Cô Thảo, người lao công đáng quý của trường em, không chỉ đơn thuần là người làm vệ sinh mà còn là một tinh thần lạc quan, mang đến sự tươi mới và sạch sẽ cho toàn bộ môi trường học đường. Với tuổi tác 36, cô thể hiện rõ tâm huyết và lòng nhiệt huyết trong mỗi công việc mà cô thực hiện.

Hằng ngày, cô Thảo bắt đầu ngày mới của mình từ rất sớm, khi mặt trời vẫn chưa lên, để quét dọn và sắp xếp gọn gàng mỗi phòng học. Cô không chỉ giữ cho không gian học tập trở nên sạch sẽ, thoải mái, mà còn chăm sóc đến từng chi tiết nhỏ nhất. Ngoài ra, cô Thảo còn đảm nhận trách nhiệm thu dọn giấy rác và bảo dưỡng sân trường, tạo nên một không gian ngoại thất trường lớn, góp phần tạo nên một môi trường học tập sáng tạo và tích cực.

Công việc của cô Thảo không hề dễ dàng, đòi hỏi sự chăm chỉ và sự kiên nhẫn. Mỗi ngày, cô phải đối mặt với nhiều thách thức và áp lực khác nhau, nhưng với tinh thần trách nhiệm và lòng nhiệt huyết, cô vẫn luôn hoàn thành xuất sắc công việc của mình. Những lúc chúng em gặp cô Thảo, tâm hồn lạc quan của cô luôn tràn ngập, và em không quên chào hỏi cô, đó là cách em thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng đối với công lao của cô.

Em không chỉ yêu quý cô Thảo vì những công việc mà cô thực hiện mỗi ngày mà còn vì tâm hồn tươi sáng và tích cực của cô. Em mong rằng cô sẽ luôn giữ vững sức khỏe, để tiếp tục công việc quan trọng của mình và là nguồn động viên cho toàn bộ cộng đồng học đường.

7. Đoạn văn về một người trong trường mà em yêu quý đầy đủ nhất:

Ở trường, em quý nhất là cô giáo chủ nhiệm. Cô là Nguyễn Hà Trang. Năm nay, cô bốn mươi sáu tuổi. Cô có dáng người mảnh mai. Khuôn mặt khá khiêm khắc. Giọng nói ấm áp, dịu dàng. Hằng tuần, chúng em sẽ gặp cô vào giờ học. Cô cũng thân thiện và yêu quý học sinh. Những lúc gặp cô trên sân trường, chúng em đều chào cô. Cô cũng mỉm cười, rồi chào lại chúng em. Thỉnh thoảng, vào giờ giải lao, cô còn ở lại trò chuyện với học sinh. Em rất kính trọng cô.