Những nét chính, so sánh giữa Vương triều Đê-li và Mô-gôn?

Những nét chính, so sánh giữa Vương triều Đê-li và Mô-gôn?
Bạn đang xem: Những nét chính, so sánh giữa Vương triều Đê-li và Mô-gôn? tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

Những nét chính của Vương triều Đê-li và Mô-gôn có thể được so sánh theo nhiều khía cạnh khác nhau. Mời các độc giả cùng tham khảo bài viết sau đây để có cái nhìn tổng quan nhất về Vương triều Đê – li và Mô-gôn.

1. So sánh vương triều Đê-Li và vương triều Mô-Gôn:

1.1. Sự giống nhau:

– Cả hai triều đại, bao gồm triều đại Nam Hán và triều đại Bắc Hán, đã đem lại những tác động to lớn đến lịch sử và phát triển của Trung Quốc và các quốc gia lân cận. Những nỗ lực của các vị vua và quan chức triều đại Bắc Hán trong việc xâm chiếm và áp bức nhân dân Ấn Độ đã gây ra những sự mâu thuẫn và xung đột giữa các giai cấp và dân tộc. Điều này đã góp phần đẩy hai triều đại này vào tình trạng suy yếu và sụp đổ.

Tuy nhiên, những tác động tích cực của hai triều đại này cũng không thể phủ nhận. Việc xây dựng hai triều đại này đã mở ra một kỷ nguyên mới cho lịch sử Trung Quốc và có ảnh hưởng lớn đến phát triển của các địa phương khác trên thế giới. Các vua và quan chức trong hai triều đại này đã đưa ra nhiều chính sách và biện pháp nhằm củng cố và phát triển đất nước, với sự khuyến khích và hỗ trợ các hoạt động sáng tạo văn hóa nghệ thuật.

– Triều đại Bắc Hán đã xây dựng chính quyền mạnh dựa trên liên kết quý tộc, không phân biệt nguồn gốc. Điều này đã giúp hạn chế sự phân biệt chủng tộc và tôn giáo, hạn chế sự bóc lột của chủ đất và quý tộc. Đồng thời, các vị vua và quan chức trong triều đại Bắc Hán cũng đã đo đạc lại ruộng đất để định ra mức thuế đúng đắn và hợp lí, thống nhất đơn vị đo lường.

– Triều đại Nam Hán cũng đã đóng góp rất nhiều cho phát triển của Trung Quốc. Vương triều này đã xây dựng kinh đô Đêli thành 1 trong những thành phố lớn nhất thế giới. Bên cạnh đó, triều đại Nam Hán cũng đã đưa Ấn Độ đạt đến bước phát triển mới dưới thời vua Acơba (1556-1605).

Tóm lại, mặc dù hai triều đại Bắc Hán và Nam Hán đã gây ra nhiều tranh cãi và sự phản đối, nhưng không thể phủ nhận tầm quan trọng của chúng đối với lịch sử và phát triển của Trung Quốc và các quốc gia lân cận.

1.2. Sự khác nhau:

Nội dung

Vương triều Hồi giáo Đê-li

Vương triều Mô-gôn

Sự thành lập

Trong lịch sử, người Hồi giáo gốc Trung Á đã có nhiều đóng góp cho thế giới, trong đó có việc chinh phục các tiểu quốc Ấn và thành lập Vương triều Hồi giáo đóng đô ở Đêli. Những vị lãnh đạo Hồi giáo này đã sử dụng sự thông minh, quân đội và bản năng lãnh đạo để đánh bại các đối thủ và kiến tạo ra một đế chế Hồi giáo đáng kinh ngạc. Với việc lập nên Vương triều Hồi giáo đóng đô ở Đêli, người Hồi giáo đã tạo ra một trung tâm văn hóa và chính trị quan trọng, đánh dấu một thời kỳ mới trong lịch sử của châu Á.

Một phần dân cư ở Trung Á cũng theo đạo Hồi, trong thời kỳ lịch sử cổ đại đã tấn công và thành lập vương triều Mô-gôn trên lãnh thổ Ấn Độ. Vương triều này đã tồn tại trong khoảng thời gian từ năm 1526 đến năm 1857. Trong suốt thời gian này, Mô-gôn đã trải qua nhiều thăng trầm và chinh chiến với các quốc gia khác. Điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến văn hoá, lịch sử và địa lý của khu vực này.

Chính sách cai trị

Trong thời kỳ này, những vấn đề như truyền bá, áp đặt đạo Hồi, tự chiếm quyền ưu tiên trong việc sử dụng đất đai và địa vị quan lại đã trở thành những vấn đề quan trọng ở Ấn Độ. Điều này đã khiến cho sự cạnh tranh giữa các tôn giáo và các thế lực chính trị trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết. Chính sách mềm mỏng đã được thi hành trong lĩnh vực tôn giáo, tuy nhiên vẫn xuất hiện phân biệt giữa các tôn giáo, gây ra sự bất đồng và mâu thuẫn giữa các nhóm dân tộc và tôn giáo khác nhau.

Ngoài ra, văn hóa Hồi giáo đã được truyền vào Ấn Độ và đã tạo nên nhiều tác phẩm kiến trúc đặc trưng của Hồi giáo. Kinh đô Delhi đã được xây dựng và trở thành một trong những thành phố lớn nhất thế giới. Sự ảnh hưởng của văn hóa Hồi giáo cũng đã tạo nên những thay đổi đáng kể trong lối sống của người dân Ấn Độ, từ cách ăn mặc cho đến cách tôn giáo.

Tuy nhiên, trong bối cảnh này, các vua Ấn Độ đã ra sức củng cố theo hướng Ấn Độ hóa, xây dựng đất nước, đưa Ấn Độ đạt đến bước phát triển mới dưới thời vua Acơba (1556-1605). Họ đã xây dựng chính quyền mạnh dựa trên liên kết quý tộc, không phân biệt nguồn gốc. Đồng thời, họ cũng xây dựng khối hòa hợp dân tộc, hạn chế sự phân biệt chủng tộc và tôn giáo, hạn chế sự bóc lột của chủ đất và quý tộc. Các vua đã đo đạc lại ruộng đất để định ra mức thuế đúng đắn và hợp lí, thống nhất đơn vị đo lường. Họ cũng khuyến khích và hỗ trợ các hoạt động sáng tạo văn hóa nghệ thuật.

Tuy nhiên, cả hai vương triều đều do đế quốc bên ngoài xâm chiếm và xây dựng nên. Điều này đã tạo điều kiện cho văn hóa phát triển, nhưng cũng đã áp bức thống trị nhân dân Ấn Độ, gây ra sự mâu thuẫn giai cấp và dân tộc. Cuối cùng, cả hai triều đại đều suy yếu và sụp đổ.

Tóm lại, thời kỳ này đã đánh dấu những bước tiến quan trọng trong lịch sử và văn hóa của Ấn Độ, đồng thời cũng ghi nhận những thất bại và hạn chế của chính quyền trong việc đối phó với các thách thức đặt ra.

Trong thời kỳ của vua Acơba (1556-1605), các vua đã tập trung củng cố đất nước theo hướng Ấn Độ hóa, đưa đất nước đạt đến một bước phát triển mới. Bên cạnh đó, các vua còn xây dựng chính quyền mạnh mẽ bằng cách liên kết quý tộc mà không phân biệt nguồn gốc. Họ cũng tạo ra khối hòa hợp dân tộc, giảm thiểu sự phân biệt chủng tộc và tôn giáo, giảm bớt sự bóc lột của chủ đất và quý tộc.

Để tăng cường công tác thuế, các vua đã tiến hành đo đạc lại đất đai để xác định mức thuế hợp lý và đồng nhất đơn vị đo lượng. Đồng thời, họ cũng khuyến khích và hỗ trợ cho các hoạt động sáng tạo văn hóa nghệ thuật để thúc đẩy sự phát triển của đất nước.

Vì vậy, có thể nói rằng các vua đã đưa đất nước Ấn Độ đến một giai đoạn phát triển mới, với việc tập trung củng cố đất nước theo hướng Ấn Độ hóa, xây dựng chính quyền mạnh mẽ, tạo ra sự đoàn kết giữa các dân tộc, cải thiện công tác thuế và khuyến khích sáng tạo văn hóa nghệ thuật.

Thời gian tồn tại

1206 -1526

1526 – 1707

2. Những nét chính về vương triều hồi giáo Đê-Li:

a. Chính trị:

Trong lịch sử của Ấn Độ, vương triều Đê-li đã đóng một vai trò quan trọng trong việc thống nhất và củng cố quyền lực của nhà nước. Năm 1206, người Hồi giáo gốc Thổ Nhĩ Kỳ xâm chiếm miền Bắc Ấn Độ và thành lập vương triều Hồi giáo đầu tiên với Đê-li làm kinh đô. Tuy nhiên, sau đó vào đầu thế kỉ XIV, vương triều Đê-li đã thống nhất và phát triển thịnh vượng. Đến đầu thế kỉ XVI, vương triều đã suy yếu và sụp đổ do sự tấn công của người Mông Cổ ở Trung Á.

b. Kinh tế:

Vương triều Đê-li đã phát triển nông nghiệp để đáp ứng nhu cầu thực phẩm của dân cư. Nhà nước đã đào thêm kênh và hồ chứa nước để phát triển nông nghiệp. Ngoài ra, nghề thủ công đã phát triển mạnh mẽ, tạo điều kiện cho giao thương phát triển. Thương nhân đã đưa những mặt hàng nổi tiếng như vải vóc, đồ trang sức và gia vị để trao đổi lấy hàng hóa, đặc biệt là để trao đổi lấy ngựa chiến từ các nước Trung Á và Tây Á.

c. Xã hội:

Trong thời kỳ vương triều Đê-li, tầng lớp Bà-la-môn vẫn được coi là tầng lớp quý tộc, nhưng quyền lực trong xã hội vẫn thuộc về người Hồi giáo. Những người dân Ấn Độ không theo Hồi giáo phải nộp thuế ngoại đạo và bị phân biệt đối xử. Tình trạng phân biệt chủng tộc và tôn giáo đã gây ra sự bất bình trong nhân dân, dẫn đến nhiều cuộc đấu tranh diễn ra để đòi lại quyền lợi và góp phần làm suy yếu vương triều Đê-li.

Nhiều nhà lãnh đạo và các cuộc cách mạng đã nổi lên trong thời kỳ này, như Babur và Sher Shah Suri, để đưa đất nước trở lại độc lập và mạnh mẽ. Ví dụ, Babur đã thành lập đế chế Mogul và đưa Ấn Độ trở thành một trong những nước có nền văn hóa và nghệ thuật phát triển nhất thế giới. Sher Shah Suri đã tiến hành một số cải cách quan trọng trong quản lý chính quyền và hạ tầng giao thông, góp phần đưa Ấn Độ vào một thời kỳ phát triển mới.

Tổng kết lại, vương triều Đê-li là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử của Ấn Độ. Dù chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn, vương triều này đã để lại những dấu ấn quan trọng trong lịch sử, đồng thời mở ra nhiều cơ hội cho sự phát triển của Ấn Độ trong tương lai.

3. Thành tựu tiêu biểu về văn hoá của vương triều hồi giáo Đê-Li:

Tôn giáo: Trong thời kỳ này, việc truyền bá và áp đặt Đạo Hồi vào Ấn Độ là một sự kiện quan trọng và có ảnh hưởng lớn đến văn hóa của đất nước này. Điều này đã đem đến yếu tố mới và thay đổi cho văn hóa Ấn Độ, tạo ra một sự kết hợp giữa các yếu tố truyền thống và các giá trị của Đạo Hồi.

Công trình kiến trúc: Các công trình kiến trúc trong thời kỳ này rất đa dạng và phong phú, tuy nhiên, kiến trúc Hồi giáo là phong cách được ưa chuộng nhất. Các công trình kiến trúc này thường mang những đặc điểm rõ ràng như các tháp cao, mái vòm, cửa vòm và sân rộng. Họa tiết trang trí trên các công trình này thường là chữ A-rập cổ, tạo nên một phong cách kiến trúc độc đáo và rất đặc trưng cho vùng đất này.

Chữ viết: Chữ Ba Tư được đưa vào và trở thành ngôn ngữ chính của triều đại Đê-Li. Điều này đã góp phần đưa đến sự phát triển của văn học và văn hóa Ấn Độ. Chữ viết này cũng phản ánh sự phát triển của Ấn Độ trong lĩnh vực văn hóa và giáo dục.

Văn học: Ấn Độ đã có nhiều nhà thơ, nhà văn tài năng và các tác giả tài ba khác, những người đã góp phần tạo nên những tác phẩm văn học vĩ đại của dân tộc này. Kabir là một trong những nhân vật văn học lớn của Ấn Độ. Các tác phẩm được viết bằng ngôn ngữ Hin-đi thường chứa đựng những ý nghĩa ca ngợi trung thực, sống lương thiện và khoan dung, mang đến những thông điệp đầy tính nhân văn cho độc giả. Những tác phẩm đó còn được coi là tài liệu quý giá cho nghiên cứu văn hóa, lịch sử và xã hội của Ấn Độ.

4. Những nét chính về vương triều Mô-Gôn:

Trong thế kỉ XV, Vương triều Hồi giáo Đê-li thể hiện sự suy yếu và một số người dân Trung Á, cũng theo Hồi giáo nhưng tự cho mình là dòng dõi Mông Cổ, tấn công Ấn Độ và thành lập Vương triều Mô-gôn.

Vương triều Mô-gôn được xem là giai đoạn cuối cùng của chế độ phong kiến ở Ấn Độ. Các vị vua đầu tiên đã cố gắng củng cố Vương triều theo hướng “Ấn Độ hóa” và xây dựng đất nước. Vua A-cơ-ba đã đạt được nhiều thành tựu mới.

Chính sách của vua A-cơ-ba

Xây dựng một chính quyền mạnh mẽ, dựa trên sự liên kết tầng lớp quý tộc, không phân biệt nguồn gốc.

Tạo ra khối đoàn kết dân tộc dựa trên việc hạn chế sự phân biệt chủng tộc, tôn giáo và hạn chế sự bóc lột của chủ đất và quý tộc.

Đo đạc lại ruộng đất để định ra mức thuế đúng và hợp lí, thống nhất các hệ thống cân đong và đo lường.

Khuyến khích và hỗ trợ các hoạt động sáng tạo văn hóa, nghệ thuật.

⟹ Những chính sách của vua A-cơ-ba đã giúp xã hội Ấn Độ ổn định, kinh tế phát triển, văn hóa có nhiều thành tựu mới và đất nước thịnh vượng.

Xem thêm  Bộ 50 đề thi thử THPT quốc gia 2017 môn Hóa học của các trường nổi tiếng trên toàn quốc (Có đáp án) Tài liệu ôn thi THPT quốc gia 2017 môn Hóa học