Chia sẻ này của anh Tuấn Vương trên diễn đàn Touatiao (Trung Quốc) về con đường tích luỹ, đi lên nhờ bất động sản.
***
Tôi đến từ Giang Tây, Trung Quốc, từng làm việc ở một mỏ than lớn suốt hơn 30 năm, sau khi nghỉ hưu năm 2009, tôi rời quê hương đến Thâm Quyến và mua hai căn nhà cũ với giá hơn 700.000 nhân dân tệ (khoảng 2,2 tỷ đồng)
Gia đình ban đầu không nghĩ khoản đầu tư này là đáng, nhưng hiện tại sau hơn 10 năm sau, giá nhà đất ở Thâm Quyến ngày càng đắt đỏ, tôi đã bán được hai căn nhà cũ với giá hơn 10 triệu tệ (khoảng 32 tỷ đồng).
Quê tôi ở một vùng nông thôn miền núi Giang Tây, do khu vực này khá xa, nên phần lớn dân làng ở đây đều làm ruộng, thu nhập bình quân đầu người không cao. Khi tôi còn nhỏ, mặc dù điều kiện ở nhà không quá khá giả, nhưng ba mẹ luôn quyết tâm cho tôi vào đại học.
Sau khi tốt nghiệp, tôi làm công nhân bảo trì tại một mỏ than lớn, khi đó toàn khu vực xung quanh không có nhiều nhà máy, hiệu suất kinh doanh của mỏ than cũng tốt hơn nhiều so với các nhà máy khác.
Vào những năm 1990, mặc dù môi trường làm việc ở mỏ than không tốt lắm, công việc rất vất vả nhưng hàng tháng vẫn có thể nhận được mức lương ổn định, chỉ cần tiết kiệm, hàng năm cũng có thể để ra được một khoản đáng kể.
Sau khi kết hôn, tôi có hai đứa con, dù chi phí sinh hoạt cũng tăng lên rất nhiều, nhưng tôi vẫn tiết kiệm và mua được một căn nhà rộng hơn 80m2 ở ngoại ô, 2 đứa con vẫn có thể ở lại thành phố để học tập.
Những năm sau đó, nhờ chăm chỉ làm việc, tôi được thăng chức làm giám sát xưởng, sau khi hai con tôi học xong đại học, chúng đều chọn làm việc ở Thâm Quyến.
Năm 2009, tôi đến tuổi nghỉ hưu, sau khi nghỉ hưu, tôi có thể nhận được mức lương hưu hơn 3.000 nhân dân tệ (khoảng 10 triệu đồng) mỗi tháng, vì ở nhà không có việc gì làm, tôi cũng chọn đến Thâm Quyến với hai con.
Khi đó, con trai tôi đang làm kỹ sư trong một công ty đa quốc gia, lương tháng hơn 5.000 nhân dân tệ (khoảng 16 triệu đồng), còn con gái tôi đang làm kế toán trong một công ty thương mại điện tử, lương tháng hơn 3.000 nhân dân tệ (khoảng 10 triệu đồng).
Dù tất cả các thành viên đều có công việc ổn định nhưng giá nhà ở Thâm Quyến vốn cũng rất cao, vì lý do này mà gia đình tôi phải thuê một căn nhà rộng hơn 90m2 để ở.
Sau khi đến Thâm Quyến, được sự giúp đỡ của đồng hương, tôi thuê một cửa hàng rộng hơn 10 mét vuông để bán trái cây, xung quanh có nhiều khu dân cư nên lượng khách qua lại đông, tuy số tiền kiếm được không quá nhiều nhưng vẫn đủ để trang trải chi phí, tiền lương hưu của tôi sẽ để đó để tiết kiệm.
Vài tháng sau, trong lúc trò chuyện với một vài đồng hương, tôi tình cờ biết được thông tin rằng có một khu dân cư cũ cách cửa hàng trái cây chưa đầy 500 mét, chủ nhà định bán nhà, giá nhà cũng không quá đắt.
Sau đó, tôi đến khu dân cư đó để tìm hiểu thực trạng: toàn bộ khu dân cư này được xây dựng vào năm 1994, mỗi tòa nhà chỉ cao 6 tầng, ánh sáng trong nhà không được tốt lắm, so với những tòa nhà mới đó, điều kiện tệ hơn rất nhiều.
Một người chủ có hai căn nhà cùng tầng, mỗi căn rộng hơn 70m2, mỗi căn có 2 phòng ngủ và 1 phòng khách, do mua nhà mới nên dự định bán căn nhà cũ với tổng giá 700.000 tệ.
Nếu muốn mua nhà, số tiền trả trước sẽ hơn 300.000 tệ, số tiền còn lại phải trả trong vòng 10 năm.
Sau đó, tôi đã thuyết phục hai con cùng mình mua lại căn nhà cũ.
Tuy nhiên, hai con đều cảm thấy ngôi nhà quá cũ, hành lang cũng rất hẹp, không có thang máy, lại cách xa ga tàu điện ngầm, xung quanh là khu dân cư cũ, bỏ ra hơn 700.000 nhân dân tệ để mua hai căn nhà cũ, đây không phải là món hời.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định tự bỏ tiền ra để mua căn nhà.
Đầu tiên, tôi kinh tế Thâm Quyến đang phát triển nhanh chóng, ngày càng có nhiều tòa nhà cao tầng được xây dựng, giá nhà đất chắc chắn sẽ ngày càng cao trong tương lai, nếu đợi thêm vài năm nữa, chi phí mua nhà sẽ cao hơn.
Vị trí ngôi nhà cũ không tệ, xung quanh có nhiều trung tâm mua sắm, cơ sở hạ tầng tương đối đầy đủ, nếu mua nhà sớm hơn, cả nhà sẽ không phải thuê nhà nữa, tiết kiệm được một khoản tiền mỗi năm.
Thứ hai, bản thân tôi cũng đã dành dụm được một khoản, chỉ cần bán căn nhà ở quê và vay mượn người thân, bạn bè ở nhà một ít tiền là có thể đủ số tiền đặt cọc mua nhà.
Hơn nữa lương hưu của tôi ổn định, ở cửa hàng hoa quả cũng có thể kiếm chút tiền, chỉ cần tiết kiệm, áp lực trả nợ thế chấp cũng sẽ không quá lớn.
Dù hai đứa con có chút không vui nhưng tôi vẫn nhất quyết mua cho bằng được.
Sau khi mua nhà, một căn được dùng để ở, căn còn lại được cho thuê.
Hiện tại đã qua hơn 10 năm sau, giá nhà đất ở Thâm Quyến ngày càng đắt đỏ, cách ngôi nhà cũ chưa đầy 50 mét, một ga tàu điện ngầm đã được xây dựng, vì lý do này, giá nhà đất của hầu hết các bất động sản xung quanh đã tăng cao.
Tháng 5 năm nay, tôi cũng quyết định về quê nghỉ hưu nên bán hai căn nhà cũ với giá hơn 10 triệu tệ, để lại một nửa số tiền cho hai con mua nhà, nửa còn lại cũng giúp cả nhà sinh hoạt mà không phải lo lắng về cơm ăn, áo mặc.
Nguồn: https://cafef.vn/tung-mua-hai-can-nha-cu-o-thanh-pho-voi-gia-hon-2-ty-hien-da-32-ty-dong-toi-ung-dung-nghi-huu-188230923220303237.chn