mẹ con tôi…”. Hôm sau, chúng tôi mới biết hôm ấy thầy Quảng lên bệnh viện thăm con, đi ngang qua nghe tiếng kêu của chúng tôi mà cứu được thằng Quỳnh. Cái mũ bảo hiểm và cái kính cận của thầy bị nước lũ cuốn mất.
Thằng Hợi nói với tôi: “Thời chống Mỹ, thầy Quảng đi bộ đội đấy!”. Tôi trầm trồ: “Thầy dũng cảm quá”.
2. Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia hay:
Bất kì ai trong chúng ta cũng có thể là một người anh hùng. Bác bảo vệ trường em chính là một minh chứng của câu nói ấy.
Bác Hùng (bảo vệ trường em) là một bộ đội cụ Hồ đã về hưu. Hằng ngày công việc của bác ấy là mở khóa cửa lớp và cổng trường. Chiều hôm qua, trong giờ ra chơi, một nhóm bạn học sinh nam trong lúc đá cầu đã không may làm văng cầu lên tán bàng. Sau một hồi loay hoay, một bạn nam đã quyết định trèo lên cây để lấy cầu xuống. Quá trình trèo lên diễn ra rất thuận lợi. Tuy nhiên, khi bạn ấy bắt đầu trèo xuống thì bị trượt chân khiến cả người đu trên cành cây. Lúc ấy, chúng em ai cũng rất sợ hãi và lo lắng bởi cành cây đó cách mặt đất phải gần 3m. Đúng lúc ấy, bác Hùng xuất hiện như một vị anh hùng nhanh nhẹn trèo lên cây để ứng cứu. Một tay bác giữ chặt cành một tay giúp kéo bạn nhỏ lên ổn định vị trí trên cành cây. Sau đó, bác giúp bạn nhỏ kia từ từ trèo xuống đất. Khi hai người an toàn xuống sân chúng em liền ùa lại để hỏi thăm. Bạn nào cũng ngưỡng mộ và thán phục sự nhanh nhẹn dũng cảm của bác Hùng. Tuy đã lớn tuổi và có dáng người gầy gò nhưng ẩn sau vẻ ngoài ấy là một trái tim dũng cảm và một sức mạnh thần kì.
Bác Hùng chính là một tấm gương sáng về lòng dũng cảm cho chúng em noi theo.
3. Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia ấn tượng:
Thấm thoắt ba tháng hè đã trôi qua. Trên vòm lá phượng, màu đỏ của hoa đã biến mất nhường chỗ cho những chùm trái xanh đong đưa trước gió. Trước ngày khai giảng vài hôm, trưởng em tổ chức một buổi lao động dọn vệ sinh và sửa sang phòng học để chuẩn bị cho năm học mới.
Từ sáng sớm, các bạn học sinh khối 4 đã có mặt đông đủ ở sân trường. Thầy Hiệu phó phụ trách lao động phân công phần việc cụ thể cho từng lớp. Mỗi lớp dọn dẹp một phòng học.
Chúng em nhanh chóng bắt tay vào việc. Trước hết, các bạn nam nhấc ghế úp lên bàn để các bạn nữ tiện quét dọn. Trước khi quét, Lan bưng thau nước rẩy nhẹ xuống nền cho đỡ bụi. Bạn Thức, bạn Tâm cầm chổi lông gà cán dài quơ mạng nhện trên trần, trên cửa sổ. Bốn bạn nữ lúi húi quét. Bao nhiêu giấy vụn, rác rưởi moi ra từ ngăn bàn, góc nhà… được vun gọn, hót đổ ra hố rác sau trường. Mấy bạn nam xách nước vào cho các bạn nữ lau nhà. Sau hai lần lau kĩ, nền gạch hoa lại sáng bóng. Chúng em vừa làm vừa trò chuyện rôm rả. Ai cũng có những kỉ niệm vui trong dịp hè để kể lại cho các bạn nghe. Tiếng cười đùa không lúc nào ngớt.
Quét dọn xong xuôi, chúng em kê lại bàn ghế cho thẳng hàng rồi lấy giẻ nhúng nước lau đi lau lại cho thật sạch. Dưới bàn tay khéo léo, cẩn thận của bạn Hồng và bạn Thanh chiếc bảng đen trông mới hẳn ra.
Chỉ sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ, phòng học của chúng em đã sạch sẽ, gọn gàng. Trên tường, ảnh Bác treo ngay ngẳn dưới lá quốc kì đỏ thắm, ở giữa có ngôi sao vàng năm cánh. Hàng chữ Tiên học lễ, hậu học văn nổi bật trên nền tường quét vôi màu xanh nhạt.
