Phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ trong Hạnh phúc của một tang gia

Phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ trong Hạnh phúc của một tang gia
Bạn đang xem: Phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ trong Hạnh phúc của một tang gia tại truongptdtntthptdienbiendong.edu.vn

Xuân Tóc Đỏ là một trong những nhân vật đại diện cho lớp người thượng lưu, lố bịch dối trá, đại diện cho kết tinh, sản phẩm của xã hội lúc bấy giờ. Mời các bạn tham khảo một số bài văn Phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ trong Hạnh phúc của một tang gia

1. Tóm tắt tác phẩm:

Tác phẩm đề cập đến cuộc sống sau cái chết của cụ Tổ, từ lúc ông qua đời cho đến khi thực sự chết đi. Câu chuyện bắt đầu từ khi ông mất và chỉ có ý nghĩa từ khoảnh khắc ấy trở đi. Sự ra đi của cụ để lại dịp cho con cháu khoe khoang những nghịch lý của”thế hệ kế tục”hiếu thảo thông qua việc mặc những bộ trang phục pha trộn giữa phong cách Tây Âu và Á Đông, cùng với những hành động”mèo mả gà đồng”của dâu con và những người xung quanh. Lễ tang hoành tráng cho cụ Tổ là một cuộc diễu hành được tổ chức bằng các trò hề của giai cấp thượng lưu. Qua đoạn trích này, tác giả đã tiết lộ các hoạt động vô duyên, không có tính chuẩn mực và không tuân thủ các giá trị truyền thống của những kẻ ẩn dật dưới sự áp bức từ xâm lược thuộc địa, tạo thành một bức tranh tổng quan về xã hội hiện tại đầy rễ mục từ khi ấy.

2. Dàn ý phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ ngắn gọn nhất:

2.1. Dàn ý số 1:

Mở bài:

Giới thiệu nhân vật: Xuân Tóc Đỏ là nhân vật trung tâm của tác phẩm “Số đỏ”, đây cũng là nhân vật tiêu biểu bậc nhất của nền văn học Việt Nam đương thời. Tập trung xây dựng Xuân Tóc Đỏ với thủ pháp trào phúng quen thuộc kết hợp với cách viết phóng đại kích cỡ đã đem đến chân dung một Xuân Tóc Đỏ đầy hài hoà, khái quát chân thực các gương mặt, đường nét của nhiều loại người trong xã hội đương thời.

Thân bài

– Xuân Tóc Đỏ là một người tinh quái, lưu manh, một con người vô giáo dục do môi trường sống đen tối gây nên.

– Xuân bắt đầu cuộc sống lang thang, vạ vật ở góc phố, đầu hè xó đường để mưu sinh. -> Môi trường sống tăm tối của cuộc sống lang thang đã làm cho Xuân chịu ảnh hưởng tiêu cực, từ một đứa vô giáo dục Xuân trở nên tha hoá. -> Xuân Tóc Đỏ là sản phẩm của xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời đen tối, lắm tệ nạn.

– Xuân Tóc Đỏ cũng là gặp được nhiều vận may “phất” lên mà thuận lợi bước vào cuộc sống của những người thượng lưu.

– Nhờ sự khôn ngoan, nhiều mánh khoé nên Xuân tóc đỏ đã tạo được chỗ đứng trong nhà của ông bà Văn Minh, lọt vào mắt xanh của cô Tuyết.

– Xuân có một chút hiểu biết về y học, được cụ cố khen ngợi và được Văn Minh “đánh bóng” về nguồn gốc xuất thân cao đẹp, từ tay lưu manh bán thuốc lá dạo Xuân đã trở thành sinh viên trường dược, sau trở thành quản Đốc.

– Nhờ nhạy bén với tài ăn nói khéo léo mà Xuân đã được bà Phó Đoan tôn vinh là nhà hùng biện, người biết chơi tennis đã được bầu chọn là danh thủ.

– Xuân đã trở thành cái tên sáng giá để đấu với danh thủ quần vợt của Xiêm La. Trong trận chiến, Xuân đã để thua đối phương nhưng vẫn được ca ngợi là vì nghĩa lớn, là anh hùng nghĩa hiệp.

– Vốn là tên lưu manh, dâm nhưng hoạt ngôn, khôn khéo trong việc lấy lòng người khác nên Xuân Tóc Đỏ đã “chinh phục” được cô Tuyết, một cô gái hám danh vọng lại ngây thơ và cả tin trong chuyện tình yêu.

– Xuân Tóc Đỏ là một người nhạy cảm, tinh tế, luôn biết đưa ra giải pháp để đối phó với tình thế.

Kết bài

Xuân Tóc Đỏ là nhân vật điển hình, nhân vật tập trung những tính cách tiêu biểu của nhiều loại người trong xã hội cũ, không ngại dùng thủ đoạn, giả dối để đạt được mục đích tiến thân.

2.1. Dàn ý số 2:

Mở bài

– Vũ Trọng Phụng là nhà văn hiện thực của Việt Nam, ông đứng giữa phố xá để khám phá những góc tối của xã hội, qua đó sáng tác ra những thiên tiểu thuyết, những truyện ngắn có giá trị hiện thực, phê phán đả kích vô cùng sâu cay một xã hội thực dân – nửa phong kiến thối nát, xấu xa, đồi bại.

– Một trong những nhân vật đại diện cho tầng lớp tư sản thượng lưu, lố bịch giả dối, đại diện cho nhân cách, đạo đức của xã hội lúc bấy giờ chính là nhân vật Xuân Tóc Đỏ trong tiểu thuyết Số đỏ, xuất hiện thoáng qua trong đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia.

Thân bài

– Tác giả, tác phẩm:

+ Vũ Trọng Phụng (1912-1939), mồ côi cha từ bé, phải bươn chải đủ nghề để kiếm sống trước khi dấn thân vào con đường viết văn. Văn học của ông là tiếng nói phê phán sâu cay một xã hội rối ren với những kẻ đeo danh quyền quý, thượng lưu nhưng bản chất lại là những kẻ có lối sống và hành động xấu xa, hèn hạ.

+ Tác phẩm: Số đỏ, Ông tố, Vỡ đê, Cơm thầy cơm cô, Kỹ nghệ lấy tây, . ..

+ Đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia nằm ở chương XV của tiểu thuyết Số đỏ, nói về đám tang “thượng lưu” của cụ cố tổ, người đã vô tình bị Xuân làm tức chết.

– Hoàn cảnh xuất thân của Xuân Tóc Đỏ:

+ Mồ côi, vì thói dối gian, lưu manh bị bác đuổi khỏi nhà, lang bạt khắp nơi.

+ Làm nghề hái me, trèo sấu, bán thuốc lá dạo, lượm ban quần, . .. để kiếm sống.

+ Chứng kiến đủ thứ tệ nạn, thói đời đen bạc, hình thành nên một nhân cách bị tha hoá.

– Sự lưu manh hoá, tha hoá của Xuân Tóc Đỏ:

+ Sự lưu manh của Xuân xuất phát từ chính bản tính vốn lương thiện từ bé, cộng thêm phải vật lộn với cuộc sống cực khổ nên hắn tự phát triển theo hướng lưu manh, và sự lưu manh của Xuân có phần khôn ngoan, giảo hoạt.

+ Sự lưu manh hoá của Xuân không diễn ra bởi hành động bạo lực, máu me, chém giết mà nó còn bắt nguồn từ cái hồn, từ ngay trong lời nói, cách ứng xử.

+ Có thể nói tất cả cái tối tăm, xấu xa trong cái xã hội phong kiến – nửa thực dân mực đồng thau lẫn lộn dường như đã kết tinh tất cả trong một con người như Xuân tóc đỏ, lưu manh, đầy mưu mô, dối gian, nhếch mép, ưa dối trá và ham danh lợi phù phiếm.

=> Bi kịch của Xuân cũng là bi kịch bị lưu manh hoá, nhưng nhân vật này đã biết tận dụng sự lưu manh của mình làm vốn liếng tiến thân.

– Yếu tố tác động, trợ giúp Xuân trong con đường tiến thân:

+ Đó là những kẻ xưng mình là giới thượng lưu, giàu có, cao sang vậy nhưng điểm nhân cách thì lại bằng không, họ ham mê những thú vui thể xác, bệnh hoạn, ưa tiền tài, danh vọng, xa hoa và thác loạn.

+ Ví dụ như bà Phó Đoan, cô Tuyết ngây thơ, ông cố Hồng, vợ chồng Văn Minh, rất nhiều những người khác.

– Nhận xét về nhân vật Xuân Tóc Đỏ:

+ Là một kẻ lưu manh chính hiệu, không có nhân cách, lưu manh, vô giáo dục.

+ Là một kẻ vô cùng nhanh nhạy và thông minh, có thể thích ứng được với hoàn cảnh, luôn trang bị cho mình những kịch bản, những chiếc mặt nạ khác nhau để đối phó với tất cả mọi loại người, thậm chí là nắm lũ lưu manh ấy trong lòng bàn tay.

+ Nhưng luôn thẳng thắn với bản thân rằng mình là một kẻ không ra gì, vô dụng.

Kết bài

– Cả cuộc cuộc đời của Xuân tóc đỏ và sự lưu manh của Xuân tóc đỏ đã được phơi bày ra cái bộ mặt lố bịch, đốn mạt của các tầng lớp tự xưng là thượng lưu của cái xã hội nửa tây nửa ta lúc bấy giờ.

– Xuân tóc đỏ là kết tinh là sản phẩm không phải của tạo hóa mà là của chính xã hội tàn khốc ấy, giữa một xã hội thật giả đúng sai lẫn lộn, một kẻ đầu đường xó chợ, lưu manh không nghề ngỗng phải tự cứu lấy mình bằng chính sự lưu manh, chính thói lẻo mép bẩn thỉu, chính những lời xảo ngôn, lọc lừa sao cho xứng với những kẻ tự xưng là quyền quý.

3. Phân tích nhân vật Xuân tóc đỏ trong Hạnh phúc của một tang gia

Bàn về giá trị của tác phẩm Số đỏ, nhà văn Nguyễn Khải đã khẳng định, Số đỏ là “cuốn tiểu thuyết lớn lao có thể làm mẫu mực cho mọi nền văn chương”. Xuân Tóc Đỏ là nhân vật trung tâm của tiểu thuyết “Số đỏ”, đây cũng là nhân vật tiêu biểu bậc nhất của nền văn học Việt Nam đương thời. Tập trung xây dựng Xuân Tóc Đỏ với thủ pháp trào phúng quen thuộc kết hợp với cách viết phóng đại kích cỡ đã đưa ra chân dung một Xuân Tóc Đỏ đầy hài hoà, khái quát được đầy đủ tính cách, đặc điểm của nhiều loại người trong xã hội đương thời.

Xuân Tóc Đỏ là một người tinh quái, lưu manh, một con người vô giáo dục do môi trường sống bụi đời tạo nên. Ngay từ nhỏ Xuân Tóc Đỏ là một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, là đứa con không có giáo dục của bố mẹ nên Xuân bị nhiễm những thói xấu, những điều đồi bại, vô đạo đức dù sống với bác cũng đã bị đuổi ra khỏi nhà. Từ đó Xuân bắt đầu cuộc sống lang thang, vạ vật ở các đường phố, đầu hè xó ngõ để mưu sinh “Thằng Xuân lấy đầu hè, xó cửa làm nhà, ăn sấu ở đầu phố ra Hồ Hoàn Kiếm làm cơm. ..”

