1. Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân chọn lọc:
Mẹ tôi là một y sĩ kỳ cựu, một người thầy thuốc tận tụy với bệnh nhân. Những nỗ lực và đam mê của mẹ trong nghề y đều là không thể phủ nhận. Tôi nhớ rõ những lần thức giấc giữa đêm, khi tôi nhìn thấy ánh đèn trong phòng mẹ vẫn sáng bừng. Sự chăm chỉ và công việc không ngừng nghỉ của mẹ luôn khiến tôi ngưỡng mộ.
Mỗi khi tôi bước vào phòng, tôi không thể nhận ra mẹ nữa. Thay vào đó, tôi thấy một vị y tá mái tóc hoa râm đang cùng tôi cống hiến trên bàn làm việc. Hình ảnh ấy thật vĩ đại và to lớn. Trong ánh đèn bàn rực rỡ, người y sĩ ấy trở nên lấp lánh hơn bao giờ hết. Áo blouse trắng trên vai mẹ, đã xắn lên quá khuỷu tay từ lúc mẹ rời bệnh viện. Mẹ tận tụy với công việc, không ngại lao vào phòng làm việc ngay khi về nhà. Mẹ tập trung vào việc xử lý hồ sơ bệnh án và tiến hành các nghiên cứu y học. Đôi tay mẹ luôn bận rộn ghi chép vào sổ cá nhân, chứa đựng những tên bệnh và tên thuốc. Đôi mắt sáng lạn và chăm chú của mẹ tập trung vào từng chữ viết, trong khi chiếc kính trễ xuống theo ánh nhìn. Những nếp nhăn xung quanh lông mày chứng tỏ sự tập trung cao độ của mẹ. Thỉnh thoảng, mẹ dừng lại, như để suy nghĩ về một điều gì đó, rồi quay trở lại chiếc máy tính đã sẵn sàng, để tìm kiếm lời giải đáp cho câu hỏi của bệnh nhân.
Trên bàn làm việc của mẹ, có những giấy tờ, ảnh và tranh minh họa xếp ngổn ngang. Đó là những tài liệu và hồ sơ của những bệnh nhân mà mẹ đã từng chăm sóc. Nhìn vào mọi thứ đó, tôi cảm nhận được sự tận tâm và sự quan tâm mà mẹ dành cho từng người bệnh. Tôi rất mong rằng trong tương lai, tôi sẽ có cơ hội trở thành một y tá như mẹ. Đó là ước mơ của tôi, được đóng góp và giúp đỡ mọi người, cống hiến cuộc đời cho sứ mệnh y tế.
2. Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân siêu hay:
Hôm ấy, tôi bị sốt và mẹ đã đưa tôi vào bệnh viện để khám bệnh. Lúc đó, tôi đã có cơ hội được gặp cô Thảo, một bác sĩ giỏi chuyên về khoa nhi trong thành phố của tôi.
Cô Thảo khoác trên người một bộ trang phục màu trắng tinh. Áo bờ lu trắng, quần trắng, dép màu sữa, và đôi gang tay cũng màu trắng. Điều duy nhất khác biệt là cái phù hiệu màu xanh đậm được gắn ở cổ áo. Phù hiệu đó ghi chữ “bác sĩ Nguyễn Thị Thảo”. Từ bộ trang phục và phù hiệu, cô Thảo toát lên vẻ đẹp giản dị, tựa như một nhành hoa Huệ trắng tinh khiết và thanh cao. Cô cao ráo, dáng đi nhanh nhẹn và vẻ mặt hiền hòa. Nhưng điều thu hút nhất trên khuôn mặt của cô chính là đôi mắt. Đôi mắt dẹp lạ thường, đen lay láy nhưng tràn đầy vẻ ưu tư và lo lắng, tựa như đôi mắt của cô giáo tôi. Chắc chắn, từ lần đầu gặp cô Thảo, tôi đã nảy sinh cảm tình và mãi mãi mải mê ngắm nhìn cô, từ dáng đi, dáng đứng cho đến phong cách làm việc.
Cô Thảo nhẹ nhàng tiến đến bên người bệnh, thăm hỏi ân cần về việc ăn uống và giấc ngủ của họ. Cô kiểm tra sức khỏe của người bệnh bằng cách từ từ ấn nhẹ vào vùng bụng và sử dụng ống kính để lắng nghe âm thanh bên trong. Đôi bàn tay nhỏ nhắn và trắng trẻo của cô làm việc một cách khéo léo và tỉ mỉ. Cô lấy dụng cụ đo huyết áp và đặt tay người bệnh lên, sau đó đặt ống nghe và cuốn vải dày vào tay họ. Cô nhẹ nhàng bóp ống cao su và đồng hồ nhích dần, nhích dần, rồi cuối cùng ghi kết quả kiểm tra lên bệnh án. Công việc này đòi hỏi sự tập trung và cô Thảo đã làm một cách mải mê. Sau đó, cô lấy ống nghe đeo trên cổ để kiểm tra nhịp tim và phổi của từng bệnh nhân. Thỉnh thoảng, cô sử dụng đồng hồ nhiệt kế để đo nhiệt độ cơ thể của từng bệnh nhân. Cuối cùng, cô phát thuốc và động viên, vỗ về người bệnh như muốn chia sẻ bớt nỗi đau trong họ. Cô vui mừng khi thấy người bệnh cảm thấy vui vẻ, và cô cũng chia sẻ nỗi buồn khi họ buồn. Cô coi mỗi bệnh nhân như một người thân và thầy thuốc như mẹ hiền.
