Kể lại truyện Sọ Dừa bằng lời văn của em chọn lọc siêu hay

Kể lại truyện Sọ Dừa bằng lời văn của em chọn lọc siêu hay
Bạn đang xem: Kể lại truyện Sọ Dừa bằng lời văn của em chọn lọc siêu hay tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

1. Dàn ý Kể lại truyện Sọ Dừa – Mẫu 1:

Mở bài

Giới thiệu về truyện Sọ Dừa.

Thân bài

* Sự ra đời kì lạ của Sọ Dừa

– Hai vợ chồng nghèo hiền lành, chịu khó nay đã ngoài năm mươi tuổi vẫn chưa có con.

– Một hôm, trời nắng to, người vợ đi rừng kiếm củi giúp chồng, khát quá mà không tìm được suối.

– Bà nhìn thấy chiếc xô bên cạnh gốc cây chứa đầy nước suối, bà múc lên uống, về nhà lại có mang.

=> Quá trình mang thai kì lạ, không giống với tạo hoá.

– Không bao lâu sau, bà sinh ra một đứa bé không chân không tay, tròn trịa như một quả dừa nhưng vẫn biết nói chuyện.

=> Hình dáng kỳ lạ mang ý nghĩa về cuộc sống bé nhỏ, khổ đau của những con người thấp bé trong xã hội.

* Sự hiện thân trở lại làm người và cuộc sống của vợ chồng Sọ Dừa

– Tài năng của Sọ Dừa:

Sau khi lớn lên, Sọ Dừa xin mẹ cho vào chăn bò ở nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi, con nào con nấy bụng no căng.

Sọ Dừa có khả năng thổi sáo cực hay.

=> Ngoại hình xấu nhưng có tài năng.

– Sự giúp đỡ cùng tình cảm yêu quý của cô út dành cho Sọ Dừa:

Phú ông có ba cô con gái thay phiên nhau bưng cơm nước nhà Sọ Dừa.

Hai cô chị ác nghiệt kiêu kỳ, chỉ có cô út là đối xử tốt với Sọ Dừa.

Cô út đem lòng yêu thương, có của ngon vật lạ đều giấu dành tặng anh.

=> Cô út là một cô gái hiền lành, nhân hậu, ngưỡng mộ tài năng và vẻ đẹp bên trong của Sọ Dừa.

– Cuộc sống của hai vợ chồng Sọ Dừa:

Cuối mùa, Sọ Dừa đòi mẹ sang lấy con gái phú ông làm vợ.

Phú ông đưa ra bộ sính lễ thách cưới cực nặng: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm.

Đến ngày đám cưới, Sọ Dừa đã chuẩn bị đầy đủ lễ vật mời mẹ đem đến cho phú ông.

Trong lễ thành hôn, Sọ Dừa trở về hình hài con người là một chàng trai khôi ngô tuấn tú khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên, nhưng hai cô chị lại vừa giận vừa ghét.

Cuộc sống của hai vợ chồng Sọ Dừa vô cùng hạnh phúc, Sọ Dừa học tập chăm chỉ đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ.

=> Việc đổi hình dạng và đỗ trạng nguyên của Sọ Dừa đã thể hiện ước mơ đổi đời của người dân Việt Nam.

* Dã tâm của hai cô chị, cuộc đoàn tụ của vợ chồng Sọ Dừa

– Trong thời gian Sọ Dừa đi sứ, hai cô chị sinh lòng ghen ghét, bày kế hãm hại em út.

– Hai cô chị rủ em bơi thuyền ra biển chơi, rồi đẩy em xuống nước. Cô út bị một con cá kình nuốt vào bụng.

– Nhờ có con dao mà Sọ Dừa trao cho cô rạch bụng nó, con cá chết trôi dạt vào hòn đảo. Nhờ có các vật dụng mà Sọ Dừa gửi tặng, cô út sống sót trên đảo hoang.

