1. Đoạn văn miêu tả con trâu:
Nhà anh Tú có một con trâu nước rất lớn. Năm nay nó đã hơn 10 tuổi và còn cao hơn cả em rồi. Nhờ được chăm sóc cẩn thận và chu đáo nên con trâu này đã nặng tới 190 kg. Toàn thân chú trâu được bao phủ bởi một lớp da dày màu xám. Phần da này của trâu cứng cáp đến mức ngay cả một chiếc cày lớn được tròng vào cổ trâu cũng không thể làm tổn thương hay trầy xước được. Đầu trâu nổi bật cao hơn nhiều so với phần thân, với cặp sừng to, khỏe, đen bóng và vầng trán dẹt ở giữa. Cặp sừng chính là bộ phận cứng nhất của trâu. Ngoài ra, nó còn có chiếc mũi to và dài, thở phì phì liên tục, giống như tiếng của một chiếc máy kéo vậy. Vậy mà, chú trâu nước này lại có đôi mắt đen tròn, hết sức ngây thơ mới lạ chứ. Từ phần đầu, cổ trâu dần dần thoải về phía vai và thân. Ngoài thân hình to lớn, trâu còn có 4 chiếc chân to, chắc chắn, trông thật cứng cáp, vững chắc giống như những cây cột của một ngôi nhà. Em thích nhất là cái đuôi trâu ở phía sau. Cái đuôi có kích thước bằng ngón tay cái, dài bằng cánh tay và có nhúm lông đen ở phía cuối, cứ phẩy đi phẩy lại để đuổi ruồi muỗi. Khi chú trâu ve vẩy cái đuôi đó thì trông rất là buồn cười.
2. Đoạn văn miêu tả con mèo:
Mẫu 1:
Chú mèo được gọi với cái tên là “Miu”. Miu là giống mèo rừng lai nên thân hình khá lớn. Thân hình dài cỡ nửa mét và cao đến hẳn đầu gối của tôi. Bộ lông màu xanh xám của cùng với những sọc vag vằn vện, làm nổi bật đôi mắt xanh sáng như tia laser của Miu. Đầu của Miu có kích thước bằng quả cam, đôi tai thẳng và dựng đứng, không ngừng di chuyển và động đậy nghe ngóng. Cái mũi màu hồng lúc nào cũng ươn ướt với hai hàng râu trắng ở hai bên. Nhờ có hai hàng râu cảm nhạy cảm này giúp mèo không bị mắc kẹt trong các hốc như loài chó. Khi ngáp, khuôn mặt ngái ngủ của Miu há ra hai hàng răng sắc nhọn và chiếc lưỡi dài thè ra như con hổ con vậy. Thân hình Miu thon thả, dưới bốn chân có những miếng đệm dày, bên trong ẩn chứa những móng vuốt sắc nhọn. Dù nhảy từ trên cao xuống nhưng Miu vẫn di chuyển nhẹ nhàng và không gây ra tiếng động. Cái đuôi dài của Miu có một cái cục gù nhô ra trông giống như một nút thắt dây thừng của những người cao bồi. Sau vài nhịp đầu của gù ấy, chú đã lao lên 2 mét. Gà, vịt và thậm chí cả chó đều phải kiêng dè Miu. Cách chú ăn uống cũng thật đặc biệt như người ăn kiêng vậy. Lúc nào cũng ăn từ tốn, nhỏ nhẹ, không gây ra tiếng động, mà mỗi lần ăn thì ăn một lượng rất ít mà thôi.
Mẫu 2:
Hôm bố đưa Chú mèo ấy về nhà, chú mới chỉ có kích thước bằng một quả dưa chuột lớn. Mỗi bữa chú ăn vài hạt cơm và một miếng cá hoặc vài miếng thịt nhỏ, sau đó tìm một chỗ ấm áp để trèo ra ngoài nằm. Có lần, chú cảm thấy không khỏe và thậm chí không ăn một hạt cơm nào trong suốt hai ngày liền. Người mềm nhũn, bước đi thì khập khiễng, không vững. Tôi phải liên tục mớm cơm cho chú ăn. Tôi cứ tưởng chú mèo ấy sẽ “ra đi mãi mãi”. Nhưng bây giờ chú đã là một chàng trai khỏe mạnh và đẹp mã. Bộ lông ba màu vàng, đen, trắng nhẹ nhàng thay đổi như sợi tơ nhuộm màu, tạo nên một bộ trang phục tuyệt vời. Đầu tròn như nắm tay của người lớn, nổi bật với chiếc mồm nhỏ nhắn dễ thương với hai lỗ mũi ướt màu hồng nhạt. Những sợi râu trắng ở hai bên miệng liên tục chuyển động. Một đường màu hồng phấn được vẽ quanh khuôn miệng xinh đẹp của chú, như thể chú đang chuẩn bị trang điểm cho một cuộc khiêu vũ ở đâu đó. Đuôi chú có kích thước bằng hai gang tay, tròn lẳn với ba sắc quấn tròn. Lúc thì cuộn tròn theo hình xoắn ốc, lúc khác lại duỗi ra thẳng tắp, ngoe nguẩy và lắc lư trông rất thú vị. Móng vuốt của chú rất khỏe, cong, sắc như dao bào và nhọn không khác gì dao quắm. Đây chính là vũ khí khiến cho kẻ thù luôn kính hoàng bạt vía mỗi lần đụng độ với chú.
3. Đoạn văn miêu tả con chó:
Tôi gọi nó là Cún Bông vì nó vẫn còn nhỏ, nó to hơn cái cặp của tôi một chút thôi. Từ đầu đến đuôi, Cún Bông có bộ lông màu trắng với những đốm nhỏ màu đen. Chỉ có bốn chân đều màu đen tuyền và một tai cũng màu đen nốt khiến nó trông khác biệt hoàn toàn so với những con chó khác. Đôi tai nhỏ của nó luôn vểnh lên để nghe ngóng. Đầu thì tròn như quả bóng nỉ, cái mõm hồng và chiếc mũi đen ươn ướt, hàm răng sắc nhọn nhưng điều đặc biệt là đôi mắt sáng, thông minh màu nâu sẫm. Với đôi mắt tinh tường và chiếc mũi nhạy, Cún Bông có thể ngửi và nhận biết được mọi thứ hay mọi người. Điều thú vị nhất là cái đuôi của Cún Bông cả khi vui cũng như khi buồn đều thể hiện ra đó. Mỗi lần bị tôi mắng, nó lại cụp đuôi lẻn đến chỗ thường lệ ở góc cầu thang, vùi đầu vào chân giả vờ như không nhìn thấy gì.
4. Đoạn văn miêu tả con gà trống:
Con gà trống tía nhà em nặng khoảng 3 ký rưỡi, luôn đứng thứ 1, thứ 2 trong xã. Chú trông rất hùng mạnh và oai vệ. Toàn bộ cơ thể được bao phủ bởi màu lông đỏ tía với các sọc xanh đen mịn. Trên đầu có cái mào đĩa xôi hình bầu đục, đỏ như màu cờ, vừa khít trên đầu. Đây cũng là một ưu điểm của gà chọi trong chiến đấu. Đôi mắt chú tròn như hai viên ngọc trai, trông vừa lanh lợi vừa đẹp trai. Cái đuôi nhỏ nhưng dài của chú uốn cong về phía sau, càng tôn thêm sự uy phong của chú. Mỗi khi vào thế “tấn công”, đôi cánh của chú sải rộng, lông trên cổ xù lên, da cổ và ngực chuyển sang màu đỏ như máu. Hai chân giống như những thanh thép dày mười hai li, được bọc vảy sừng vàng sắp xếp như áo giáp. Cách từ bàn chân khoảng độ 3 cm, có hai chiếc cựa nhô ra như hai con dao Thái. Chính nhờ hai cái cựa chiến này mà chú gà trống tía có thể đánh bại đối thủ của mình bằng những miếng võ cực kỳ điêu luyện.
5. Đoạn văn miêu tả con công:
Những con công có thân hình to và lớn hơn gấp nhiều lần số với những con chim sẻ, chim sáo, chào mào trong vườn của ông nội tôi. Không giống như những con đà điểu khổng lồ oai vệ có kích thước quá lớn để bay, công là loài bay rất giỏi và có thể bay lên đỉnh núi cao để tìm kiếm thức ăn. Chú công này rất đẹp và bảnh bao. Chú ta mặc một bộ trang phục hoàn hảo, đẹp đẽ với mọi sắc xanh sáng. Hãy nhìn xem, bộ trang phục này có màu xanh thép sáng bóng. Chiếc đuôi dài, thường trải dài trên mặt đất, có màu xanh lục ánh đồng và mỗi đầu lông ở mút được trang trí bằng một đồng tiền với bốn vòng tròn đồng tâm màu xanh nhạt, đo4 đồng, vàng và nâu. Khi chú múa cái đuôi xòe ra hình quạt trông mới đẹp mắt và lạ lẫm làm sao! Nhờ có bộ cánh xinh đẹp đó mà loài công được mệnh danh là hoa vương sắc đẹp hay vua của các loài chim. Có lẽ vì rất tự hào về danh hiệu đó nên lúc nào chú công cũng đội một chiếc vương miện rất xinh trên đầu, còn trên cổ lại đeo một chiếc vòng to màu xám nhạt. Mào dài, hẹp thẳng đứng, phần mặt của công lại có màu vàng và xanh. Đôi mắt thì đen nhỏ bằng hạt đậu lúc nào như cũng ánh lên vẻ tự hào.