Liệu rằng đã có ai từng thắc mắc thời bố mẹ mình, đi thi Đại học như thế nào hay chưa? Có giống với chúng ta bây giờ không?
Chắc hẳn bạn thường hay nghe bố mẹ mình bảo: Ngày xưa khổ lắm, làm gì được sướng như mấy đứa bây giờ. Giờ ăn ngon mặc đẹp chứ có như ngày trước làm gì có đồ mà mặc, sắn còn chẳng có mà ăn nữa là, thi Đại học còn đến khổ hơn nữa.” Quả thật ngày xưa, khi mà cả đất nước còn phải đấu tranh với “giặc đói”, “giặc dốt” thì cái kỳ thi Đại học nó như là một cái gì đó lớn lao lắm.
Nhìn lại ngày xưa ấy…
Khi ấy, cứ mỗi kỳ Đại học đến, là nhà nào có con cái đều tất bật tay xách nách mang, cho con lên tỉnh ôn tập ở các lò luyện thi. Dù có bán 2 con lợn hay 3 tấn gạo cũng ráng mà lo cho con được ôn tập với người ta. Chỉ mong có con mình ôn trúng bộ đề để làm bài cho tốt, được có cơ hội vào Đại học. Hồi ấy làm gì có nhiều lò luyện thi đa dạng như bây giờ, các lớp cũng chen nhau chúc nhau trong phòng nhỏ mà nóng như lửa đốt mà không ai dám bỏ ra về.
Hồi ấy đi học sang lắm mới có đôi giày mang, không thì toàn “dép tổ ong cùng ta đến đến trường cả”. Ở cái thời ấy “không vá” thì không gọi là ” mốt” nữa, bởi nhà nông, tiền đều lấy cho con ôn thi, thuê nhà trọ lấy đâu ra cái gọi là sắm sửa quần áo giày dép mới con ạ.”
Việc thi cử, đi lại rất khó khăn. Thí sinh từ các tỉnh ra thành phố lớn thi, chủ yếu đi xe đò, thậm chí hàng trăm km, ở nhờ người dân, hoặc thuê nhà trọ, tự nấu ăn trong những ngày thi cử. Khổ là thế nhưng ai ai cũng sốt sắng ôn luyện ngày đêm, mong sao thi trúng những gì mình ôn , để được vào Đại học. Vào Đại học là sẽ có hy vọn thoát khỏi cảnh nghèo, khỏi phải quanh năm suốt tháng hì hục ở ruộng cày.
Những ông bố bà mẹ cố gắng đưa con họ ra thành phố chỉ với mong muốn con họ được tiếp xúc với nền văn minh. Đó là câu chuyện của một thời khi cả phụ huynh và học sinh đều rất khổ. Đầu vào đại học khi đó quả là quá khó. Ước mơ đậu được vào Đại học trở nên xa xỉ hẳn đi. Ngậm ngùi nhìn lại hồi ấy, tôi vẫn không thể tưởng tượng được chỉ với ít ngàn tiền lẻ, có người còn lội đến mấy chục km đường để đi ôn luyện.
Một thời, đại học là giấc mơ của biết bao gia đình. Hồi ấy làm gì có mạng thông tin hiện đại như bây giờ, tìm gì cũng có, hồi ấy, sách phải đi thuê, đi mượn, khá lắm mới đi mua. Hồi ấy làm gì có điện thoại mà trao đổi thông tin cập nhật nhanh chóng như bây giờ, đến cái đồng hồ còn trở nên xa xỉ lắm. Tôi nhớ bố mẹ tôi bảo ngày đó, nhà nào có con cái vào được Đại học là cả dòng họ sung sướng lắm, nở mặt nở mày với xóm giềng.
Đến bây giờ…
Bây giờ thời đại thông tin phát triển, internet phủ sóng khắp nơi, hiện đại hóa, công nghiệp hóa, đâu còn được nhìn thấy cái cảnh ngày ấy nữa đâu. Bây giờ các bác trẻ có thể tự do chọn lựa ôn luyện ở trung tâm, hay trên mạng hay tự ôn tập.
Có rất nhiều cách để tiếp thu bài giảng khác nhau. Bây giờ Đại học vẫn quan trọng nhưng không còn là con đường duy nhất nữa, có rất nhiều hướng đi cho các bạn trẻ chọn lựa. Bây giờ Đại học bố mẹ không còn phải vất vả tay xách nách mang nữa, vì đã có các điểm thi tại địa phương. Không còn cái cảnh phải chạy ra tận xã để hỏi về thông tin về kỳ thi, mà thông tin đã luôn được cập nhật trên các trang mạng xã hội, trên internet hàng giờ rồi. Tài liệu sách vở cũng dễ dàng tìm kiếm hơn, các bạn có thể vào thư viện để ôn tập cùng nhau. Đỡ vất vả phần nào.
Thế đó, nên khi bạn có nghe bố mẹ luôn bảo “bây giờ học tập có điều kiện hơn, không có vất vả, con còn không lo học mà ham chơi” thì đừng trách bố mẹ mình nhé. Vì quả thật ngày xưa ấy, cái gì cũng vất vả đến tột cùng, không chỉ riêng là kỳ thi Đại học không đâu. Bố mẹ cũng chỉ mong mình chuyên tâm học tập để sau này tương lai tươi sáng hơn thôi.
Nhưng dù là ngày xưa hay bây giờ thì kỳ thi Đại học vẫn rất quan trọng. Vậy nên hãy cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của gia đình mình bạn nha!