– Sọ Dừa gặp được vợ trên đảo hoang, hai vợ chồng sum họp.

– Hai cô chị đã phải bỏ đi biệt xứ.

=> Kết thúc của truyện đã thể hiện lòng tin tưởng của nhân dân ta vào cái thiện sẽ chiến thắng cái ác. Đó là niềm tin về một xã hội công bằng, người tốt cuối cùng cũng gặp may, người xấu cuối cùng cũng phải trả giá.

Kết bài

Nêu ý nghĩa của truyện Sọ Dừa.

2. Dàn ý kể lại truyện Sọ Dừa – Mẫu 2:

Mở bài

Giới thiệu về truyện cổ tích Sọ Dừa.

Thân bài

– Ở thôn kia, có hai vợ chồng đi giúp việc cho nhà phú ông. Họ tốt bụng, siêng năng nhưng ngoài năm mươi vẫn không có con.

– Một hôm, bà vợ vào rừng kiếm củi, khát nước mà không tìm thấy nước. Bà nhìn thấy chiếc sọ dừa bên gốc cây cổ thụ chứa đầy nước mưa bèn bưng lên uống.

– Về nhà bà có uống. Chẳng bao lâu người chồng qua đời. Bà sinh ra một đứa bé không chân không tay tròn trịa như một quả dừa. Bà tính bỏ đi thì đứa con bảo mình là người. Thương con, bà giữ nó lại và đặt tên con là Sọ Dừa.

– Lớn rồi, Sọ Dừa không khác gì lúc nhỏ. Thấy mẹ phàn nàn không giúp đỡ được việc đồng áng, Sọ Dừa bèn xin đi chăn bò mướn ở nhà phú ông.

– Hết vụ chiêm, tôi tớ ra đồng làm lụng hết. Ba cô con gái nhà phú ông thay phiên nhau đưa thức ăn cho Sọ Dừa. Hai cô chị tỏ thái độ khinh thường, chỉ có cô út là đối xử tốt với Sọ Dừa.

– Cuối mùa hạ, Sọ Dừa xin mẹ mang lễ vật qua xin gả con cho phú ông.

– Phú ông thách cưới quá nặng, bà mẹ liền bảo với con, nghĩ con sẽ bỏ ngay ý định đòi cưới vợ. Nhưng Sọ Dừa dặn mẹ hãy yên tâm.

– Đúng ngày hẹn, bà mẹ vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà có đủ lễ vật mà phú ông thách cưới.

– Tại hôn lễ, mọi người không thấy Sọ Dừa nữa. Một chàng trai khôi ngô tuấn tú xuất hiện. Ai nấy đều sửng sốt xen lẫn vui mừng, nhưng hai cô chị lại vừa nuối tiếc vừa ghen tị.

– Sọ Dừa và vợ sống vô cùng hạnh phúc. Nhờ học tập chăm chỉ, chàng đỗ trạng nguyên và được vua phái đi sứ.

– Trước khi lên đường, Sọ Dừa đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn dò vợ luôn giữ trong người để khi cần thiết sử dụng đến.

– Lợi dụng thời cơ, họ bày kế, dụ em bơi thuyền ra biển đánh cá, rồi dìm em xuống nước. Nhờ có các đồ vật do Sọ Dừa đưa cho, cô út thoát nạn, sống trên đảo hoang.

– Hai vợ chồng Sọ Dừa gặp được nhau, quay trở lại sống hoà thuận. Còn hai cô chị lại trốn đi biệt phủ.

Kết bài

Khẳng định lại ý nghĩa của truyện cổ tích Sọ Dừa.

2. Kể chuyện Sọ Dừa siêu hay: 

Ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ, sống đôi vợ chồng hiền lành, tận tâm phục vụ gia đình phú ông. Mặc dù họ luôn làm việc chăm chỉ, lòng nhân ái, nhưng không may, họ vẫn chưa được phúc làm cha mẹ.

