Đàn ghi ta của Lor-ca là một tác phẩm hay, nhưng cũng là một tác phẩm khó trong chương trình học phổ thông. Dưới đây là bài viết hướng dẫn cách viết kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca ấn tượng. Kèm theo đó chúng tôi cũng xin giới thiệu các mẫu kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca hay nhất. Mời quý bạn đọc cùng tham khảo.
1. Tuyển tập các kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca hay nhất:
Mẫu 1:
Như vậy, bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” trích trong tuyển tập “Cái thước kẻ thang” xứng đáng là một trong những sáng tác tiêu biểu thể hiện rõ nét nét đặc sắc của thơ Thanh Thảo. Qua những vần thơ đầy ám ảnh về số phận và cuộc đời bi kịch của người nghệ sĩ tài hoa Lor-ca cùng tiếng “li-la li-la li-la” xuyên suốt bài thơ, ta thấy được tâm tư của người nghệ sĩ tài hoa Lor-ca. Tượng trưng, siêu thực, tản nhiệt phóng khoáng, tự do trong thơ Thanh Thảo. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện niềm ngậm ngùi, tiếc thương của tác giả đối với số phận ngắn ngủi của người nghệ sĩ Lor-ca và niềm tin ghen tuông vào sự bất diệt của những giá trị nghệ thuật chân chính.
Mẫu 2:
Thông qua hàng loạt hình ảnh theo hướng tượng trưng và siêu thực, bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” đã phác họa thành công tầm nhìn và tư tưởng đổi mới về con đường nghệ thuật và con đường cách mạng của nữ nghệ sĩ thiên tài Ph.Gasia Lor-ca. Âm vang “li-la li-la li-la” lặp đi lặp lại ở đầu bài thơ đã biến bài thơ thành khúc ca của người sáng tạo với âm điệu trầm trồ, ngưỡng mộ, say đắm. Như vậy, “Đàn ghi ta của Lor-ca” đã được người nghệ sĩ xây dựng và tái hiện thành công hình tượng Lor-ca qua hình ảnh quen thuộc là cây đàn ghi ta như một biểu tượng tiêu biểu cho sự bất diệt của những giá trị nghệ thuật.
Mẫu 3:
Qua bài phân tích ta có thể khẳng định bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca là lời thương tiếc, tiếc thương của nhà thơ Thanh Thảo trước cái chết của người nghệ sĩ thiên tài Lor-ca. Bằng mạch cảm xúc, suy nghĩ đa chiều vừa bao quát vừa sâu sắc cùng những hình ảnh thơ mang phong cách tượng trưng và màu sắc siêu thực, hình tượng Lor-ca của nghệ sĩ đã được phát hiện và xây dựng như một tác phẩm nghệ thuật. biểu tượng nghệ thuật trường tồn, bất tử. Chính những người sáng tạo nghệ thuật mới thể hiện được những đóng góp tích cực và khát vọng đổi mới thơ ca theo gu thẩm mỹ độc đáo, khác biệt của tác giả, đồng thời có thể bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc của nhà thơ Thanh Thảo trước số phận bi thảm và cái chết đau thương của người nghệ sĩ thiên tài Lor-ca.
2. Kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca (Thanh Thảo) ngắn gọn nhất:
Mẫu 1:
Như vậy, thông qua hệ thống hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng và thể thơ tự do, tác giả Thanh Thảo đã thổi một luồng gió mới vào sự đổi thay của văn học Việt Nam. Đó là góp phần tạo nên tư duy tượng trưng mang màu sắc siêu thực – một thẩm mỹ mới, hiện đại và sáng tạo trong trào lưu văn học. Đoạn thơ còn là sự hòa quyện thành công giữa chất thơ và chất nhạc, mang đến những giai điệu vang dội, bất hủ về số phận và sự cống hiến nghệ thuật của Lor-ca – người nghệ sĩ vĩ đại, thiên tài của đất nước Tây Ban Nha.
Mẫu 2:
Bằng những hình ảnh mang tính tượng trưng cao, Thanh Thảo đã tái hiện chân thực và hợp lý vẻ đẹp của hình tượng Lor-ca. Đồng thời, có thể bày tỏ lòng biết ơn của một nghệ sĩ đối với nghệ sĩ. Và thể hiện triết lý nghệ thuật của Thanh Thảo: Mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, sức sống của nghệ thuật làm nên sự bất tử của người nghệ sĩ.
Mẫu 3:
Nhà thơ Thanh Thảo đã viết bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca bằng cả trái tim và tình cảm chân thành, tiễn đưa người anh hùng về miền cực lạc. Qua bài thơ, người đọc cảm nhận được sự cố gắng và sáng tạo vô tận của tác giả, ông đã dồn hết tâm tư, nguyện vọng với mong muốn góp phần cải tạo tiếng Việt trở nên phong phú, đa dạng hơn.