Trước cửa lớp, các bạn tổ 3, tổ 4 nhổ cỏ, xới đất và trồng thêm hoa mới vào bồn. Nhìn ra xung quanh, em thấy khung cảnh lao động của toàn trường thật là nhộn nhịp. Các thầy cô chủ nhiệm thường xuyên nhắc nhở, hướng dẫn học sinh lớp mình làm tốt công việc được giao.
Cuối buổi lao động, chúng em tập trung nghe thầy Hiệu phó nhận xét. Thầy khen chúng em làm nhanh, làm tốt. Nhìn ngôi trường thân yêu vừa được dọn dẹp, sửa sang đẹp mắt lòng chúng em càng nôn nao chờ đón ngày khai trường sắp tới.
4. Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia xuất sắc:
Từ sáng sớm, đúng sáu giờ ba mươi, tất cả chúng em cùng các thầy cô giáo, các anh chị thanh niên của xã đã có mặt đông đủ tại sân trường để trồng cây gây rừng. Nơi trồng cây là một quả đồi trọc nằm ở phía sau trường. Một hồi trống vang lên. Mọi người đứng vào nơi quy định để nghe ban tổ chức nói về ý nghĩa của việc trồng cây và phân công cụ thể các việc phải làm cho từng đơn vị. Sau đó các đơn vị bắt tay vào làm việc. Các anh chị thanh niên thì lên đồi đào đất làm sẵn các hố để trồng cây. Một số anh chị em thanh niên khác thì vào vườn ươm đánh cây non lên để chuẩn bị trồng. Chúng em làm nhiệm vụ chuyển cây non lên đồi để trồng. Mọi người làm việc thật hăng hái và vui vẻ. Tiếng cười nói râm ran khắp đồi. Chẳng mấy chốc, quả đồi đã được trồng kín bạch đàn. Chúng em đi múc nước đem lên đồi tưới cho cây. Đến trưa thì công việc đã hoàn thành.
Tuy có mệt nhưng ai cũng thấy vui vì đã hoàn thành công việc được giao. Mới qua năm tháng mà bây giờ cây đã cao bằng đầu người lớn. Thỉnh thoảng lên đồi, nhìn đồi cây xanh mướt, lá biếc thướt tha đung đưa trong gió em cảm thấy thêm yêu cảnh sắc của quê hương.
5. Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia chọn lọc:
Khi em chuẩn bị lên lớp ba, kinh tế gặp khó khăn, bố em mất việc ở thành phố nên cả nhà chuyển về quê nội sinh sống. Gia đình em lâm vào cảnh khó khăn khiến việc học của em cũng lắm gian nan vất vả.
Từ nhà nội đến trường không có tuyến xe nào cả. Em phải đi bộ ba ki-lô-mét đường làng để đến trường. Những ngày nắng ráo còn đỡ, ngày mưa thì đường lầy lội, đất sét nhão nhoét dưới chân trơn trượt, rất khó đi.
Ba em làm việc cho nhà máy gần Uỷ ban xã còn mẹ em làm kế toán cho một công ty gần nhà. Ba mẹ em cũng bận cả ngày nên em phải tự chăm sóc mình, giúp bà nội trông coi đàn gà, đàn vịt, tự học và tự đến trường. Quen ở thành phố từ bé, lúc đầu em gặp nhiều khó khắn với việc đi bộ đi học nhưng dần em cũng quen. Chỉ khổ một chút là nếu trời mưa thì phải đi học sớm hơn vì đường làng trơn trượt, việc đi bị chậm lại. Năm lớp ba trôi qua, em quen dần và ngày càng nhanh nhẹn trong mọi việc: lùa vịt về ao, cho gà ăn. Quan trọng nhất là em thấy mình trưởng thành hơn trước không phải vì những việc khó khăn ấy mà việc học tập sa sút, em vẫn học tập tốt như trước. Em đã tập đi xe đạp vững vàng. Cuối năm lớp ba, em đã đi xe đạp đến trường. Em đang cố gắng rèn luyện để tham dự kì thi học sinh giỏi cấp trường và huyện sắp đến.
Hôm nay ba đi công tác thành phố về. Ba đặt lên bàn mấy quyển sách toán lớp bốn dành cho học sinh giỏi, ba nói với em: “Khó khăn rèn giũa con người con ạ. Ba mong con cố gắng học tập tốt”. Em thương ba quá, da ba đen sạm đi. Em sẽ cố gắng học lập để lớn lên có thể giúp gia đình để cả nhà em sẽ có tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn.
THAM KHẢO THÊM: