1. Dàn ý Kể về một lần em đi viếng lăng Bác:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu về lí do em được đến thăm lăng Bác.
1.2. Thân bài:
– Miêu tả khái quát về khung cảnh ở trong lăng Bác Hồ
+ Không gian, quang cảnh nơi đây như thế nào?
+ Miêu tả con đường đi vào lăng thế nào?
+ Hình ảnh Bác trong lăng thế nào để lại ấn tượng gì trong em?
+ Cảm xúc của em khi nhìn thấy Bác Hồ?
1.3. Kết bài:
– Nêu những suy nghĩ của em trong chuyến viếng thăm lăng Bác.
2. Bài văn kể về trải nghiệm đi thăm lăng Bác ngắn gọn nhất:
Cuối năm học, nhà trường em có tổ chức cho học sinh đi viếng lăng Bác. Em rất háo hức bởi đây là lần đầu tiên được đến Hà Nội, được nhìn thấy Bác Hồ.
Bảy giờ sáng chủ nhật, chuyến xe bắt đầu lăn bánh. Xe chạy bon bon suốt gần ba tiếng đồng hồ mới đến nơi. Trên suốt chuyến hành trình, em háo hức đến mức cứ mải ngắm nhìn hai bên đường tấp nập. Khi đến nơi, theo sự hướng dẫn của các thầy cô, chúng em xếp thành hàng thẳng tắp, rồi từng lớp một tiến vào lăng. Nơi đây thật đông đúc, mọi người đến thăm lăng rất nhiều, không khí trong lăng thật nghiêm trang. Hai bên lăng, các chú bộ đội đứng canh lăng Bác, nhìn khuôn mặt của ai cũng thật nghiêm trang.
Bác Hồ nằm lặng yên như đang trong giấc ngủ. Khuôn mặt Bác phúc hậu, chòm râu dài bạc trắng, vầng trán cao và rộng. Nhìn thấy Bác, em như thấy lại những lời cô hay kể về Bác, những mẩu thơ, mẩu chuyện ca ngợi tình yêu thương, sự bao dung lớn lao của Người cha già dân tộc. Sau khi viếng lăng xong, cả lớp tiếp tục di chuyển đi thăm những di tích quanh đây, đầu tiên là hình ảnh ngôi nhà sàn – nơi Bác từng sống và làm việc, ao cá của Bác và cả bảo tàng Hồ Chí Minh – nơi lưu giữ nhiều kỷ vật về Bác.
Kết thúc chuyến thăm ngắn ngủi, nhưng lại để lại cho em rất nhiều ấn tượng, lần đầu tiên tôi được tận mắt nhìn thấy một phần cuộc đời của Bác Hồ kính yêu. Chuyến đi đã để lại cho em rất nhiều cảm xúc, sự tự hào và niềm tin yêu, kính trọng Bác, càng thấm thía hơn những bài học về Người. Em rất hi vọng một ngày nào đó không xa, em sẽ được trở lại thăm nơi đây.
3. Bài văn kể về trải nghiệm đi thăm lăng Bác hay nhất:
Sau khi kết thúc năm học, bước vào kì nghỉ hè, gia đình em đã có chuyến viếng thăm lăng Bác. Đây là chuyến đi này vô cùng lí thú, nó giúp em học hỏi thêm được rất nhiều những hiểu biết mà còn thêm kính yêu vị cha già dân tộc.
Trên đường đi em đã rất háo hức, hồi hộp và mong chờ, vì đây là chuyến đi thăm lăng đầu tiên của em, em chỉ mong có thể nhanh chóng đặt chân đến lăng Bác. Xe đến nơi, mở ra trước mắt em là một không gian vô cùng rộng lớn, nhưng lại vô cùng trang nghiêm. Em và bố mẹ phải xếp thành một hàng dài, theo dòng người nối đuôi nhau từ ngoài rảnh vào đến tận trong lăng. Khi đi qua một hành lang dài, đối diện với lăng Bác là một khoảng đất rộng, xanh mướt bởi những đám cỏ xanh. Bố bảo em, đó chính là quảng trường Ba Đình, nơi mà Bác Hồ của chúng ta đã đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào, tuyên bố nền độc lập của dân tộc, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa. Quảng trường Ba Đình rộng lớn, có cột cờ với lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió gợi cho em một cảm xúc tự hào, và cảm giác hân hoan, tự hào và yêu thương đất nước Việt Nam như vậy. Có lẽ bởi chính không gian của lịch sử, không gian hào hùng của dân tộc đã tác động đến nhận thức cũng như tình cảm của mỗi người. Hai bên lăng Bác là hai rặng tre xanh, hiên ngang như chính những người dân Việt Nam kiên cường ngày đêm đêm trong những trận chiến đấu oanh liệt. Trước cửa dẫn vào lăng có các chú bộ đội với quân phục màu trắng và những chiếc huân chương rực rỡ, đứng gác trang nghiêm. Khi bước chân vào lăng, em quan sát quang cảnh xung quanh, lăng rộng và sáng, em có cảm giác thứ ánh sáng ấy không phải là những ánh điện mà do chính vầng hào quang tỏa ra từ Bác, đến gần nơi Bác yên nghỉ, em có thể nhìn rõ chân dung của Bác. Đến gần hơn với Bác, em thấy khuôn mặt hiền từ, phúc hậu của Bác cũng giống như những bức tranh, những tư liệu về Bác mà em từng nhìn thấy nhưng cảm giác đến gần Bác thì cảm xúc chân thực và tình cảm cũng tha thiết hơn rất nhiều. Bác nằm yên lặng với nụ cười hiền từ rất nhẹ. Có lẽ, suốt cả cuộc đời bôn ba, nay Người có thể yên giấc ngàn thu, yên lòng khi dân tộc Việt Nam đã được hòa bình, mọi người được sống trong ánh sáng của hạnh phúc.
Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, cũng là chuyến đi ấn tượng nhất của em, em không chỉ biết đến một địa danh mới mà em cũng nhận thức được rất nhiều điều thú vị, có sự trưởng thành hơn trong tình cảm, đó là sự kính yêu, là cảm xúc tự hào đối với vị cha già dân tộc, đối với lịch sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam.
4. Bài văn kể về trải nghiệm đi thăm lăng Bác ý nghĩa nhất:
Cuối năm lớp 5, nhà trường em có tổ chức một chuyến tham quan Phủ Chủ tịch tại thủ đô Hà Nội. Đây là chuyến đi xa đầu tiên của em trong suốt năm năm học nên em rất háo hức, và mong chờ, Các bạn em cũng vậy, mấy đứa tụm đầu lại với nhau, bàn tán sôi nổi về chuyến đi này.
Ngày xuất phát, khuôn mặt ai cũng rạng rỡ, vui tươi như ngày được hội trường. Khi tất cả đã tập trung đông đủ, cô giáo điểm danh và cho các bạn lên xe. Xe lăn bánh chầm chậm, mỗi đứa một ba lô, tạm biệt miền quê giản dị thanh bình để hướng về thủ đô. Xe chạy bon bon suốt gần 3 tiếng đồng hồ mà cả lũ cứ mở tròn mắt, chỉ chỉ cảnh vật bên đường đầy thích thú.
Tới thủ đô Hà Nội thì đã chiều muộn, cả đoàn dừng chân tại khách sạn, ăn cơm rồi tắm rửa và về phòng, nghỉ ngơi để buổi sáng dậy sớm. Đúng 6 giờ sáng hôm sau, chúng emđã có mặt tại sảnh lớn của khách sạn, ăn mặc quần áo học sinh nghiêm trang, lịch sự và theo sự hướng dẫn của các thầy cô rồi đi đến lăng Bác. Đến trước lăng, chúng em phải chờ gần một tiếng đồng hồ mới được vào lăng viếng Bác. Đến khi người trưởng đoàn đọc bài viếng, giới thiệu tên đoàn xong thì cả đoàn cùng đứng ngay ngắn, chầm chậm bước theo hai người lính gác lăng dâng hoa phía trước tiến vào lăng Bác. Qua một quãng đường dài nối đuôi nhau, cuối cùng đoàn cũng đến được cửa lăng. Khác hẳn với nhiệt độ bên ngoài nắng chói chang, trong lăng mát lạnh và yên tĩnh, mọi người đều giữ trật tự, ai cũng tỏ lòng thành kính với vị lãnh tụ muôn vàn kính yêu, bước đi nhẹ nhàng không một tiếng động. Người nằm trên giường đá ở giữa lăng, ánh sáng nhu hòa màu vàng chiếu lên khuôn mặt hiền từ của Người.
Khi đi hết một vòng trong tẩm lăng, thì cũng là lúc mặt trời đã lên cao, chúng tôi cũng rời khỏi lăng, theo dòng người đông đúc hướng về khu di tích phủ Chủ tích. Địa điểm đầu tiên là nhà sàn nơi Bác ở, căn nhà được phục chế theo nhà sàn mà Bác ở những ngày cuối cuộc đời vĩ đại của mình. Ngôi nhà nhỏ gọn, đơn sơ nằm khiêm tốn tại một góc, hòa vào thiên nhiên bình dị, xinh đẹp. Theo lời của cô hướng dẫn viên, trong nhà những kỉ vật của Bác vẫn còn lưu giữ lại, nơi này nơi kia là nơi Bác ngồi đọc công văn, viết và sửa di chúc, gửi thư cho đồng bào, cho thiếu nhi.
Con đường dẫn vào nhà sàn được bao quanh lấy ao cá Bác Hồ với diện tích khá lớn, nước hồ trong veo, cá chép đủ màu sắc thi nhau bơi lội tung tăng trong nước mát. Vừa đi, cô hướng dẫn viên vừa giới thiệu về lịch sử của nó. Du khách trong nước và quốc tế xen lẫn với nhau, ai cũng trầm trồ về vẻ đẹp của ao cá nơi đây. Địa điểm cuối cùng là Khu Viện Bảo tàng Hồ Chí Minh, chúng em xếp hành trước Viện Bảo tàng trang nghiêm cùng nhau chụp lại tấm hình lưu niệm. Sau đó, cả đoàn tiến gần vào bên trong. Bên trong trưng bày rất nhiều hiện vật, tư liệu về cuộc đời và con người của Bác. Bên cạnh mỗi hiện vật đều để lại một tấm bảng chú thích tên, thời gian mà Bác sử dụng và những câu chuyện xung quanh. Rồi, cô hướng dẫn đoàn lần lượt kể lại cho mọi người những câu chuyện gắn với những di tích ấy. Có rất nhiều câu chuyện mà chúng em cũng chưa bao giờ nghe đến. Vừa tham quan, chúng em vừa được học về lịch sử dân tộc, vừa cảm thán về cuộc đời và những năm tháng kháng chiến của Người, tiếp thu được bao điều ý nghĩa và thú vị.
Chiều đến, chuyến tham quan của chúng tôi cũng phải kết thúc, dù chuyến đi ngắn ngủi nhưng để lại rất nhiều ấn tượng, lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy một phần cuộc đời của Bác Hồ kính yêu, được nghe những câu chuyện cảm động về Bác. Để rồi sau này, em sẽ luôn cảm giác tự hào và xúc động khi vào lăng viếng Bác vẫn còn in đậm mãi trong tôi.