Truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam là một tác phẩm văn học nổi tiếng, đã được xuất bản và được đánh giá cao bởi các nhà phê bình văn học. Truyện kể về những cảm xúc và trải nghiệm của con người trong mùa đầu mùa lạnh, mang lại những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và tình yêu. Bằng cách sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sống động, tác giả đã tạo nên một tác phẩm đáng đọc và suy ngẫm.
1. Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam:
Sáng sớm, mùa đông đến mà không báo trước. Chỉ sau một đêm mưa, trời bỗng trở lạnh. Mọi người trong nhà đều đã mặc áo ấm để chống rét. Sơn được mẹ cho một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm, được may từ vải dày và có những chiếc khuy bằng những sợi chỉ đỏ. Áo ấm này không chỉ giữ cho Sơn ấm áp, mà còn khiến cậu cảm thấy tự tin và tự hào khi ra ngoài. Sơn và chị Lan rất vui ra ngoài chơi, cùng nhau khám phá những góc nhỏ của thị trấn. Những đứa trẻ nghèo như Cúc, Xuân, Tí, và Túc đều ngạc nhiên và thích thú khi nhìn thấy quần áo mới của Sơn. Họ ngước nhìn và ao ước có được những bộ quần áo tương tự để có thể khỏe mạnh và ấm áp trong những ngày lạnh giá.
Ngay lúc đó, Lan phát hiện thấy Hiên đứng cách đó không xa, chỉ mặc một cái áo rách tả tơi, lưng và tay trần, đứng co ro bên cột quán. Hiên là một cậu bé mồ côi, không có người thân và sống trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô thị trấn. Sơn, từ khi nhìn thấy Hiên, đã cảm thấy lòng thương cảm và
Khi trở về nhà, người vú già nói với chị em Sơn rằng mẹ Hiên đã qua đời. Cả hai chị em lo lắng chạy sang nhà Hiên để đòi lại áo nhưng không có ai ở nhà. Họ nhìn thấy căn nhà nhỏ không có nhiều đồ đạc, chỉ có một vài món đồ cũ kỹ và hư hỏng. Họ nhận ra khó khăn và nghèo khó mà Hiên phải đối mặt hàng ngày. Sơn và chị Lan quyết định không chỉ trở về nhà mà còn tìm cách giúp đỡ Hiên và
Khi về nhà, mẹ Hiên đã đến trả lại chiếc áo. Mẹ Sơn sau khi biết sự việc, quyết định cho mẹ Hiên vay năm hào để may áo mới cho con. Mẹ Sơn hiểu rằng mọi người cần sự ấm áp và niềm vui trong mùa đông lạnh giá này, đặc biệt là những đứa trẻ như Hiên. Mẹ Hiên rất biết ơn và xúc động trước sự quan tâm và lòng nhân ái của gia đình Sơn.
Khi hai mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn ôm hai con vào lòng một cách âu yếm và nhẹ
2. Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam ấn tượng:
Buổi sáng, khi Sơn tỉnh dậy, thời tiết trở lạnh và làn gió nhè nhàng thổi qua cửa sổ, làm cho cậu bé cảm nhận được sự se lạnh. Nhưng may mắn thay, mẹ đã chuẩn bị sẵn một chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm và một chiếc áo dạ khâu chỉ đỏ cho Sơn. Cậu bé cảm thấy ấm áp và an toàn khi mặc những bộ quần áo này.
Sau khi chuẩn bị xong, Sơn cùng chị Lan ra chợ chơi với những đứa trẻ nghèo trong xóm chợ. Họ chơi đùa vui vẻ, cùng nhau chạy nhảy và hát múa. Trong lúc vui chơi, chị Lan nhìn thấy Hiên đứng đằng xa, chỉ mặc một mảnh áo rách tả tơi. Sơn cảm nhận được nỗi đau và khó khăn của Hiên, anh nói với chị Lan rằng cậu sẽ lấy chiếc áo của Duyên để tặng cho Hiên.