Hình ảnh cô bác sĩ đã in sâu trong tâm hồn tôi. Tôi cảm thấy tôi phải cố gắng học tập để sau này có thể làm việc như cô, và đóng góp vào các công việc cao quý trong những nghề cao quý đó. Tôi thấy cô Thảo không chỉ là một bác sĩ giỏi, mà còn là một người có tấm lòng nhân ái và trách nhiệm cao cả. Tôi ngưỡng mộ cách cô chăm sóc và đối xử với bệnh nhân, luôn đặt lợi ích của họ lên hàng đầu. Tôi tin rằng nếu tôi theo đuổi nghề y, tôi cũng sẽ cố gắng hết sức để được như cô, trở thành một bác sĩ tài giỏi và có thể giúp đỡ nhiều người bệnh như cô đang làm.
Tôi cũng mong rằng tôi có thể học hỏi từ cô Thảo không chỉ về kiến thức y học mà còn về cách đối xử và tình cảm dành cho bệnh nhân. Tôi muốn trở thành một bác sĩ như cô Thảo – một người không chỉ biết chữa bệnh mà còn biết lắng nghe và đồng cảm với những khó khăn và nỗi đau của người khác. Tôi tin rằng sẽ có rất nhiều bệnh nhân cần sự quan tâm và chăm sóc từ tôi, và tôi sẽ làm mọi cách để không làm họ thất vọng.
3. Tả một cô Y tá đang chăm sóc bệnh nhân đạt điểm cao:
Chiều hôm qua, mẹ em đã đến bệnh viện huyện để khám bệnh. Trong lúc đợi mẹ ngoài hành lang, em đã để ý đến một cô y tá trong phòng điều dưỡng đang tận tâm chăm sóc cho bệnh nhân. Cô y tá đó rất tỉ mỉ và cẩn thận trong việc thăm hỏi bệnh nhân, luôn tạo cảm giác thoải mái nhất cho họ. Em cảm thấy ấn tượng với cách cô y tá chăm sóc này.
Cô y tá mặc một bộ đồ màu trắng, được cấp sẵn từ bệnh viện, và trên đầu cô đội một chiếc mũ cùng màu. Cô y tá diện đôi giày hài màu đen thấp, giúp cô dễ dàng di chuyển nhanh chóng khi có yêu cầu khẩn cấp. Dáng người của cô y tá mảnh mai và nhỏ nhắn, cho phép cô linh hoạt trong việc đáp ứng các tình huống khẩn cấp một cách nhanh nhẹn.
Trong quá trình chăm sóc bệnh nhân, cô y tá luôn mang đến nụ cười tươi và thân thiện. Giọng nói của cô y tá trầm nhẹ và êm dịu, khiến cho bệnh nhân và những người xung quanh cảm thấy thoải mái hơn trong quá trình trò chuyện. Dù trong phòng bệnh có rất đông người và mọi người đều có nhu cầu chăm sóc, nhưng cô y tá vẫn không hề kêu ca hay phàn nàn. Cô luôn lần lượt chăm sóc từng người một, đảm bảo rằng mọi người đều nhận được sự quan tâm và chăm sóc tận tâm từ cô.
Không chỉ chăm sóc bệnh nhân, cô y tá còn rất tận tâm trong việc hướng dẫn những thực tập sinh mới. Cô luôn nhiệt tình và chu đáo trong việc hướng dẫn, động viên những thực tập sinh này phải cố gắng hết mình để hoàn thành tốt công việc. Sự tận tâm và lòng yêu nghề của cô y tá thực sự làm em khâm phục. Em ngưỡng mộ tính cần cù, sự chịu khó, và tấm lòng bác ái mà cô y tá mang đến cho mọi người.
Đối với những chị thực tập sinh mới vào, cô y tá còn rất kiên nhẫn và quan tâm. Cô luôn dành thời gian để truyền đạt kiến thức và kinh nghiệm cho các thực tập sinh, giúp họ nắm vững công việc và phát triển kỹ năng chăm sóc bệnh nhân. Cô y tá không chỉ đứng từ xa hướng dẫn, mà thậm chí còn thực hiện các nhiệm vụ cùng với các thực tập sinh để họ có thể học hỏi và làm việc nhóm. Điều này chứng tỏ tình yêu công việc và lòng tận tụy của cô y tá đối với nghề nghiệp này.
Cô y tá không ngại khó khăn và áp lực trong công việc. Dù có nhiều bệnh nhân cần chăm sóc, và công việc luôn đòi hỏi sự tập trung và kiên nhẫn, cô vẫn luôn giữ được sự bình tĩnh và tập trung cao độ. Cô y tá không chỉ là người chăm sóc bệnh nhân mà còn là người bạn đồng hành, luôn lắng nghe và chia sẻ những điều vui buồn cùng bệnh nhân.
Với em, cô y tá đó là một hình mẫu đáng ngưỡng mộ và học tập. Em ngưỡng mộ tính cách cần cù và chịu khó của cô, cũng như tấm lòng bác ái và tình yêu dành cho người khác. Cô y tá đó thực sự là một người hùng hàng ngày, vì công việc của cô không chỉ là việc làm, mà là sứ mệnh và trách nhiệm đối với sự chăm sóc và sự an lành của mọi người.