Môi trường sống tăm tối của cuộc sống bụi đời đã làm cho Xuân bị ảnh hưởng sâu sắc, từ một đứa vô giáo dục Xuân trở nên lưu manh hoá biểu hiện trực tiếp thông qua các hành vi như: ve vãn cô hàng mía, cô gái điếm hay lối ăn nói tục tĩu, thiếu văn hoá “mẹ kiếp”, “nước mẹ gì”. Có thể nói, Xuân Tóc Đỏ là hiện thân của xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời đen tối, nhiều tệ nạn.

Là một tên lưu manh, kẻ bất hảo đi lên từ môi trường bụi đời nhưng Xuân Tóc Đỏ may mắn là gặp được nhiều vận may “phất” lên mà thuận lợi bước vào cuộc sống của những người giàu có. Bản chất lưu manh, lẳng lơ của Xuân khi bị phát giác đã bị vạch trần nhưng vẫn được bà Phó Đoan cảm hoá và tạo cơ hội để Xuân đi những bước đầu vào môi trường của những kẻ giàu có. Bằng sự khôn ngoan, nhiều thủ đoạn nên Xuân tóc đỏ đã tạo được chỗ đứng trong gia đình của ông bà Văn Minh, lọt vào mắt xanh của cô Tuyết.

Vì từng làm nghề bán thuốc dạo nên Xuân có một chút hiểu biết về y học, được cụ cố khen ngợi và được Văn Minh “đánh bóng” về nguồn gốc xuất thân cao quý, từ kẻ lưu manh bán thuốc dạo Xuân đã trở thành sinh viên trường thuốc, sau trở thành quản Đốc. Mồm mép nhạy bén với tài ăn nói khéo léo mà Xuân đã được bà Phó Đoan tôn vinh là nhà hùng biện, người biết chơi quần vợt và được coi là danh thủ. Đi đến đâu Xuân cũng tự hào khoe với mọi người “Me xừ Xuân, cựu sinh viên trường thuốc, giáo sư quần vợt, giám đốc hiệu Thời trang phụ nữ tân tiến”. Bằng các thủ đoạn tinh vi, Xuân đã trở thành cái tên sáng giá để đấu với siêu sao quần vợt của Xiêm La. Trong trận chiến, Xuân đã để thua đối phương nhưng vẫn được ca ngợi là người nghĩa lớn, là người hùng thầm lặng.

Bản chất là kẻ lưu manh, dâm nhưng hoạt ngôn, khôn khéo trong việc lấy lòng người khác mà Xuân Tóc Đỏ đã “chinh phục” được cô Tuyết, một cô gái hám danh vọng lại cả tin và dễ dãi trong chuyện yêu đương. Tuy nhiên, nếu theo dõi toàn bộ câu chuyện thì có thể thấy Xuân Tóc Đỏ là một người nhạy cảm, tinh tế, luôn biết đưa ra giải pháp để đối phó với hoàn cảnh. Tuỳ theo hoàn cảnh mà Xuân có thể ngạo mạn, làm ra vẻ giống với những người trong giới thượng lưu thực thụ, có lúc kiêu căng ngạo mạn, bông đùa lố bịch nhưng trong những hoàn cảnh nhất định, Xuân đã không ngần ngại mà thừa nhận thân phận thấp kém của mình: “Tôi chẳng danh giá quái gì, Hạ lưu. Ma cà bông. Nhặt banh quần. Không đứng đắn “.

Xuân Tóc Đỏ là nhân vật tiêu biểu, nhân vật tập hợp các tính cách điển hình của nhiều hạng người trong xã hội cũ, không ngần ngại sử dụng thủ đoạn, mưu mô nhằm đạt được mục đích tiến thân. Sở dĩ tác giả Vũ Trọng Phụng để cho nhân vật Xuân Tóc Đỏ tiến thân thuận lợi với những vận hên đến không ngờ là bởi vì môi trường xã hội vốn dĩ tăm tối, mà trong xã hội ấy không được tạo lập trên những quan hệ chân chính giữa con người với con người mà lại đầy rẫy những thủ đoạn, mưu mô hãm hại lẫn nhau.