Khi trở về nhà, người cô già, người luôn quan tâm đến chị em Sơn, tiết lộ rằng mẹ đã biết về việc Sơn và Lan mang áo của Duyên đi tặng Hiên. Lo sợ bị mắng, Sơn và Lan đã đến nhà Hiên để đòi lại chiếc áo. Tuy nhiên, mẹ Hiên đã đem áo trả lại, cảm ơn sự quan tâm và lòng tốt của hai chị em.
Sau khi biết được hoàn cảnh gia đình Hiên, mẹ Sơn cảm thấy xót xa và đau lòng. Bà quyết định mượn năm hào để may áo mới cho con trai của Hiên. Mẹ con Hiên về nhà, bà ôm hai đứa trẻ vào lòng một cách nhẹ nhàng và âu yếm, truyền đạt tình yêu thương và sự quan tâm của mình.
3. Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam chọn lọc điểm cao:
Mùa đông đến bất ngờ mà không báo trước. Mẹ và chị Lan đã thức dậy từ rất sớm, mặc áo ấm đến điều đó. Khi Sơn tỉnh giấc, mẹ đã trao cho cậu một chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm, được làm từ chất liệu ấm áp và có một chiếc áo dạ khâu chỉ đỏ điểm xuyến. Bộ đồ này không chỉ giữ ấm cho Sơn mà còn làm cho cậu trông thật phong cách và đẹp trai.
Sau khi Sơn đã mặc áo mới, chị em Sơn ra ngoài chơi. Những đứa trẻ nghèo sống ở xóm chợ như Cúc, Xuân, Tí và Túc lại đến gần, đưa mắt ngắm nhìn và ngạc nhiên trước bộ quần áo mới của Sơn. Họ không khỏi ngưỡng mộ với sự thay đổi ngoại hình của Sơn và cảm thấy hạnh phúc khi thấy cậu bé được mặc áo ấm trong mùa đông lạnh giá.
Bỗng nhiên, Lan đã nhìn thấy cô bé Hiên đứng cách đó không xa, chỉ mặc một chiếc áo rách tả tơi, hở lưng và tay. Hiên quả là một cô bé bất hạnh, không có đủ điều kiện để được mặc áo ấm trong những ngày giá rét. Thấy Hiên trong tình cảnh khó khăn đó, chị em Sơn đã tràn đầy lòng thương cảm và xót xa. Họ không thể ngồi yên khi biết rằng có một người bạn bị lạnh trong mùa đông này.
Sơn đã nói với chị Lan để mang chiếc áo của em Duyên đến cho Hiên mặc,
Khi trở về nhà, Lan và Sơn đã nghe người vú già kể rằng mẹ đã biết được mọi chuyện. Cả hai lo lắng và sợ sệt, không biết phải làm sao để đòi lại chiếc áo từ Hiên. Tuy nhiên, khi Sơn và Lan trở về nhà, họ đã thấy mẹ và con Hiên đến mang áo đến trả lại. Mẹ Sơn đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện và ngay lập tức cho mẹ Hiên vay năm hào để may áo mới cho con. Điều này cho thấy sự quan tâm và tình yêu thương của mẹ Sơn không chỉ dành cho con mình mà còn cho những người xung quanh.
Khi cả hai trở về, mẹ Sơn ôm hai con vào lòng một cách nhẹ nhàng và âu yếm, sau đó nói: “Hai con của mẹ quý lắm, dám tự do lấy áo đem cho người khác, không sợ mẹ mắng à?”. Những lời này của mẹ Sơn đã làm cho cả hai chị em Sơn cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào về hành động của mình. Họ biết rằng tình yêu và lòng nhân ái luôn tồn tại trong trái tim mẹ, và họ sẽ tiếp tục học tập và lan tỏa những giá trị đó trong cuộc sống hàng ngày của mình.
Cuộc trò chuyện này là một lời nhắc nhở về tình yêu thương và lòng nhân ái, vốn là những giá trị quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Nếu chúng ta có thể dành chút thời gian và tình cảm để giúp đỡ người khác, chắc chắn thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn và mọi người sẽ sống hạnh phúc hơn. Chúng ta hãy cùng nhau lan tỏa tình yêu và lòng nhân ái trong mỗi hành động hàng ngày của mình.
4. Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam ngắn gọn:
Buổi sáng hôm nay, khi thức dậy, Sơn cảm nhận rõ cái rét của mùa đông đã đến. Nhiệt độ xuống thấp, làn gió lạnh thổi qua cửa sổ khiến anh ta nhói lòng. Chị và mẹ của Sơn đã dậy sớm, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè ấm dành cho cả gia đình. Mọi người đều đã mặc áo ấm để chống rét. Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm, kết hợp với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ, tạo nên sự phối màu hài hòa.
Sau khi chuẩn bị xong, hai chị em Sơn cùng chạy ra chợ chơi cùng với lũ trẻ con trong làng. Chúng đều là những đứa trẻ nhà nghèo, không có áo ấm để mặc. Nhìn chị em Sơn với những chiếc áo ấm, các em liền đến gần xuýt xoa khen ngợi. Hiên là một cô bé nhà nghèo, cô không có áo ấm để mặc trong những ngày lạnh giá này. Sơn nhìn thấy động lòng thường, bàn với chị về việc lấy chiếc áo bông cũ đem cho Hiên, để giúp cô bé ấy ấm áp hơn.
Tuy nhiên, khi hai chị em Sơn đến nhà Hiên, họ không tìm thấy cô bé. Nghe người vú già kể lại, hai chị em lo sợ mẹ biết và định đến nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy đâu. Khi về nhà, Sơn và chị em liền thấy mẹ Hiên đang ngồi nói chuyện với mẹ mình. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên nghèo khổ, và không thể ngồi yên khi biết rằng Hiên không có áo ấm để mặc. Vì vậy, bà đã cho mẹ Hiên mượn năm hào may áo ấm để con gái cô bé được ấm áp trong mùa đông lạnh giá này.
5. Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam chọn lọc hay nhất:
Sáng nay, buổi sáng đầu đông đã đến bất ngờ, không hề có dự báo trước. Cả mẹ và chị Lan đều đã thức dậy sớm để đón những ngày lạnh giá của mùa đông. Mọi người trong gia đình đều đã chuẩn bị trang phục ấm áp để bảo vệ cơ thể khỏi cái lạnh ngày đầu đông. Sơn, cậu bé nhỏ nhắn trong gia đình, được mẹ cho mặc một chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm, được khâu chỉ đỏ trên áo dạ, tạo nên một diện mạo ấm cúng và đáng yêu. Hai chị em Sơn đã ra ngoài chơi, và bất ngờ, họ thu hút sự chú ý của thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc, những đứa trẻ khác trong khu phố. Tất cả đều ngạc nhiên và trầm trồ trước bộ quần áo mới của Sơn, với sự kỳ diệu của màu sắc và chi tiết.
Trong khi đó, Hiên, một cô gái hàng xóm, đứng cách xa chút nhưng không thể không nổi bật. Hiên chỉ mặc một chiếc áo rách tả tơi, hở lưng và tay, đứng co ro bên cột quản để tránh cái lạnh của mùa đông. Sơn nhìn thấy Hiên và cảm thấy lòng thương xót. Anh chàng này nhanh chóng chia sẻ ý tưởng với chị Lan, rằng họ sẽ mang chiếc áo của em Duyên, em gái của mình, để cho Hiên. Tuy nhiên, khi nghe người vú già nói, Sơn và Lan lo sợ mẹ biết được và quyết định sang nhà Hiên để đòi lại chiếc áo nhưng không thấy Hiên đâu.
Khi hai chị em trở về nhà, họ liền thấy hai mẹ con Hiên đang nói chuyện với mẹ. Đúng như dự đoán, mẹ của Hiên đã mang chiếc áo đến để trả lại. Mẹ Sơn, có trái tim rộng lớn và tấm lòng nhân hậu, đã cho mẹ Hiên vay năm hào để may áo mới cho con gái mình. Khi mẹ và con Hiên ra về, mẹ Sơn ôm hai con vào lòng một cách nhẹ nhàng và âu yếm. Bà không ngại bày tỏ sự tự hào và yêu thương đối với hai đứa con của mình. Bằng những lời ôm ấp, mẹ Sơn bảo rằng: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người khác, không sợ mẹ mắng ư?”. Đó là một lời khen ngợi và khích lệ tuyệt vời cho hai chị em Sơn, cho sự lòng nhân ái và sẻ chia của họ.