Một ngày nắng hè oi bức, người vợ quyết định vào rừng để lấy củi phục vụ gia đình. Thật không may, khi đang làm việc, cơn khát khô cổ không tìm thấy suối. Nhưng bên gốc cây lớn kia, bà phát hiện ra một chiếc sọ dừa đầy nước mưa. Không ngần ngại, bà đã uống hết. Khi về đến nhà, bà ngạc nhiên khi thấy mình mang thai. Tuy nhiên, niềm vui chưa kéo dài, vì không lâu sau đó, người chồng yêu quý của bà ra đi mãi mãi.

Bà sinh ra một đứa bé với cơ thể không hoàn hảo, tròn vo như sọ dừa, nhưng tâm hồn lại rất đẹp. Đôi mắt của đứa bé lấp lánh nhưng tràn đầy tình yêu thương. Bà vô cùng buồn bã, suy tư về việc từ bỏ đứa bé, nhưng lúc đó, giọng nói nhỏ nhẹ của con trai cưng vang lên:

Mẹ ơi, con là một người, xin mẹ đừng bỏ con, con thật đáng thương!

Lời nói ấy như một luồng sáng, thổi bùng lên ngọn lửa hy vọng trong trái tim bà. Bà quyết định nuôi nấng và yêu thương đứa bé mà bà đặt tên là Sọ Dừa. Sọ Dừa lớn lên, cơ thể vẫn không thay đổi, nhưng tinh thần và ý chí của cậu đã vượt qua mọi rào cản.

Một ngày, Sọ Dừa đề nghị mẹ mình để cậu đi làm công việc chăn bò. Mẹ bất ngờ nhưng cũng đồng tình, và đến hỏi ý phú ông. Mặc dù ban đầu phú ông còn lo lắng, nhưng khi nhìn thấy khả năng của Sọ Dừa, ông đã đồng ý. Sọ Dừa rất giỏi công việc, dù trời mưa hay trời nắng, đàn bò đều được chăm sóc kỹ lưỡng. Phú ông rất hài lòng với hiệu quả công việc của Sọ Dừa.

Phú ông sai ba cô con gái đưa cơm ra đồng cho Sọ Dừa. Hai cô chị thì coi thường, chỉ có cô út luôn đối xử với Sọ Dừa với lòng tốt. Một lần, cô út mang cơm ra chân đồi và nghe thấy tiếng sáo. Cô ẩn nấp lại và nhìn thấy một chàng trai đang thổi sáo, còn đàn bò thì vẫn đang thong dong gặm cỏ. Chàng trai biến mất khi nghe tiếng động, chỉ còn thấy Sọ Dừa nằm ở đó. Cô út biết Sọ Dừa không phải người bình thường, và từ đó, tình cảm của họ dành cho nhau càng thêm mặn nồng.

Sọ Dừa xin mẹ sang hỏi cưới con gái phú ông. Bà mẹ rất ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy lòng nhiệt thành của con trai, bà đã đồng ý. Nhưng phú ông lại đặt ra một yêu cầu khó khăn: đòi hỏi một cuộn vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, và mười vò rượu tăm.

Sọ Dừa không nản lòng, ngay lập tức chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Vào ngày hẹn, ngày thành hôn, Sọ Dừa xuất hiện với hình hài là một chàng trai khôi ngô, tuấn tú. Mọi người đã hân hoan mừng vui cùng với họ. Sự kỳ diệu và lòng tốt của Sọ Dừa cuối cùng đã thắng hết mọi thách thức.

Từ đó, gia đình Sọ Dừa sống hạnh phúc bên nhau. Nhờ vào sự học hành siêng năng, Sọ Dừa thi đỗ vào học viện trạng nguyên và được nhà vua cử đi sứ. Trước khi rời đi, Sọ Dừa tặng vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn rằng phải mang theo trong trường hợp cần dùng.