3. Mẫu kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca của Thanh Thảo học sinh giỏi:
Mẫu 1:
Bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” xứng đáng là một trong những sáng tác tiêu biểu thể hiện đặc điểm thơ Thanh Thảo. Qua những vần thơ đầy ám ảnh về số phận và cuộc đời bi kịch của người nghệ sĩ tài hoa Lor-ca và âm hưởng của điệu vàng “li-la li-la li-la” xuyên suốt bài thơ, ta thấy được tư tưởng tượng trưng, siêu thực, phóng khoáng và tự do tản mạn trong thơ Thanh Thảo. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện sự đồng cảm, xót xa của tác giả đối với số phận đọa đày của người nghệ sĩ Lor-ca và niềm tin những giá trị nghệ thuật chân chính là bất diệt.
Mẫu 2:
Thông qua hàng loạt hình ảnh đầy ẩn dụ, tượng trưng theo khuynh hướng tượng trưng, siêu thực, bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” đã phác họa thành công tầm nhìn, tư tưởng cách tân về con đường nghệ thuật và cách mạng của người nghệ sĩ thiên tài Ph.Gasia Lor-ca. Âm vang của tiếng đàn hạc “li-la li-la li-la” cứ lặp đi lặp lại và kết thúc bài thơ khiến bài thơ trở thành bài ca ngợi người sáng tạo với âm điệu trầm trồ, thán phục, say đắm. Như vậy, “Đàn ghi ta của Lor-ca” đã xây dựng và tái hiện thành công hình tượng người nghệ sĩ Lor-ca qua hình ảnh quen thuộc là cây đàn ghi ta như một biểu tượng vĩnh cửu tượng trưng cho sự bất tử của các giá trị nghệ thuật.
Mẫu 3:
Bài thơ “Đàn ghi ta của Lor-ca” không chỉ là một bản tình ca dành cho người nghệ sĩ tài hoa mà còn là một lời tự vấn sâu sắc về sứ mệnh của nghệ sĩ trong cuộc đời. Qua đó, Thanh Thảo đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm về giá trị cuộc sống, về cái đẹp, về sự bất tử của nghệ thuật. Tiếng đàn ghi ta của Lor-ca không chỉ vang vọng trong không gian bài thơ mà còn ngân mãi trong tâm hồn mỗi người, trở thành một biểu tượng bất diệt cho vẻ đẹp và sức mạnh của nghệ thuật.
Mẫu 4:
“Đàn ghi ta của Lor-ca” là tiếng lòng của một người nghệ sĩ trước số phận bi thảm của đồng nghiệp. Qua đó, Thanh Thảo đã khẳng định giá trị cao quý của nghệ thuật và sự bất tử của những tâm hồn nghệ sĩ. Bài thơ là một lời nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm bảo vệ và phát huy những giá trị văn hóa, nhân văn.
Mẫu 5:
Tiếng đàn ghi ta của Lor-ca như một sợi dây kết nối quá khứ và hiện tại, cái chết và sự sống. Nó là biểu tượng cho sự bất tử của tài năng và tâm hồn nghệ sĩ. Cái chết của Lor-ca là một mất mát lớn lao cho nền văn hóa Tây Ban Nha, nhưng âm nhạc của ông vẫn sống mãi trong lòng người.
Mẫu 6:
Với những hình ảnh độc đáo, những câu thơ giàu chất nhạc và những cảm xúc sâu lắng, Thanh Thảo đã tạo nên một tác phẩm nghệ thuật độc đáo và giàu sức sống. “Đàn ghi ta của Lor-ca” không chỉ là một bài thơ mà còn là một tác phẩm hội họa, một bản nhạc tuyệt vời, một áng văn xuôi trữ tình.
4. Giới thiệu vài nét về bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca:
Thanh Thảo tên khai sinh là Hồ Thành Công, anh lớn lên trong những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ Thanh Thảo nổi bật là tiếng nói trung thực của một thế hệ đang tự ý thức về vận mệnh dân tộc và lịch sử. Thơ ông thiên về chiêm nghiệm, triết lý. Sau 1975, Thanh Thảo dành nhiều tâm huyết cho việc đổi mới thơ, đổi mới hình thức thể hiện thơ, đổi mới cấu trúc thơ. Những tác phẩm thành công của ông đều có sự tăng tiến của chất suy tưởng, cảm hứng phân tích – triết lí dựa trên một cấu trúc thơ uyển chuyển được kết hợp bởi sự phóng khoáng và liên tưởng tự do. Các tác phẩm tiêu biểu là Dấu chân qua thảo nguyên (thơ, 1978), Ánh lửa mặt trời (Khúc ca, 1981), Quảng trường Lỗ Mật (thơ, 1985),…
Đàn ghi ta của Lor-ca rất tiêu biểu cho phong cách tư duy thơ Thanh Thảo. Bài thơ này được lấy cảm hứng trực tiếp từ những khoảnh khắc bi thảm trong cuộc đời của nhà thơ Tây Ban Nha Federico García Lor-ca (1898 – 1936) một tài năng lỗi lạc của nền văn học hiện đại Tây Ban Nha thế kỉ XX. Lor-ca vừa nhiệt tình cổ vũ nhân dân Tây Ban Nha đấu tranh chống mọi thế lực áp bức, đòi cuộc sống chính nghĩa, vừa cổ vũ mạnh mẽ những sáng tạo trong các lĩnh vực nghệ thuật. Sự có mặt của Lor-ca cùng nhiều tài năng khác lúc bấy giờ đã làm cho đời sống tinh thần của Tây Ban Nha và một vùng rộng lớn Tây Âu trở nên sôi động. Hoảng sợ trước tầm ảnh hưởng to lớn của Lor-ca, năm 1936, chế độ phát xít đã bắt và xử bắn ông vào ngày 19 tháng 8 năm 1936. Cái chết của Lor-ca đã làm dấy lên làn sóng đấu tranh sôi nổi trên thế giới. Tên Lor-ca từ đó trở thành biểu tượng, ngọn cờ tập hợp các nhà văn hóa Tây Ban Nha và thế giới đấu tranh chống chủ nghĩa phát xít, bảo vệ văn hóa dân tộc và văn minh nhân loại.
“Đàn ghi ta của Lor-ca” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Thanh Thảo, thể hiện tài năng và sự cảm nhận tinh tế của ông về cuộc đời và nghệ thuật. Bài thơ không chỉ là một lời ca ngợi tài năng của nhà thơ Tây Ban Nha Federico García Lor-ca mà còn là sự đồng cảm sâu sắc của tác giả Việt Nam trước số phận bi kịch của một nghệ sĩ tài hoa.
Nội dung chính:
- Lời chia ly đầy ám ảnh: Bài thơ bắt đầu bằng lời di nguyện của Lor-ca: “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn”. Đây là một lời chia ly đầy ám ảnh, khẳng định sự gắn bó sâu sắc giữa người nghệ sĩ và cây đàn, giữa nghệ thuật và cuộc đời.
- Hình ảnh cây đàn ghi ta: Cây đàn ghi ta trở thành biểu tượng cho linh hồn của Lor-ca, cho tình yêu nghệ thuật cháy bỏng của ông. Tiếng đàn ghi ta vang lên như một lời than khóc, một tiếng nói nội tâm sâu kín.
- Sự kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn: Bài thơ kết hợp hài hòa giữa hiện thực tàn khốc của chiến tranh và vẻ đẹp lãng mạn của nghệ thuật. Cái chết bi thảm của Lor-ca được đặt trong bối cảnh lịch sử đầy biến động, tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ.
- Niềm xót thương và ngợi ca: Thanh Thảo đã thể hiện niềm xót thương sâu sắc trước cái chết của Lor-ca, đồng thời ngợi ca tài năng và tinh thần bất khuất của ông.
Nghệ thuật:
- Ngôn ngữ giàu hình ảnh: Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh giàu sức gợi, tạo nên một bức tranh âm thanh, màu sắc sống động.
- Biện pháp tu từ: Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ, nhân hóa để làm tăng sức biểu cảm cho bài thơ.
- Kết cấu tự do: Bài thơ có cấu trúc tự do, linh hoạt, tạo nên cảm giác phóng khoáng, tự nhiên.
- Âm điệu đa dạng: Âm điệu của bài thơ lúc trầm lắng, lúc sôi nổi, thể hiện được nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Ý nghĩa:
- Ca ngợi nghệ thuật: Bài thơ ca ngợi sức mạnh của nghệ thuật, khẳng định giá trị trường tồn của những tác phẩm nghệ thuật chân chính.
- Tôn vinh con người nghệ sĩ: Bài thơ tôn vinh những con người nghệ sĩ tài hoa, dám sống và dám chết vì nghệ thuật.
- Gợi mở những suy ngẫm: Bài thơ đặt ra những câu hỏi về cuộc đời, về cái chết, về ý nghĩa của nghệ thuật, khơi gợi cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc.
“Đàn ghi ta của Lor-ca” không chỉ là một bài thơ hay mà còn là một tác phẩm nghệ thuật có giá trị nhân văn sâu sắc. Bài thơ đã vượt qua mọi giới hạn về không gian và thời gian, để lại dấu ấn đậm nét trong lòng người đọc.
THAM KHẢO THÊM: