Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất

Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất
Bạn đang xem: Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

Văn chương là một điều kỳ diệu, mang đến cho con người những trải nghiệm tinh thần đa dạng. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất, mời bạn đọc theo dõi.

1. Dàn ý Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất:

1.1. Tư duy về tuổi thơ và ký ức của tác giả:

Tác giả mở màn bằng việc đem lại một cái nhìn về ký ức của mình về đám trẻ trong làng. Những hình ảnh này không chỉ đơn thuần là những câu chuyện vui đùa của tuổi thơ, mà còn thể hiện tình yêu của tác giả đối với quê hương và thiên nhiên. Có những khoảnh khắc êm đềm thơ mộng, được gắn liền với những câu vè và trò chơi ngoài trời, tạo nên một ký ức đáng trân trọng.

1.2. Những suy nghĩ về việc bắt chim:

Tuy tuổi thơ của những đứa trẻ trong xóm êm đềm và đẹp đẽ, nhưng tác giả không tránh khỏi việc suy nghĩ về cách những đứa trẻ trong làng thường rình bắt chim. Cuộc vui trẻ thơ không phải lúc nào cũng vô hại, và tác giả thấu hiểu rằng những trò chơi vui đùa của đứa trẻ có thể vô tình gây tổn thương cho những sinh vật nhỏ bé, đáng thương.

1.3. Ký ức và lời dạy của người mẹ:

Một phần quan trọng của câu chuyện là ký ức của tác giả về lời dạy của người mẹ. Câu chuyện bắt đầu khi tác giả thấy chú chim bói cá bị thương sau khi bị bắn, và cảm thấy hối hận và bối rối. Lời của người mẹ khi tác giả đang giữ chú chim trong tay “Sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai cướp sự sống của con?” đã thức tỉnh ý thức của tác giả. Mẹ của tác giả là người có tầm nhìn và khả năng giáo dục con cái, và lời dạy này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn của tác giả.

1.4. Quyết tâm đem chim bói cá về sinh sống:

Sau lời nhắc nhở của người mẹ, tác giả quyết tâm đem chú chim bói cá về cuộc sống. Việc chăm sóc chú chim khi nó không muốn ăn thức ăn mà tác giả đưa cho nó thể hiện sự tình cảm của tác giả và sự phản ánh của chú chim. Chúng ta thấy sự thay đổi trong tâm trạng của đứa trẻ từ một đứa trẻ nghịch ngợm thành một đứa trẻ tinh khôi và vui vẻ, thể hiện sự “quay đầu” trong suy nghĩ của đứa trẻ.

1.5. Nhận thức về thực tại:

Tác giả thể hiện việc nhớ lại lời dạy của người mẹ và coi đó là bài học quý báu của mình. Sự hối hận và bối rối của tác giả về việc bắt chim trong tuổi thơ của mình được thể hiện rõ qua từng dòng văn của câu chuyện.

2. Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định hay nhất:

Nếu phải lựa chọn bản nhạc hay nhất, tôi sẽ không ngần ngại mà chọn văn chương. Với tôi, văn chương đã trao đến cuộc đời này không ít những câu chuyện đầy ý nghĩa và đẹp đẽ về con người và cuộc sống. Khi nhắc đến nhà văn Trần Bảo Định, không thể không kể đến đoạn trích “Lời má năm xưa”. Đến tận bây giờ, với những câu từ đong đầy ý nghĩa, tác phẩm ấy vẫn để lại sự lưu luyến, nỗi tiếc nuối không dứt của rất nhiều độc giả.

“Lời má năm xưa” là một tác phẩm có một cốt truyện đơn giản, nhưng đong đầy ý nghĩa. Nó không chỉ là một bài viết, mà còn chứa trong đó những lời dạy bảo của người mẹ và đồng thời là nỗi ân hận không nguôi của tác giả từ ngày xưa đến nay.

Ngay từ đầu tác phẩm, nhà văn đã giới thiệu những câu hò thân thương tại quê hương yêu quý của mình: “Ở quê tôi, trai gái đều thuộc lòng câu hò.”

“Câu thơ “Chim thằng chài có ngày mắc bẫy” là một ví dụ điển hình cho câu hò dân ca, thể hiện tình yêu của đôi lứa. Loài chim thằng chài, còn được gọi là chim bói cá, thường lao đầu xuống hoặc bay trên mặt nước để bắt mồi. Tuy nhiên, do tập tính săn bắt này, chúng thường dễ dàng rơi vào bẫy, điều mà tác giả đã thể hiện qua câu hò “Chim thằng chài có ngày mắc bẫy.” Tuy nhiên, “em” đã nhắc nhở anh rằng anh nên tránh xa, không nên rơi vào bẫy của kẻ thù. Người con gái chấp nhận lời dạy của mẹ cha và không dám theo chàng bỏ đi. Những câu hò dân ca này vừa thể hiện tình yêu của đôi trẻ vừa kết hợp với tình cảm gia đình.

Qua những câu văn, tác giả đã giúp chúng ta hiểu thêm về đặc điểm và cách sinh tồn của loài chim thằng chài. Chúng sống tự lập từ khi còn nhỏ, tự tìm đường thích nghi với môi trường, và không có mẹ để chăm sóc. Do đó, khi trưởng thành, chúng kết bạn với đồng loại và sống chung, bảo vệ lẫn nhau. Mặc dù chúng là loài vật, nhưng chúng cũng có trái tim nhân ái, thương yêu đồng loại và sẵn sàng chia sẻ mồi cho bạn đời hoặc cho những chú chim yếu đuối và đặc biệt là đối với người chài ốm yếu. Khi chúng ta đọc đến đây, chắc chắn độc giả sẽ cảm thấy xúc động và thán phục trước sự mạnh mẽ, tự lập và tấm lòng nhân hậu của loài chim này.

Quay lại thời thơ ấu, tôi cảm thấy hối hận và xúc động khi nhớ lại một câu chuyện xưa. Khi còn bé, tôi thường chơi cùng bạn bè và sử dụng những viên đạn tự làm từ đất sắt để bắn vào các con chim bói cá. Con nào may mắn có thể thoát chết, còn con nào không kịp bay thì thường phải chết. Khi nghĩ về quá khứ đó, tôi không thể không hối hận và thấy lương tâm đau đớn vì đã gây hại cho một loài chim sống đầy tình cảm như vậy.

Một lần, khi mẹ thấy tôi đã làm điều sai trái đó, bà đã đặt cho tôi một câu hỏi đầy ý nghĩa: “Sao con cướp đi sự sống của chúng? Rồi, ai sẽ cướp đi sự sống của con?” Chỉ một câu hỏi đơn giản nhưng nó đã làm cho tôi nhận ra hành động sai trái của mình. Sau đó, mẹ đã đưa tôi xuống sông, giúp tôi lấy lại con chim bói cá mà tôi vừa bắn, đưa nó lên bờ và chăm sóc cho nó. Tôi mang chú chim nhỏ về nhà và chữa trị cho nó. Cá chính là thức ăn mà nó yêu thích nhất, một thứ mà nó dũng cảm săn bắt hàng ngày. Nhưng giờ đây, khi tôi đưa nó cá, nó không thèm ăn. Có lẽ, trong thời điểm đó, nó đang thể hiện sự phẫn nộ đối với tôi. Điều đó làm tôi cảm thấy xấu hổ và hối hận về hành động của mình. Giá như khi đó tôi không bắn nó, chú chim nhỏ đã có cuộc sống tự do và hạnh phúc ngoài tự nhiên. Chuyện này cho thấy sự “quay đầu” của tôi, từ một đứa trẻ nghịch ngợm trở thành người đã học từ lời dạy của mẹ và cứu sống một sinh vật nhỏ đang gặp nguy.

Mặc dù vết thương của thằng chài đã hồi phục, nhưng nó vẫn rất yếu và mệt mỏi. Nó không còn đủ sức để bay lượn như trước đây. Tôi quyết định đưa thằng chài ra gần gốc cây mận bên cầu nước. Tại đây, nó gặp được đồng loại và những người bạn cũ của mình. Chúng cùng nhau bu xung quanh nó và đút mồi cho nó. Nó ăn ngon lành và hạnh phúc, có lẽ do sự hạnh phúc quá lớn khiến tôi, người đứng nhìn, cũng thèm món ăn ấy.

Thể qua điều này, câu chuyện một lần nữa cho thấy một lối sống đầy tình cảm, đoàn kết, và lòng đoàn kết mạnh mẽ của các con chim bói cá. Mặc dù chỉ là các loài chim nhỏ, nhưng chúng sống rất tình cảm và đoàn kết.

Câu chuyện kể về sự kiện xảy ra cách đây bảy mươi năm, nhưng ngay cả bây giờ, khi nhớ lại, tôi vẫn cảm thấy hối hận và xấu hổ. Đặc biệt, câu hỏi của mẹ, “Sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai sẽ cướp sự sống của con?” vẫn đọng mãi trong tâm hồn tôi. Câu hỏi này được lặp lại hai lần trong văn bản, tôn emphasise nhan đề và thông điệp của tác phẩm. Nó nhấn mạnh sự hối hận sâu sắc và sự nhớ về lời dạy của mẹ. Mẹ mong muốn dạy cho con của mình cách yêu quý, trân trọng, và bảo vệ thiên nhiên và các loài động vật.

Bằng cách sử dụng từ ngữ và câu văn chứa tình cảm và cảm xúc mạnh mẽ, tác phẩm truyền tải một bài học nhân văn sâu sắc: chúng ta cần biết yêu thương, trân trọng và bảo vệ tự nhiên, cũng như bảo vệ các loài động vật. Các con vật cũng có tình cảm và cảm nhận, đừng gây hại cho họ, vì sau này, khi nhìn lại, chúng ta sẽ trải qua những cảm xúc hối hận và đau đớn.

Tác phẩm “Lời má dặn” để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả và vượt qua thời gian để trở thành một tác phẩm kinh điển.

3. Phân tích Lời má năm xưa của Trần Bảo Định chọn lọc:

Văn chương là một điều kỳ diệu, mang đến cho con người những trải nghiệm tinh thần đa dạng. Nó khám phá và thể hiện nhiều chủ đề đa dạng, phong cách viết sáng tạo và độc đáo của từng tác giả.

Điều đặc biệt về văn chương là khả năng phản ánh sâu bên trong tâm hồn của người nghệ sĩ, thể hiện cả những điều ẩn giấu và thậm chí cả những điều mà tác giả cũng không hề nhận biết. “Lời má năm xưa” của tác giả Trần Bảo Định là một tác phẩm mẫu về sự sâu thẳm của nội tâm. Đây là một câu chuyện chứa đựng những cảm xúc nồng nàn, làm rung động trái tim của người đọc.

“Lời má năm xưa” không chỉ là tiêu đề của câu chuyện, mà còn là một phần quan trọng của nó. Đó là những lời dạy bất ngờ từ người mẹ trong quá khứ, mà sau này người con luôn nhớ và học từ đó. Câu chuyện có cốt truyện đơn giản, nhưng nó thể hiện chủ đề sâu sắc.

Câu chuyện tập trung vào những khung cảnh hàng ngày, nhưng lại truyền tải sự đau đớn sâu sắc của tác giả trong suốt nhiều thập kỷ. Thông qua việc bắn thương một chú chim, nhân vật “tôi” trong câu chuyện cảm thấy tội lỗi suốt hàng chục năm sau đó. Dường như đó là một tình huống đơn giản, nhưng khi ta xem xét kỹ, ta mới nhận thấy nó có ý nghĩa sâu sắc.

Ngay trong đoạn mở đầu, tác giả giới thiệu cho người đọc một khía cạnh độc đáo về vùng quê hương: “Ở quê tôi, trai gái đều thuộc lòng câu hò:

“Chim thằng chài! có ngày mắc bẫy Em cho anh hay anh hãy tránh xa Mẹ cha không thể chịu hoà Em đâu dám cãi để mà theo anh!”

Điều này là một khởi đầu độc đáo và đặc biệt cho câu chuyện. Câu hò quê hương này thể hiện tình yêu giữa đôi tình nhân, trong khi cha mẹ lại không đồng ý. Cô gái không cãi lại lời cha mẹ, và do đó, cô xa lánh chàng trai.

Tiếp theo, tác giả mô tả về đặc điểm và cách sống của chú chim bói cá. Những con chim con này phải tự mình tự lập, tự tìm kiếm thức ăn để tồn tại, vì chúng không có mẹ để bảo vệ. Họ cũng có tình cảm, tình thương cho người khác, một khía cạnh mà chúng ta thường không nghĩ đến. Chúng bảo vệ lẫn nhau, chia sẻ thức ăn với những người chài yếu đuối trong đàn.

Trong câu chuyện, nhân vật chính, người đại diện cho tác giả, thường đi chơi với bạn bè. Những lúc đó, những đứa trẻ thường nghịch ngợm, thường bắn những viên đạn đất sắt vào chú chim bói cá.

Không ai trong số chúng tôi nghĩ rằng những chú chim đó sẽ trải qua cảm xúc đau đớn đến như vậy, hoặc rằng sinh mạng của chúng sẽ bị đe dọa bởi những trò đùa của chúng tôi, đám trẻ nhỏ. Có lẽ vào thời điểm đó, chúng tôi chưa hiểu, hoặc đơn giản là không muốn hiểu, bởi chúng tôi đang ở độ tuổi ham chơi, nghịch ngợm. Nhưng thực tế, chúng tôi đã vô tình gây tổn thương cho những sinh vật nhỏ bé, hiền lành đó.

Câu hỏi của người mẹ đã đánh thức ý thức của nhân vật chính, tôi: “Tại sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai cướp sự sống của con?” Một câu hỏi đơn giản, nhưng nó đã làm cho tôi nhận ra rằng hành động của mình là sai trái. Mẹ tôi đưa tôi ra sông, cứu chú chim bói cá vừa bị tôi bắn, đưa nó lên bờ và chăm sóc nó. Tuy nhiên, chú chim nhỏ dường như tỏ ra tức giận và từ chối ăn những miếng thức ăn mà tôi đưa cho nó.

Điều này thể hiện một sự “quay đầu” của một đứa trẻ trước một hành động nghịch ngợm của mình. Hình ảnh của người mẹ trong tình huống này thực sự đáng chú ý. Mẹ là người hướng dẫn, dạy cho con cái về cái đúng và cái sai, cách sống và hành động đúng trong cuộc sống. Chính nhờ lời dạy của mẹ, một sinh mạng nhỏ đã được cứu, và có thể còn nhiều sinh mạng khác sẽ được cứu vớt.

Trong hiện tại, sau nhiều năm, khi tôi nhớ lại câu chuyện đó, tôi vẫn cảm thấy hối hận và đầy tâm trạng. Đặc biệt, câu hỏi của mẹ “Tại sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai cướp sự sống của con?” lặp đi lặp lại suốt câu chuyện như một lời dạy, một lời nhắc nhở sâu sắc, làm cho tôi không thể quên. Câu nói đó nổi bật lên, tôn vinh chủ đề và tiêu đề của tác phẩm, cũng như làm cho người đọc cảm động về tình yêu mẫu tử thiêng liêng.

Tác giả sử dụng phép lặp lại câu hỏi để làm nổi bật nội dung của truyện. Ngoài ra, ông cũng sử dụng một loạt biện pháp tu từ khác như liệt kê và nhân hoá để tạo ra những hình ảnh sống động. Thông qua việc xây dựng cốt truyện đầy cảm xúc và sử dụng thời gian một cách hợp lý, tác giả thể hiện rõ tâm trạng của nhân vật.

Thông điệp mà tác giả muốn truyền tải thông qua câu chuyện này là bài học mà mẹ tôi đã truyền cho tôi: hãy yêu thương và quý trọng các loài vật, coi họ như người thân. Tác phẩm “Lời má năm xưa” để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc, thông qua đó, tôn vinh chủ đề và thông điệp của câu chuyện.