Tuy nhiên, sự ghen tị của hai cô chị dường như không bao giờ nguôi ngoai. Họ lên kế hoạch để loại bỏ cô em khỏi cuộc sống của họ. Trong một lần cô em và hai cô chị đi chơi trên thuyền, họ âm thầm đẩy cô em xuống biển. Tuy nhiên, cô em không hề sợ hãi, và bằng sự thông minh và can đảm, cô đã thoát khỏi nguy hiểm và sống sót trên một hòn đảo hoang.

Cô em sử dụng những món đồ chồng đưa cho và đã có thể sống tốt trên đảo hoang. Hai quả trứng gà cũng nở thành hai con gà, trở thành bạn đồng hành đáng tin cậy trên hòn đảo hoang vắng.

Một ngày, một chiếc thuyền đi qua hòn đảo. Con gà trống nhìn thấy đã hòa mình vào đám đông:

Ò ó o… Thuyền quan trang đây! Mang cô tôi về!

Nghe thấy tiếng gà, người điều khiển thuyền quyết định dừng thuyền để lên đảo. Hai vợ chồng gặp nhau, vui mừng không thể diễn tả bằng lời. Sự tình cờ đã đưa cô em và Sọ Dừa lại gặp nhau, mang theo hạnh phúc và niềm tin vào tương lai hạnh phúc của họ.

3. Kể lại chuyện Sọ Dừa chọn lọc: 

Ngày xưa kia, có một cặp vợ chồng nghèo đến ở trong ngôi nhà của một ông chủ giàu có. Dù hiền lành và chăm chỉ, sau khi trải qua năm mươi năm, họ vẫn chưa có được niềm vui làm cha mẹ.

Một ngày nắng nóng, người vợ phải vào rừng thu củi cho ông chủ, cảm thấy khát nước mà không thể tìm thấy suối. Cô bắt gặp một quả dừa đang chứa đầy nước mưa dưới gốc cây lớn và đã uống. Khi đó, cô đang mang bầu. Không lâu sau đó, chồng của cô qua đời. Cô sinh ra một đứa bé mà không có tay, không có chân, tròn như một quả dừa. Cô buồn và suy nghĩ vứt bỏ con, nhưng đứa bé nói:

Mẹ ơi, con cũng là người. Mẹ đừng vứt con đi, xin mẹ!

Cảm thấy thương con, cô quyết định giữ lại và đặt tên cho đứa bé là Sọ Dừa. Khi Sọ Dừa lớn lên, ngoại hình của cậu không thay đổi, cậu vẫn lăn lông lốc trong nhà, không thể làm được công việc nào. Một ngày, cô mẹ than phiền:

Các đứa trẻ bình thường ở tuổi bảy, tám đã bắt đầu làm công việc, trong khi con thì…

Sọ Dừa lập tức đáp:

Đừng lo, con cũng có thể chăn bò. Mẹ hãy xin phú ông để con thử sức với công việc đó.

Nghe con con thúc giục, cô mẹ đến thỉnh nguyện với phú ông. Phú ông có chút do dự, không chắc rằng Sọ Dừa có làm tốt công việc đó hay không. Tuy nhiên, ông thấy rằng nuôi dưỡng Sọ Dừa không tốn kém, công sức cũng không lớn nên đã đồng ý. Sọ Dừa chuyển đến sống tại nhà phú ông và chăm sóc bò rất giỏi, không phân biệt nắng mưa, tất cả bò đều được cậu chăm sóc rất tốt. Phú ông rất hài lòng với công việc của Sọ Dừa.

Khi đến vụ mùa, mọi người trong gia đình cùng đi làm đồng. Phú ông sai ba cô con gái mang cơm đến cho Sọ Dừa. Hai cô chị thể hiện thái độ xấu và coi thường Sọ Dừa, trong khi cô út luôn đối xử với cậu một cách tử tế. Một hôm, cô út mang cơm đến cho Sọ Dừa ở dưới chân đồi và nghe thấy tiếng sáo véo von. Cô tò mò tiến lại gần và lén ẩn sau bụi cây để xem. Cô thấy một chàng trai điển trai đang ngồi trên chiếc võng đào nối giữa hai cành cây, thổi sáo để trấn an đàn bò đang gặm cỏ. Khi có tiếng động, chàng trai bí mật biến mất, chỉ còn Sọ Dừa nằm đó. Sau nhiều lần như vậy, cô út hiểu rằng Sọ Dừa không phải là người thường và dần dà yêu thương cậu, cô thậm chí còn chia sẻ thức ăn ngon nhất với chàng trai ấy.

Khi mùa làm đồng kết thúc, Sọ Dừa trở về nhà và đề nghị mẹ cho cậu lấy em gái phú ông làm vợ. Bà mẹ rất ngạc nhiên và không chắc chắn, nhưng thấy con năn nỉ, bà đã đồng ý và sắp xếp cho cuộc gặp gỡ. Phú ông, với tính cách mỉa mai của mình, nói:

Được, nếu muốn lấy con gái ta, phải mang đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười vò rượu tăm.

Bà mẹ trở về và nói với Sọ Dừa, nghĩ rằng cậu không thể chuẩn bị được những sính lễ đó. Tuy nhiên, Sọ Dừa tự tin rằng sẽ có đủ những thứ đó. Đến ngày hẹn, bà mẹ rất ngạc nhiên khi thấy trong nhà có đầy đủ lễ vật. Phú ông bất ngờ và lúng túng khi nói với bà cụ:

Hãy để ta hỏi con gái xem có ai đồng ý lấy Sọ Dừa không.

Phú ông gọi ba cô con gái ra và hỏi từng người một. Hai cô chị chỉ biểu lộ sự khinh thường và phê phán. Còn cô út thì rụt rè và bằng lòng. Vì thế, phú ông không còn cách nào khác, phải nhận lễ và tiến hành lễ cưới giữa Sọ Dừa và cô út.

Trong ngày cưới, nhà Sọ Dừa trang hoàng bàn tiệc tất bật. Khi đến phần rước dâu, không ai thấy Sọ Dừa đâu. Rồi đột nhiên, một chàng trai điển trai cùng cô út xuất hiện từ phòng cô dâu. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng, chỉ có hai cô chị vừa tiếc nuối vừa ghen tức.

Hai vợ chồng Sọ Dừa sống hạnh phúc bên nhau. Không chỉ thế, Sọ Dừa còn được biết đến với sự thông minh phi thường. Nhờ việc học hành siêng năng, cậu đỗ trạng nguyên và được vua bổ nhiệm làm sứ giả. Trước khi chia tay, Sọ Dừa tặng vợ mình một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, nhắc nhở phải mang theo bên mình để dùng khi cần.

Từ khi em gái lấy chồng trạng nguyên, hai cô chị không hài lòng và cảm thấy ghen tỵ. Khi có cơ hội, họ âm thầm rủ em gái ra biển chơi, rồi đẩy cô xuống nước. Cô út bị một con cá kình nuốt chửng vào bụng. Sở dừa đã dùng con dao để đâm chết con cá, sau đó lấy hai viên đá lớn va vào nhau, sử dụng lửa để nướng thịt cá và sống qua ngày.

Một ngày, có một con thuyền đi qua đảo và một con gà trống kêu lớn:

Ò ó o… Thuyền quan trạng đây, hãy đón cô về.

Con thuyền đậu lại để xem xét. Hai vợ chồng gặp nhau, vui mừng và cảm thấy tiếc nuối. Sọ Dừa đưa vợ về nhà mà không để ai biết, sau đó tiến hành một buổi tiệc lớn để mừng sự trở về của bà con. Hai cô chị thấy như vậy liền mừng rỡ và đầy hân hoan, cả hai cảm thấy xấu hổ và không dám ở lại.